- Bài cảm nhận “Bạn có từng mơ làm bác sĩ?” của tác giả Kỳ Phong
- Tác giả: Ống Bơ
- Thể loại:
- Nguồn: Vnkings.com
- Rating: [K] Mọi độ tuổi đều đọc được
- Tình trạng: Đã hoàn thành
- Lượt xem: 1.322 · Số từ: 1515
- Bình luận: 12 · Bình luận Facebook:
-
Lượt thích: 17 Tử Nguyệt Rika Vi Phong Ruốc 5 Yên Song Niệm Ca Trà Sữa Trân Châu Thoan Phạm Trà My Dã Miêu Thanh Diep Sói Quắc Cần Câu A~ Đặng Huyền Layla Phùng Tư Hạ Phúc Lương Hải Kiều Minh Thang Tran Lily
Hai chương truyện ngắn “Bạn có từng mơ làm bác sĩ?” gói gọn một thời cấp ba của nhân vật Hiểu Minh, đi qua những mảng ký ức đáng nhớ nhất và những người quan trọng nhất với cô bạn. Một người thầy giáo mà Hiểu Minh ngưỡng mộ, một đứa bạn thân nhiệt tình hết cả phần người khác, một cậu bạn oan gia, một rung cảm của mối tình đầu, chỉ có thể dõi theo từ xa mà không dám chạm tới. Đó là những điều làm nên một câu chuyện đủ khiến người đọc hoài niệm về tuổi học trò, độ tuổi chẳng còn là trẻ con nhưng cũng chưa thành người lớn, nơi khởi đầu những suy nghĩ nghiêm túc về cuộc đời, của những tình cảm mơ hồ và của cả những áp lực thi cử.
Điều làm nhân vật chính Hiểu Minh đặc biệt là cô bạn biết mình muốn gì và dám theo đuổi con đường đã chọn. Quyết tâm ấy là rất đáng nể mặc dù chính bản thân Hiểu Minh cũng biết xác suất đỗ được trường Y là không cao, nhưng cô bạn vẫn cắm đầu vào học với giấc mơ được khoác trên mình chiếc áo blouse trắng trong tương lai không xa.
Giọng kể của tác giả chân thật, hài hước, đến cả bối cảnh cũng được lấy từ những địa danh thực tế, đó là hai thành phố Đà Lạt và Đà Nẵng, cho đến trường THPT Hoàng Hoa Thám. Ngôi trường được miêu tả không nhiều nhưng cũng đủ đọng lại trong tâm trí mình một khu vườn ươm đầy nắng và những người sớm hôm chăm sóc cho màu xanh của cỏ cây. Vườn cây cần bàn tay người vun tưới, chờ đợi sự ra hoa kết trái. Cả những cô cậu học trò cũng vậy, cũng là những loài hoa chớm nở cần được nuôi dưỡng cả về tri thức lẫn tâm hồn. Tiếc là khi mình thử tìm hình ảnh về khu vườn này thì không thấy.
Mới đọc tóm tắt nội dung thôi mình đã rất ấn tượng từ “tắm trắng” của tác giả khi muốn diễn tả thay đổi về ngoại hình lẫn bước trưởng thành của Hiểu Minh, từ một cô bé ham chạy nhảy ngoài trời đến một học sinh cả ngày chỉ chúi mũi vào sách vở. Thêm vào đó, Đà Nẵng thì nắng cháy, nên từ “tắm trắng” lại mang chút hài hước nữa.
Hình ảnh người thầy giáo ươm mầm tương lai là một điểm sáng của truyện. Hai chương truyện chỉ khắc họa hình ảnh của một người thầy giáo duy nhất (không tính thầy giám thị) và cũng là người chăm sóc vườn cây. Thầy xuất hiện đẹp từ cái tên cho đến tâm hồn, với đôi bàn tay thầy cắt tỉa cành lá còn những bài giảng lại nuôi lớn sự yêu thích đối với bộ môn Sinh học của học sinh.
Có những người thầy cô giáo đem lại nguồn cảm hứng bất tận, biến những môn học khô khan trở thành niềm đam mê. Bản thân mình cũng từng may mắn được học những người giáo viên như vậy nên mình hiểu sự ngưỡng mộ mà Hiểu Minh dành cho thầy Khôi và cực kỳ thích cách bạn tả về nhân vật này.
Cách viết của tác giả trong sáng, phù hợp với một câu chuyện về tuổi học trò. Thêm nữa, bạn không cần đến nhiều từ ngữ để giúp người đọc hình dung ra nhân vật. Ví dụ với Cảnh Luân, “mặt trắng cằm nhọn dáng thon”, rồi “mắt diều hâu”, là đủ để mình thấy cậu bạn này đang đứng ngay trước mặt một cách rất sinh động rồi.
Tuy nhiên, với Quốc Phong thì “gương mặt sắc cạnh” có lẽ hơi quá, mình thấy từ “gương mặt góc cạnh” sẽ phù hợp hơn, chứ một bạn thì nhọn, một bạn thì sắc làm mình đọc thấy hơi… đau.
Giọng văn của bạn dễ đọc, dễ hiểu, nhẹ nhàng tự nhiên. Tuy nhiên do thời gian dàn trải ra cả ba năm cấp ba nên những đoạn chuyển cảnh có cảm giác hơi nhanh.
Cá nhân mình rất thích câu chuyện cũng như cách viết đầy cảm xúc của tác giả ở đoạn cuối, nhưng có vài điểm khi đọc mình cảm thấy hơi khó hiểu.
Thứ nhất, mình muốn được biết điều gì đã truyền ngọn lửa đam mê nghề y vào trái tim của Hiểu Minh.
Ngày trước, thế hệ mình vẫn thi theo dạng thi riêng tốt nghiệp và đại học, và nguyện vọng phải điền trước. Ở cấp ba, không phải học sinh nào cũng có ý niệm rõ ràng về việc bản thân sẽ làm gì khi lớn và rất cần đến định hướng của bố mẹ và thầy cô. Vì vậy, một nhân vật có ước mơ của riêng mình và muốn đến nỗi không ai khuyên bảo được làm cho Hiểu Minh trở nên thật đặc biệt.
Theo những gì tác giả kể, mình hiểu nguyên nhân là vì cô bạn thích chiếc áo blouse trắng. Nhưng điều gì làm cho bạn ấy vừa bước chân vào cấp ba đã muốn trở thành một bác sĩ? Hình ảnh của những con người cầm dao mổ ở trong tưởng tượng của Hiểu Minh còn gì khác không ngoài việc mặc trên mình những chiếc áo trắng? Màu áo đó có gắn với một sự kiện gì mà bạn ấy thích đến mức cố chấp?
Mình cảm thấy một ước mơ bắt rễ sâu như vậy cần có một lý do đặc biệt hơn để thuyết phục độc giả. Ngay cả bản thân Hiểu Minh cũng biết ước mơ và năng lực bản thân còn cách nhau một đoạn rất xa, vậy điều gì làm nên sự ngoan cố này?
Bạn đã giải thích cực kỳ hay về khởi nguồn cái tên Hiểu Minh mà ba mẹ đặt cho nhân vật chính, vì vậy mình nghĩ bạn cũng sẽ dễ dàng thêm vào nhân vật này một chút lý do để làm ước mơ cả đời đó thuyết phục hơn. Như vậy, nhân vật sẽ có thêm chiều sâu, cá tính và khiến độc giả đồng cảm hơn.
Thứ hai, việc đi học karate là một quyết định khó hiểu của nhân vật chính. Mặc dù tác giả có nói đến lý do nhưng mình vẫn cảm thấy nó là khá bất hợp lý và mang yếu tố cảm tính, khác hẳn một cô bạn với quyết tâm học mà bỏ cả những kỳ du lịch yêu thích, như ở phần đầu. Mình cảm thấy Cảnh Luân mới là người có lý do để đi học võ vì cậu bạn này là người trực tiếp ăn đòn sau pha trượng nghĩa cứu bạn. Nếu mà Hiểu Minh đi học vì Quốc Phong thì nghe còn xuôi, hi hi.
Thứ ba, nếu có thêm một số miêu tả về cảnh vật thì bối cảnh của bạn sẽ dễ hình dung hơn. Ví dụ mình không phải học sinh trường Hoàng Hoa Thám nên không biết lễ khai giảng diễn ra như thế nào, nữ sinh có mặc áo dài không (trường cấp ba của mình không bắt buộc áo dài), căng tin lầu hai nhìn ra sao. Như vậy để biết được nó có giống hay khác với ngôi trường mình đã từng học không.
Thứ tư là chi tiết nhân vật Cảnh Luân trả thù Hiểu Minh. Mình cảm thấy đấm đến đen mắt thì hơi… bạo lực. Hiểu Minh “đấm méo hàm” Cảnh Luân chỉ là do vô tình, nên nếu Luân muốn trả thù thì cũng mong là nhẹ tay chút. Đấm lại Hiểu Minh làm mình cảm thấy cậu ấy có gì đó nhỏ mọn, vì dù sao cô bạn cũng là phái nữ mà.
Về cách trình bày và ngôn ngữ, mình cũng có một số góp ý nhỏ. Mình đã gửi bản chi tiết hơn cho bạn, tóm lại là:
Các môn học nếu đã viết hoa chữ cái đầu thì bạn nên viết hoa tất cả các môn. Toán, Lý, Hóa, Sinh lúc thì được viết hoa, lúc lại viết thường. Thêm nữa, nên thống nhất tên gọi của đại học Y, hoặc đại học Y Dược.
Một số đoạn bạn chuyển hơi nhanh và nó lại liền với đoạn trên nên có vẻ lạc lõng. Có những đoạn hơi dài và nên tách ra cho người đọc trên điện thoại đỡ mỏi mắt.
Từ “học bá” bạn nên chú thích nghĩa vì lần đầu tiên mình đọc đã phải tra nghĩa từ này. Có lẽ mình hơi quê mùa nhưng dám cá là có nhiều người giống mình đấy.
Đó là những cảm nhận của mình sau khi đọc xong truyện ngắn này. Còn các bạn khác thì sao? Hãy chia sẻ suy nghĩ dưới phần bình luận nhé! Đây là link đọc truyện: Bạn có từng mơ làm bác sĩ?
Chúc bạn Kỳ Phong có thêm những tác phẩm hay và để lại ấn tượng trong lòng độc giả!
Phúc Lương (3 năm trước.)
Level: 10
Số Xu: 8191
Trước đây mình cũng thi Y, nhưng đó không phải ước mơ của mình mà là ước muốn của ba mẹ.
Thời điểm đó cả ba và mẹ đều bị bệnh nặng nên gần như mình thực hiện việc thi y như một nhiệm vụ. Và mình cảm thấy thật may mắn vì mình không đậu. Và tất nhiên cũng có chút tiếc nuối và hụt hẫng vì trước mình cũng thuộc loại nổi bật trong lớp nhưng khi gặp mặt mấy đứa trong lớp thường bất ngờ và hỏi "mày không đậu hả?"
Sau đó mình đi làm công nhân 1 năm và tự ôn tập khối C để thi lại. Ai cũng hỏi sao lúc đầu thi khối B mà này đổi qua thi khối C, sao không học thêm mà đi làm...
Không biết có ai có trải nghiệm giống mình không?
Phùng Tư Hạ (3 năm trước.)
Level: 7
Số Xu: 2670
Trước đây tui từng ước làm bác sĩ tâm lý....
Ống Bơ (3 năm trước.)
Level: 7
Số Xu: 4215
Cám ơn bạn, bài viết này cũng chỉ là suy nghĩ của cá nhân mình. Nếu bạn có thời gian thì hãy đọc bài gốc và gửi cảm nghĩ của bạn cho tác giả Kỳ Phong nữa nhé!
Thoan Phạm (3 năm trước.)
Level: 7
Số Xu: 5456
Chủ thớt ơi, thật sự sau khi đọc bài của bạn mình cảm thấy nó tuyệt vời lắm, mình tự thấy rút ra được nhiều kinh nghiệm cho bản thân! Thật hay và tuyệt vời! Chúc bạn ngày tốt lành nhé.
Vi Phong (3 năm trước.)
Level: 9
Số Xu: 5932
Êii :)) lỡ đâu chúng ta từng quen nhau ha ha
Yên Song Niệm Ca (3 năm trước.)
Level: 7
Số Xu: 0
ha ha, ở trên này thì ai mà biết, mình cũng bốc
phét tùm lun thôi
Vi Phong (3 năm trước.)
Level: 9
Số Xu: 5932
:)) mình học cấp ba tại Đà Nẵng, nhưng ở trường khác. Viết địa điểm thật sợ mấy đứa bạn nó phát hiện ra nó chọc cho thúi mũi mất :))
Yên Song Niệm Ca (3 năm trước.)
Level: 7
Số Xu: 0
Kỳ Phong học ở trường Hoàng Hoa Thám sao, cậu cũng ở Đà Nẵng hả?
Vi Phong (3 năm trước.)
Level: 9
Số Xu: 5932
:)) đã thêm lí do rồi cậu ạ, cậu nói có lí đấy! Bơ là một reviewer rất có tâm, các cậu nhớ ủng hộ Bơ nhé!
Tử Nguyệt Rika (3 năm trước.)
Level: 10
Số Xu: 4279
ko bt tại sao cứ đọc xong bài review của bạn nào đấy lại có động lực đọc tác phẩm gốc :v