- Con trùng kia! Đi đi!
- Tác giả: Đỗ Xanh
- Thể loại:
- Nguồn: Vnkings.com
- Rating: [K] Mọi độ tuổi đều đọc được
- Tình trạng: Đã hoàn thành
- Lượt xem: 2.044 · Số từ: 1269
- Bình luận: 20 · Bình luận Facebook:
-
Lượt thích: 15 LH Uk Là Liễu Mạch Yên Nhan Ho Hân Vũ Thanh Thy (Chin) Hải Kiều Minh Tiểu Từ Hi Mưa Tháng Chín Shurley Miss Trà My Mặt nạ Huỳnh Mai Đặng Vong Kathy Kathy
Ra đồng không cẩn thận chi
Khua chân múa máy, giẫm phải chiếc đinh
Sắt gỉ trông thật là kinh
Kẽ chân chảy máu, thôi thì lỡ đi
Mặc kệ, vẫn cứ đi đi
Về nhà giấu mẹ, mẹ đâu nghi ngờ
Rửa sạch là xong ấy mà
Xà phòng, bông gạc vẫn đầy đủ chi?
Thú thật, nó chảy máu ra
Đã hơn mấy tiếng, chẳng đông tẹo nào
Bảo rằng: “Vết thương không sâu!”
Chỉ là căn bệnh khó đông mà thôi
Nhởn nhơ bảo rằng: “Tí là…”
Không sao, ăn ngủ, tí là hết ngay
Đâu ngờ ngủ dậy nó sưng
Đau nhức, tím lịm kẽ chân bao giờ?
Mủ màng dính tí máu khô
Tay cứ lì lì, sờ vào vết thương!
Ôi trời! Thật là ngu ngơ
Bàn tay vi khuẩn, động vào bẩn ngay
Bảo là: “Mai sẽ hết thôi!”
Mủ thì nặn mủ, máu thì sẽ khô
Miệng cười toe: “Chả làm sao!”
Nhưng bàn chân đau, nhức lên cả rồi
Bây giờ nói mẹ mẹ la
Nói ba, ba bảo mẹ là mệt hơn!
Thôi thì cứ chờ xem sao
Mình đâu phải dạng, bị gì cũng “kêu”
Không phải là kêu nó đau
Chỉ là không muốn ba mẹ tốn công
Ba mẹ đi làm mệt nhọc
Mình mà có nói, ba mẹ cứ lo
Nên là không nói vẫn hơn
Vết thương mưng mủ, có làm sao đâu!
Chân đi cà nhắc xuống giường
Cố đi ra vẻ: “Mình bình thường đây!”
Trong lòng cố nén cơn đau
Làm việc nhà giúp, ba mẹ cho xong!
Học hành sao cho nó chăm
Không cho tay động gì vào vết thương
Ây da! Sao nó cứ sưng
Giờ đau nhức quá! Làm sao bây giờ?
Ngó lên kệ thuốc mẹ kê
Thấy bình thuốc sát, thôi thì cứ bôi
Nhỏ vài giọt thấy ổn hơn
Vết thương dễ chịu, đỡ đau hơn rồi
Nhưng sao nó rát dữ trời!
Ôm bụng, bấu ghế ôi trời nó đau!
Lên mạng tìm phương pháp sao…
Nước muối âm ấm, bỏ vào ngâm chân
Thế là mình cũng đi ngâm
Ngâm xong dễ chịu phần nào ta ơi!
Nhưng được một lúc lại sưng
Chân đi huỵch huỵch: “Phát hiện ra rồi!”
Mẹ thấy mẹ la một hồi
Mình ngồi nghe mẹ, tiếng la giật mình…
Mẹ về, mẹ bảo ba xem
Ba bảo: “Nó cào móng hay làm gì?”
Mẹ nói: “Thì hỏi nó đi!”
Mình cứ sờ sợ, chẳng dám nói ra
Nói rằng: “Tự nhiên nó đau…”
Ba mẹ nhận định: “Chân lỡ chắc rồi!”
Mẹ bảo đi ngâm muối vào
Mình làm theo mẹ, mẹ ngồi mẹ xem…
Ngâm hồi cũng như ngâm hồi
Lấy ra mưng mủ lại càng ghê hơn
“Bây chừ biết làm thế nào?”
Ba đi ra tiệm, mua vỉ thuốc về
Vỉ thuốc nhìn nó trông trông…
Lại còn có bình sát trùng thật kinh!
Eo ơi! Mẹ bảo uống vô
Mình vẫn bướng bỉnh, bảo rằng không đâu!
“Ôi thôi! Ghét thuốc lắm luôn!”
Dù đắng! Dù ngọt! Thà không vẫn hơn
Có thù với thuốc trước kia
Nên là vẫn giữ ý định đó thôi
Mẹ tức, mẹ la khắp nhà
Thôi thôi! Cố uống, không là điếc tai…
Uống xong bôi thuốc vô là…
Cái chân đã đỡ, chẳng hề kêu đau
À mà, tâm lí nói suôn
Chứ không có thuốc nào hiệu quả nhanh
Cho thuốc, bôi đủ đầy vào
Tối đến rát không tài nào ngủ ngon!
Cứ khi ăn xong là “tuôn”
Ghét thuốc, ghét thuốc giấu vào cho xong!
Nhưng mà mẹ ở đó nhìn
Nên không tài nào thi hành được luôn…
Ngày ngày trôi qua thật nhanh
Đã ba ngày sống trong ngục thuốc than
Cái chân nó đỡ hết rồi
Mủ đã ngưng tụ, máu đã khô khan
“Thôi! Chả uống thuốc làm gì!”
Dù gì cũng khỏi, tha hồ vui chơi!
Miệng cười: “Mình khỏe ghê ơi!”
Mới ba ngày đã hết đau hẵn rồi
Mẹ nghe, mẹ cứ bĩu môi:
“Gầy như que củi! Khỏe re nỗi gì?”
A ha! Vết thương khô rồi
Bây giờ tự dưng giở chứng thế này?
Nói mẹ, mẹ lại la to:
“Lại làm gì để nó sưng lại rồi?”
Nói rằng: “Con biết gì đâu!”
Tự dưng nó lại kêu đau vậy nè
Thôi thì… chiều về bảo ba
Chở mày đi khám, xem xem thế nào!
Bây giờ mình mới nhớ ra:
Lúc trước giẫm phải cây đinh đó rồi!
Nghe ba mẹ bảo có trùng
Con trùng uốn ván trú ngụ nơi đây
Chỉ là nghe họ nói thôi
Không biết hình dạng, cấu tạo ra sao…
Khám xong lại càng lao xao
(*) Con trùng uốn ván xâm nhập kẽ chân
Bữa hôm có thuốc cản lên
Không thì tiến đến cũng mệt cho thay
Trong lòng thắc mắc râm ran:
Con trùng uốn ván có gì gớm ghê?
Truy mạng tìm hiểu cho nhanh
Thấy hình ảnh ấy, đắng cay cõi lòng
“Ôi trời!” Nó đây sao ta?
Trông ghê thế này, phải nhanh tiễn thôi!
Bác sĩ bảo đến đây xem
Mình cứ chẳng chịu, sợ bị chích kim
Bác chờ, bác kéo lại luôn
Bác nói chẳng đùa: “Không kịp cắt chân!”
Cũng may chưa kịp tiến sâu
Vắc – xin đã chích từ bao lâu rồi
Ba mẹ thở phào thở phào
Em đây cũng ngồi thở phào theo luôn.
(Những dòng tiếp theo là suy nghĩ của H, lúc đầu tưởng rằng con trùng xâm nhập thật).
Trách mình ngu ngơ quá cơ
Trách không cẩn thận, trách chả nói ra
Càng trách lại càng thấy là:
“Con trùng ấy phải nhanh nhanh ra ngoài!”
Đi đi! Cái đồ trùng kia!
Đi ra khỏi mình, tìm nơi sống sang!
Ở đây tội mình trùng nha!
Đi chơi chả được, ngủ cũng chả xong!
Bây giờ mình nói rằng là:
“Này trùng uốn ván! Không mời, đi đi!”
***
Hi hi! Một chút chú thích:
(*) Câu này là lúc H nghe ba mẹ nói chuyện với bác sĩ, nghe được mất được còn, nên cứ nghĩ mình bị con trùng uốn ván xâm nhập thật.
Thật sự, bây giờ H nghe ai nói chuyện cũng tưởng tượng đủ điều, bác sĩ nói rằng không sao, nhưng H lại nghĩ có sao, nghĩ ngu ngơ hơn: Là bị nhiễm uốn ván! Vì bây giờ mới biết cái con ấy ghê đến thế, chứ lúc nghe họ nói cũng nghĩ rằng nó bình thường à!
H cũng biết con này, nghĩ rằng chắc nó giống với nhiễm trùng thường.
Bài thơ ra đời, khi H về nhà, nằm ngủ không được, tự dưng nó tuôn ra, chạỵ đi viết liền, hi hi!
Là Liễu (3 năm trước.)
Level: 9
Số Xu: 4191
hay quá trời luôn. Tự sáng tác mà câu nào nghe cũng mượt mà, LH Uk ạ. Chúc bạn có sự nghiệp văn thơ thăng hoa nhé!
LH Uk (3 năm trước.)
Level: 12
Số Xu: 0
Mơn nha! Hi hi! Ôm!
Kathy Kathy (3 năm trước.)
Level: 12
Số Xu: 7942
hóng thêm nhiều bài từ H nữa nhé :3
Kathy Kathy (3 năm trước.)
Level: 12
Số Xu: 7942
dễ thương ghia á :3
LH Uk (3 năm trước.)
Level: 12
Số Xu: 0
È hé hé! Ko dám nhận ko dám nhận... hì hì! Nhận ý cuối nhé! Cảm ơn tiểu thư ghé chơi, mời vào nhà xơi bánh đậu xanh và trà nhé!
LH Uk (3 năm trước.)
Level: 12
Số Xu: 0
Cảm mơn chị Nem nhé! H sẽ chú ý hơ về vần điệu ạ! :3
Huỳnh Mai Đặng (3 năm trước.)
Level: 8
Số Xu: 7657
Bác H làm thơ hay thế! Chẳng bù cho tui. Chúc bác ngày càng thành công hơn nhé!
Vong (3 năm trước.)
Level: 12
Số Xu: 15936
Rất đáng iu H ơi!
Nhưng bé viết theo thể lục bát thì chú ý vần, nhịp và thanh điệu bằng trắc cho nó xuôi câu thơ hơn nhé!
Nhiều chỗ thiếu vấn và hơi ngang bé ạ!
Hihi
LH Uk (3 năm trước.)
Level: 12
Số Xu: 0
Cảm ơn My nhiều nhé!
Trà My (3 năm trước.)
Level: 9
Số Xu: 8065
bức tranh của bạn đáng yêu lắm rất có tâm:)))