Ta hiện thân tại một khu rừng sâu ngoài kinh thành. Mang trong lòng sự bực bội, ta chẳng còn tâm trạng suy luận xem Tesindir đang ở đâu. Ta ngồi bệt xuống bụi cây ven đường rồi thở dài.
– Tesindir, mẹ xin lỗi vì đã để con bị kẻ xấu bắt đi như thế.
Ta không thể cầu cứu các vị thần. Ngày kết hôn với Thingildur, ta đã chấp nhận số phận mình sẽ không được dính líu vào thần tộc nữa nên tuyệt đối không thể làm phiền họ. Hơn hết, Tesindir mang một nửa dòng máu người tiên thuộc nhân giới – những kẻ từ bỏ thiên quốc để trở về Midgard khiến thần linh tuyên bố từ bỏ họ. Đó là lí do quan trọng khiến ta tin rằng con mình sẽ không thể nhận được sự giúp đỡ của thần linh.
Đang đau buồn cho con trai mình, ta chợt nghe tiếng khóc của trẻ em. Ta đi theo tiếng khóc và tìm thấy một hang đá rộng lớn, Tesindir bé nhỏ đang ở trong đó, nằm trên một phiến đá lạnh lẽo với đám yêu tinh to lớn vây quanh.
– Con… – ta toan tiến về phía hang nhưng vội đứng khựng lại. Nếu ta xông vào đó, Tesindir sẽ gặp nguy hiểm, một mình ta không thể chống lại chục tên yêu tinh như thế.
Ta quyết định sẽ nhờ sự hỗ trợ của cây rừng. Ta niệm thần chú rồi chỉ tay vào những thân cây to, chúng phát sáng rồi lần lượt đâm vào chân lũ yêu tinh gớm ghiếc.
– Có kẻ đánh lén! – một tên yêu tinh hét lên – Bọn bây ra ngoài kia xem thử xem.
Tiếng khóc của Tesindir lại vang lên. Ta nhanh chóng trốn vào một hốc đá bên ngoài hang động dù thật lòng ta muốn chạy ngay vào trong ôm lấy con mình.
– Tên tiên đó bao giờ mới đem thằng nhóc này đi đây?
– Ngươi đừng nôn nóng, hắn bảo khi đã tập hợp lực lượng xong với chủ nhân chúng ta thì hắn sẽ mang đứa trẻ kia ra làm con tin trao đổi với bọn tiên thành Gedalin thôi.
– Ta nghe nói mẹ thằng bé là một nữ thần.
– Nữ thần cũng phải chịu quy phục chúng ta khi con ả đang gặp nguy mà thôi.
Bọn yêu tinh đồng loạt cười vang.
Ta run rẩy. Lũ gớm ghiếc kia sẽ mang Tesindir ra uy hiếp ta, ta không biết phải làm sao cho đúng đây. Hơn nữa, kẻ thủ ác trong bóng tối liệu có phải Messelen không, hay là… hay là còn ai khác?
Đợi bọn yêu tinh quay vào trong, ta lại bước ra ngoài tiếp tục âm thầm tiêu diệt chúng. Ngay khi ta định dùng phép thì phía sau lại vang lên một tiếng nói:
– Ái chà, ai như phu nhân của tên Thingildur thế này?
Ta quay phắt về phía sau.
Là Messelen, đúng là gã cháu trai yêu quý Messelen của nhà vua Tharon. Nụ cười của hắn là tổng hợp của những gì kiêu ngạo, khinh bỉ, dè chừng hướng vào Adena này.
– Phu nhân xinh đẹp sao không ở nhà để chồng cô yêu thương, ra đây làm chi cho nhọc công thế này?
Messelen là kẻ bắt cóc Tesindir, hắn cũng là kẻ đang âm mưu hủy hoại vương quốc với sự cấu kết của bọn yêu tinh. Ta hiểu rõ nếu chống lại hắn, hắn sẽ không kiêng nể bất kì ai mà xuống tay với mẹ con ta ngay.
Đột nhiên ta cảm thấy có lỗi với phu quân, có lỗi với vợ chồng công chúa Iphi nữa vì đã nói những lời khó nghe với họ. Đứng trước nụ cười ác độc của tên Messelen, cả cơ thể ta nhất thời không thể cử động được.
Ta phải nghĩ cách bảo vệ cho Tesindir, cho cả ta và cho cả Gedalin nữa. Nhưng tại sao ta lại vô dụng như thế này?
Messelen sai người trói ta lại. Đúng lúc đó ta nghe tiếng gọi thân thuộc mà mình mong chờ nhất đang vang vọng.
– Naren, nàng ở đâu?
Là Thingildur.
Một tên yêu tinh lấy miếng giẻ rách (chẳng biết từ đâu) nhét ngay vào miệng ta cùng Tesindir, sau đó bọn thủ ác ngồi yên lặng trong hang động chờ đoàn người đi qua.
Thingildur đang tìm ta, ngài Terr và cả công chúa Iphi cũng đang tìm ta. Bọn họ thật sự rất quan tâm đến ta.
Nước mắt nóng hổi rơi xuống hai bên má, ta chỉ muốn nói lời xin lỗi ngay với ba người bọn họ.
Messelen đột nhiên đứng lên rồi nở nụ cười ác độc.
– Khoan đã, ta có ý này hay lắm. Kế hoạch này biết đâu sẽ giết được tên con rể nhà vua và cả tên tướng quân nữa.
– Vậy có cần giết ả tóc vàng kia không? – một tên yêu tinh gãi đầu (Yêu tinh vẫn có kẻ khôn kẻ ngu, kẻ trông thâm hiểm kẻ trông ngờ nghệch. Ta nghĩ tên yêu tinh đang gãi đầu thuộc trường hợp thứ hai).
Messelen trừng đôi mắt đáng sợ nhìn gã.
– Kẻ nào cũng có thể giết, trừ nàng ta ra.
Đợi đoàn người đi khuất sâu vào rừng, Masselen cột ta vào gốc cây rồi đặt Tesindir bên dưới, sau đó hắn mở miếng giẻ lau ra khỏi miệng ta.
– Tên khốn, thả ta ra ngay!
Messelen lấy một miếng vải trong túi áo rồi bịt mắt ta lại.
– Cứ la nữa đi, phu nhân xinh đẹp. Khi chồng cô đến cô sẽ phải hối hận vì đã gián tiếp giết chồng mình bởi tiếng la đó. Ta phải bịt mắt cô lại, tránh trường hợp cô có thể dùng phép từ đôi mắt ma quỷ kia.
– Ngươi mới là ác quỷ… ưm…
Messelen lại nhét giẻ lau vào miệng ta.
– Ta sẽ làm vua của Gedalin, Iphi sẽ làm hoàng hậu – hắn vỗ ngực nói – Nhưng ngươi sẽ là kẻ cản đường đáng gờm của ta, Adena à. Nên hôm nay ta muốn ngươi chết mục xương trong đây cùng bọn người kia.
Ít phút sau, ta đã nghe tiếng vó ngựa dồn dập.
– Naren! Tesindir!
Đoàn người của Thingildur đã phát hiện ra ta.
– Naren, ta đến cứu nàng đây!
Ta lắc đầu cốt để chàng và đoàn người đừng đến đây, nếu không ta không biết tên Messelen sẽ làm gì họ.
Quả đúng như ta lo sợ, hàng loạt tiếng hét đau đớn của người tiên vang lên. Ta còn nghe tiếng của công chúa.
– Terr, chàng hãy cố lên!
Một giọng nam khác hét lên:
– Bọn phục kích mặc trang phục tiên tộc của chúng ta!
– Cái gì? Có kẻ tạo phản sao?
Ta cố vùng vẫy khỏi dây trói nhưng vô ích. Tiếng khóc của Tesindir bất ngờ vang lên.
– Adena, cô có sao không?
Dây trói và miếng vải bịt mắt, bịt miệng ta lần lượt rơi ra.
– Công chúa… – ta thấy Iphi đang ôm Tesindir đứng trước mặt mình, xung quanh ta đầy xác chết của tiên nhân thành Gedalin.
– Naren…
Thingildur và Terr, cùng vài binh lính sống sót nhưng đều bị thương tiến về phía ta. Nước mắt ta không ngừng chảy khi nhìn những người tốt bụng kia.
– Xin lỗi tất cả, thật sự xin lỗi. Phu quân, thiếp đúng là kẻ tồi tệ.
Thingildur ôm lấy ta rồi thì thầm:
– Không sao cả, phu nhân. Nàng và con chúng ta vẫn ổn là được rồi.
Ta nghẹn ngào nói trong cay đắng:
– Messelen là kẻ đứng sau việc này. Mọi người, hắn đã cấu kết với bọn yêu tinh từ lâu để phá hủy Gedalin.
– Cái gì? – Terr thảng thốt – Vậy những điều chúng ta nghi ngờ về hắn đã đúng.
Ta gật đầu.
– Ta nên tin tưởng vào chồng mình cùng mọi người ngay từ đầu. Ta đúng là kẻ tồi tệ.
– Adena, không ai trách cô cả – Iphi mỉm cười nói – Việc cần làm bây giờ là vạch mặt gã em họ xấu xa của ta kìa.
Ta nhìn quanh những xác chết rồi nói:
– Bọn thuộc hạ của hắn cũng chết cả, chúng ta tìm bằng chứng ở đâu đây?
Iphi cau mày.
– Trước hết chúng ta cứ về lại kinh thành, sau đó ta sẽ nói toàn bộ sự việc với cha ta.
Ta gật đầu. Thingildur bế ta lên ngựa cùng con trai, cả đoàn người mau chóng về lại Gedalin. Được ngồi trong lòng phu quân, mọi lo âu, mệt mỏi của ta dường như đã vơi bớt được phần nào.
Về đến Gedalin, Iphi vội vàng tìm gặp vua cha nói về việc của Messelen nhưng đổi lại nỗi bất an của cô con gái, Tharon chỉ cau mày.
– Iphi, con đừng vì một kẻ khác chủng tộc như Adena mà lại đi nghi ngờ em mình chứ.
– Cha, có phu quân con và cả Thingildur làm chứng. Adena thật sự đã bị một số kẻ phản bội ở Gedalin bắt giữ – công chúa bắt đầu cáu giận – Tại sao cha luôn tin tưởng Messelen một cách mù quáng chứ?
– Bệ hạ – ta nói – Nếu ngài không mau chóng bắt giữ cháu trai ngài, ta e là…
Tharon ném cho ta cái nhìn đầy giận dữ.
– Adena, cô đã được cho sống ở đây thì nên biết tự trọng, đừng buông lời xằng bậy phá hoại tình cảm gia đình của ta.
– Ngài…
– Cô đã tìm được Tesindir, hãy về nhà nghỉ ngơi đi. Còn về bọn bắt cóc ta vẫn đang cho điều tra nên cô cứ an tâm, không có việc gì xảy ra nữa đâu.
Sau khi vợ chồng ta và công chúa rời khỏi cung vua, Iphi bắt đầu khóc nức nở.
– Tại sao cha lại không tin ta? Ta nguyền rủa gã Messelen đó.
– Phu nhân, nàng bình tĩnh, chúng ta rồi sẽ có cách vạch trần Messelen mà.
Ta cùng Thingildur quay về nhà. Gia nhân vừa trông thấy ta cùng Tesindir thì vội chạy ra mừng rỡ. Ta trao Tesindir cho họ rồi chán nản đi về phòng.
Tharon thật sự đã mất niềm tin vào thần linh, vì ông ấy đã bị bỏ rơi quá lâu ư? Ta cảm thấy nếu không điều tra Messelen, e rằng mọi chuyện sẽ không cứu vãn được nữa.
Từ hôm ở khu rừng về, Iphi thậm chí không thèm nhìn mặc gã em họ của mình dù hắn luôn lẽo đẽo theo cô. Ta thì căm hận tên đó đến độ lườm gã ở mọi lúc mọi nơi. Messelen biết rõ hắn sẽ được an toàn dẫu cho ta có phát giác việc hắn là thủ phạm vụ bắt cóc Tesindir với cả kinh thành, nên gương mặt tự đắc của tên khốn đó cứ nở nụ cười mỉa mai mỗi khi nhìn ta.
Cuối cùng, sự yêu thương, tin tưởng của Tharon dành cho Messelen đã phải nhận lấy hậu quả. Vào một buổi lễ mùa hạ của tiên tộc, khi điệu nhảy từ các tiểu tiên bé nhỏ còn chưa dứt, một tiếng nổ lớn đã xảy ra. Cánh cổng chính thành Gedalin bị phá vỡ tan tành, xác binh lính từ trên tường trắng rơi thẳng xuống những đồng cỏ quanh đó. Những con rồng đen bất ngờ xuất hiện, chúng bay rợp trên bầu trời mang theo hơi thở hôi hám, chết chóc. Ngọn lửa đỏ từ miệng lũ quái vật nhẫn tâm thiêu rụi mọi thứ đẹp đẽ nhất tại thành phố tiên tươi đẹp, bao gồm các cư dân vô tội bên dưới.
– Chuyện gì thế này? – lãnh chúa Glamordal thốt lên.
– Chúng ta bị phục kích sao? – lãnh chúa Ethalon vội chạy về phía cổng.
Ta ôm chặt Tesindir rồi nép vào lòng Thingildur.
– Phu quân, có lẽ nào điều chúng ta lo sợ đã đến?
Từ ngoài cổng thành, vài người lính với cơ thể trầy xước, thương tật hốt hoảng chạy vào buổi tiệc.
– Bệ hạ, Gedalin bị tấn công!
Điều ta lo sợ đã xảy ra. Tharon dường như không tin vào tai mình, ông ta nắm chặt gậy vua.
– Các lãnh chúa… các lãnh chúa đâu? Tập hợp binh lính mau!
Tiếng tù và vang lên, những lãnh chúa của vương quốc nhanh chóng về cung điện của mình và tập hợp quân lính. Thingildur nhìn ta rồi nhìn sang Iphi.
– Công chúa, xin người và ngài Terr hãy trông chừng vợ con của ta. Ta cần quay về cung vua để dẫn dắt binh sĩ chiến đấu với kẻ thù ngoài kia.
– Phu quân… – tim ta đột nhiên thắt lại.
– Được – Iphi nắm tay ta – Adena hãy sang cung của ta, như thế an toàn hơn.
Trong lòng ta đột nhiên dấy lên nỗi buồn bã và lo sợ. Ta gỡ tay công chúa ra rồi bước về phía Thingildur.
– Thinliv, đừng đi…
Mọi người xung quanh có vẻ ngạc nhiên. Ta run rẩy nắm áo choàng phu quân.
– Thinliv, hãy cho mẹ con thiếp theo chàng, thiếp sợ chúng ta sẽ…
Thingildur ôm chặt lấy ta và con trai rồi thì thầm:
– Không sao, Adena, nếu kinh thành này có chuyện gì, nàng hãy đi theo công chúa. Ta không thể rời bỏ nhà vua và vương quốc được.
– Nhưng… chúng ta sẽ…
– Chúng ta sẽ gặp lại mà – Thingildur mỉm cười với ta.
Ta không biết điều đó có xảy đến hay không. Các vị thần liệu có cho chúng ta trở về bên nhau? Lời hứa hẹn trong những năm tháng đau thương ư? Đó phải chăng là hi vọng giúp những đôi tình nhân tồn tại qua các thời khắc khốc liệt, tăm tối nhất? Họ phải cố gắng sống sót chỉ để gặp lại người thương yêu của mình.
Phía xa, một binh lính gọi to:
– Ngài Thingildur, chúng ta mau đến cung điện nhà vua thôi ạ!
– Thinliv – ta nhìn chàng – Dù xảy ra bất cứ chuyện gì chúng ta cũng phải gặp lại nhau nhé!
Thingildur hôn nhẹ lên trán ta rồi gật đầu.
– Được, ta hứa với nàng mà. Chúng ta chắc chắn sẽ gặp lại.
Công chúa kéo tay ta về phía lâu đài của mình. Ta ngoái đầu về sau, nước mắt đã rơi trên má từ khi nào.
Bọn yêu tinh đã tràn vào cổng thành. Chúng kêu la inh ỏi, vài kẻ lại cười man rợ để lộ bộ răng sắc nhọn ố vàng. Mùi máu tanh vương đầy khắp thân thể xù xì, xám xịt của chúng. Tiếng la hét, tiếng khóc vang vọng của phụ nữ và trẻ em phía sau làm ta rùng mình.
Đây là lần đầu ta thấy chiến tranh, một cuộc chiến thật sự. Ta còn chẳng hình dung được nó sẽ kinh khủng đến thế này nếu chỉ nhìn qua sách vở hay nghe kể.
– Terr – Iphi bỗng nhiên kêu lên.
Ta nhìn thấy bàn tay luôn nắm chặt công chúa ban nãy của ngài Terr đã buông ra. Ngài dùng ánh mắt dịu dàng nhìn công chúa.
– Phu nhân, nàng và Adena hãy vào cung mang con trai chúng ta, Eradi ra khỏi kinh thành.
– Ngài Terr… – ta hoảng hốt – Không phải ngài sẽ đi cùng chúng ta sao?
Terr lắc đầu rồi nói:
– Phu nhân, ta là một con người lưu vong được bệ hạ cho nương náu tại đây, hiện giờ ta phải sát cánh cùng ngài bảo vệ Gedalin, quê hương thứ hai của ta. Ta phải chiến đấu như một người con của nơi này.
Trái với vẻ lo lắng của ta, Iphi lại bình tĩnh nhìn chồng.
– Thiếp thật tự hào khi có người chồng như chàng, Terr ạ. Cầu mong thần linh sẽ giúp Gedalin mau chóng giành chiến thắng.
Khi ngài Terr quay lưng đi, nước mắt của công chúa mới bắt đầu rơi xuống đôi má nhợt nhạt.
– Iphi…
– Adena, chúng ta mau lên trên lâu đài tìm Eradi thôi.
Cung điện công chúa nằm khuất phía xa cổng thành, chính vì vậy nơi này chưa có dấu hiệu bị xâm lấn của kẻ địch. Tuy nhiên, các tiên nam đã thân chinh ra đánh lũ yêu tinh nên nơi này cũng không còn nhiều người như mọi khi. Iphi đẩy cửa bước vào trong, Tesindir vội khóc òa lên.
– Con trai, im lặng nào – ta hốt hoảng vỗ về đứa bé.
Iphi sững sờ đứng bất động. Ta đưa mắt quan sát xung quanh, xác chết của cung nữ và vài lính canh chất đầy lối đi, hành lang, nhuốm đỏ cả không gian trước mắt.
– Eradi! Eradi!
Công chúa vội vã chạy vào bên trong lâu đài. Ta cùng nàng tìm mọi ngóc ngách vẫn không thấy được tiểu vương tử đâu cả, thay vào đó chỉ toàn thấy xác chết rải rác khắp nơi.
– Mẹ ơi!
Tiếng hét của cậu bé Eradi vang vọng trên nơi cao nhất của lâu đài. Iphi và ta vội vàng chạy về phía có giọng cậu thì không thể tin vào mắt mình, Messelen và một đội quân của hắn đã ở trên đó từ khi nào, Messelen còn đang giữ chặt Eradi nhỏ bé trong tay gã.
– Con trai! – công chúa hét lên – Masselen, thả thằng bé ra ngay!
– Chị yêu quý – Messelen nhìn Iphi với ánh mắt điên cuồng, si tình – Em sẽ thả thằng nhóc này với điều kiện chị hãy đến đây với em đi. Rồi hai chúng ta sẽ sống bên nhau thật hạnh phúc.
– Thật bệnh hoạn – ta thốt lên – ngươi và Iphi vốn chẳng hợp nhau, công chúa thậm chí rất ghét ngươi nữa. Ngươi đừng có mơ mộng.
– Câm miệng đi, ả nữ thần rởm – Messelen hét lên – Ta bắt cóc ngươi vì nghĩ với năng lực thần linh của ngươi, ngươi sẽ phá hoại kế hoạch của ta, có ai ngờ ngươi chỉ là con đàn bà vô dụng. Đó là lí do ta quyết không cần bận tâm đến ngươi nữa sau khi để ngươi quay về đây từ rừng sâu đấy.
Iphi run rẩy nhìn gã em họ.
– Messelen, ta xin ngươi thả Eradi ra. Ta sẽ…
Ta cố tập trung hết sức mạnh thần linh ít ỏi của mình vào lòng bàn tay rồi tạo ra một lực đánh vô hình về phía bọn phản bội. Messelen cùng đồng bọn bất ngờ ngã ra đất.
– Thấy sao? – ta thở dốc – Còn dám nói ta là nữ thần rởm nữa hay không?
Iphi mau chóng ôm lấy Eradi, nhưng Messelen bất ngờ vùng dậy nắm lấy tóc cô.
– Bắt được chị rồi – hắn thích thú cười vang.
– Mẹ!
Eradi đánh liên tục vào người cậu mình, đến khi Messelen tức giận tát một cú trời giáng vào mặt cậu bé làm nó té ngã.
– Eradi! – Iphi hét lên.
Ta kéo Eradi về phía mình rồi nhặt nhanh một thanh gươm lên từ bọn lính đang bị bất tỉnh.
– Messelen, thả công chúa ra, nếu không ta không nương tay đâu.
Gã phản bội cười vang.
– Từ một kẻ như ngươi? Ta không nghĩ ngươi sẽ đánh thắng ta được đâu, ả nhiễu sự.
Ta không thể triển khai phép thuật liên tiếp được nên đành đấu kiếm với Messelen. Nhưng hắn nói đúng, ta không phải là đối thủ của hắn. Dù một tay hắn vẫn còn bận giữ cổ tay công chúa, hắn vẫn rất mạnh. Messelen đạp ngã ta xuống đất rồi kê kiếm vào cổ ta.
– Ngươi thua rồi!
Iphi nhặt một thanh gươm rồi đâm vào chân gã em họ của mình. Messelen hét lên đau đớn rồi tát công chúa. Đúng lúc Iphi ngã ra nền đất, ngài Terr xuất hiện phóng một con dao găm về phía vai tên em vợ ác độc.
– Phu quân! – Iphi cười rạng rỡ.
Ngài Terr bế Tesindir giúp ta rồi đỡ ta đứng lên.
– Làm sao ngài lại…
– Ta lo lắng cho mọi người nên đã đến đây. Hơn nữa, ta đã hứa với Thingildur và đức vua sẽ bảo vệ phu nhân cùng vợ con của ta. Ta sẽ kết liễu tên Messelen đáng hận kia.
Messelen đột nhiên túm lấy Eradi rồi chạy nhanh về phía tường thành. Tên tiên độc ác toan ném cậu bé ra bên ngoài, ta cùng Terr chạy về phía hắn ngay thời khắc Eradi cũng vừa bị buông rơi xuống vách núi.
– Eradi! – Iphi hét lên.
Ta không do dự nhảy xuống ôm lấy Eradi rồi dùng hết sức mình ném nó lên trên. Cùng lúc đó, gã Messelen bị Terr đâm vào bụng rồi ngã xuống vực thẳm.
Hai vợ chồng công chúa hốt hoảng gọi tên ta, cả hai trông rất đau khổ, bất lực khi không cứu được phu nhân của tướng quân. Ta không hối hận vì việc mình làm, bởi bảo vệ mạng sống cho Eradi cũng xem như ta đã trả ơn được cho Iphi – người đã chấp nhận cho Adena này cư ngụ tại Gedalin những ngày đầu. Có điều khi tiếng khóc của Tesindir vang lên, tim ta chợt đau nhói.
– Xin lỗi Thingildur, xin lỗi Tesindir, vĩnh biệt Gedalin.
Nước mắt ta như những hạt ngọc trong suốt bay vút lên trên nhưng cả người ta lại rơi rất nhanh xuống bên dưới đáy vực. Cái chết của ta có lẽ không mấy dễ chịu rồi.
“Adena, bọn ta sẽ cứu con”.
Ngạc nhiên thay, ta rơi thẳng xuống một hồ nước chứ không phải mặt đất như mình tưởng. Người ta cứ chìm dần vào bóng tối, ý thức cũng tan biến nhanh chóng, chỉ còn văng vẳng bên tai rất nhiều tiếng nói từ xa xôi vọng lại.
“Đưa con bé về Olympus theo yêu cầu của gia đình nó thôi”.
“Ta tiên đoán được Adena sẽ gặp bất hạnh nếu vẫn còn dính líu với người tiên. Chúng ta nên xóa kí ức về tiên tộc cho nó”.
“Ta xin lỗi, vì con bé đã chia sẻ một nửa sinh mạng mình cho tiên tộc nên cơ thể không chịu nổi thần lực của ta, con bé đã rơi vào hôn mê rồi”.
“Người nói vậy mà được ư? Người cố tình phải không?”.
Thingildur, Tesindir, Gedalin,… từ giây phút khép chặt đôi mi lại, những cái tên thân quen đó đối với ta đã hoàn toàn phai nhạt.
Mành Chỉ Đỏ - Tửu Ca
3 lượt đề cử - 16484 View