Có bao giờ bạn nghĩ bản thân chưa đủ nỗ lực hay không?
Mình đã và đang nghĩ như vậy.
Sắp kết thúc năm học rồi, sắp thi tốt nghiệp, thi đánh giá năng lực…
Thật quá nhiều thứ sẽ phải làm.
Từ khi kết thúc chuỗi ngày nghỉ dịch covid 19 mình đến lớp lại và thấy rằng lớp mình không như trước nữa. Sáng tới lớp là tầm sáu giờ rưỡi, nhà xa nên mình luôn phải cố gắng đi sớm nhưng đến lớp cũng chẳng sớm là bao! Phòng học sáng đèn, những chiếc quạt cũ gắng sức quay, tụi bạn thì ra sức làm bài, bầu không khí im lặng, nghiêm túc. Bỏ cặp xuống chính mình cũng lấy đề ra làm. Chẳng biết từ bao giờ mình đã quen với cái tình trạng này! Chẳng còn những câu đùa cợt, quát tháo như trước. Dường như ai cũng đang chiến đấu hết sức với vị thần thời gian. Ngay cả mấy đứa trước ham vui hay pha trò cũng lặn mất tăm! Hiện tại chỉ có ra chơi thì lớp mới náo nhiệt một chút thôi! Giống trường hợp của bạn không?
Trước thì khá thoải mái, lực học của mình cũng kha khá chí ít cũng không tự ti lắm khi đứng trước mấy đứa bạn. Học chính khóa vào buổi sáng rồi phụ đạo buổi chiều, tối thì thoải mái chơi điện thoại, xem phim chứ giờ thì ngày nào cũng cắm mặt vào sách với vở. Buổi tối đầu tiên sau khi mình hứa với bản thân rằng cần nỗ lực hơn mình đã học tới một giờ sáng. So với mấy đứa lớp mình thì chẳng thấm vào đâu. Tụi nó ôn từ hè lớp mười một tới giờ chứ chẳng phải như mình còn hai tháng cuối mới bắt đầu ôn. Liệu có ai như mình không chứ?
Tuy là thế nhưng mình cũng không đặt nặng vấn đề này một chút nào! Bởi mình nghĩ rằng chưa hề muộn.
Mình từng được nghe có người nói: “Hãy đưa ra một con số nhất định, một khoảng thời gian nhất định và hãy thực hiện theo nó. Bao lâu là tùy vào bạn. Hãy suy nghĩ kĩ và nói với tôi. Bạn đừng bao giờ nói rằng mai mốt đi hay đại loại là từ từ vẫn còn sớm. Điều này chắc chắn chỉ làm bạn có cái cớ cho sự lười biếng và ngu dốt của bạn thôi. Một tuần sau tôi sẽ nghiêm túc học hay là hai ba tuần gì cũng được nhưng nhất định phải là một con số rõ ràng, chính xác. Bạn sẽ có động lực hơn để hoàn thành cái mục tiêu của bạn!”
Mình cảm thấy người đó nói rất đúng. Mình làm theo và mình thấy mình tốt hơn. Mỗi ngày khi đi học về lúc đấy chắc cũng hơn năm rưỡi rồi, ăn cơm tắm rửa rồi cho bản thân thư giãn một giờ đồng hồ. Trong lúc đó mình có thể chơi điện thoại hay ngủ hoặc là xem phim… và bây giờ mình đang gõ chữ đây! Sau một tiếng thì chính thức ngồi vào bàn học. Học nghiêm túc. Nếu cảm thấy khó chịu hay là hơi đau đầu thì mình sẽ đi uống nước hoặc kiếm cái gì đó để ăn,… tuyệt đối không đụng vào điện thoại!!! Rồi cứ học cho đến khi nào mình không chịu nổi nữa thì hãy nghỉ. Làm vài động tác co dãn người, căng cơ, đánh răng, vệ sinh sạch sẽ rồi đi ngủ. Thật sự mệt thì giấc ngủ sẽ ngon lắm đó! Nhớ báo thức để mai dậy nhé!
Rất nhiều người nói với mình là mình bắt đầu từ lúc này cũng chẳng đem lại lợi ích gì, người ta thì luyện tứ phương còn mình thì nước đến chân mới nhảy thì chỉ có nước chết đuối… có làm thì mới có ăn chứ!!!
Mình thấy nó đúng nhưng cũng chẳng đúng. Thấy mọi sự nỗ lực đều sẽ được hồi đáp thôi cho dù bạn nỗ lực vào bất kì lúc nào! Cùng nghĩ nhé! Nếu bạn cứ học bình thường như thế rồi khi thi kết quả cũng sẽ bình thường. Nếu bạn chịu bỏ ra nỗ lực cho dù là vào những ngày cuối cùng của kì ôn đấy thì kết quả của bạn sẽ tốt hơn, mặc dù có thể chỉ là tốt hơn một chút! Và nếu bạn bạn chịu đổ mồ hôi, nỗ lực sớm hơn nữa thì kết quả của bạn có thể sẽ cao hơn nữa!!! Vậy ngại gì mà mình không nỗ lực hơn từ giây phút này?
Nói một chút đến chọn ngành nghề, chọn trường nhé!
Nhất Y, nhì Dược, tạm được Bách Khoa. Có ai từng nghe câu này không? Rất nhiều và rất nhiều bậc phụ huynh hi vọng hoặc mạnh mẽ hơn nữa là ép buộc con em mình thi vào ba cái ngành nghề trên. Bởi họ mong muốn con mình sẽ có một công việc ổn định, thu nhập đều đều, cuộc sống cứ nhẹ nhàng thế mà qua. Nhưng họ chắc không biết ngoài những cái ngành nghề đó thì còn vô vàn ngành nghề khác tốt nữa. Không phải bạn chọn ngành nghề tốt là bạn cũng sẽ tốt như những người thành công trong cái nghề đấy đâu!!! Sai lầm. Đó hoàn toàn là sai lầm. Năng lực của bạn mới chính là cái chì khóa để thành công. Nó mới chính là cái hái ra tiền cho bạn, mới là cái tạo sức bật cho cuộc sống của bạn… nếu không có năng lực mà bạn vẫn thành công, vẫn có thể có một cuộc sống như mình mong muốn thì bạn đang giống như một khúc củi to nhưng rỗng và khô khốc, chỉ cần một mồi lửa là bạn sẽ bị gục đổ ngay. Vậy nên cái bạn cần có là năng lực.
Để chọn ngành nghề cho bản thân thì bạn cần trả lời các câu hỏi sau:
– Xuất phát điểm của bạn như thế nào?
– Bạn nỗ lực ra sao?
– Bạn đang ở vị trí nào?
– Nếu tiếp tục nỗ lực liệu có khả năng đạt được điều bạn mong muốn không?
– Bạn có thể gắn bó lâu dài với nó không?
– Điều kiện hiện tại của bạn có thể đáp ứng được các vấn đề khi học ngành nghề đó hay không?
Trả lời được rồi thì bạn cũng đã có thể tìm được trường phù hợp với chính mình. Các bạn rất hay thắc mắc một số thứ không đáng. Ví dụ như: giữa ngành nghề mình yêu thích nhưng bấp bênh và ngành nghề đem lại sự ổn định cho mình thì chọn cái nào? Nếu đã yêu thích nó, đam mê nó thì tại sao bạn lại không cố gắng vì nó, thứ mà bấp bênh ở đây chính là lời biện hộ cho sự lười nhác và không chịu nỗ lực của bạn thôi! Mà cho dù là ngành đó lương ít hay khó xin việc thì đó cũng không phải vấn đề. Vấn đề nằm ở chính mình thôi. Nếu bạn là người thành công trong cái ngành đó thì lương của bạn chính là con số mà bao người mong ước, không hề có ngành nào mà lương ít hay khó xin việc đâu! Bây giờ có chịu cực khổ thì sau này mới thành công!!!
Trên đó là những lời thật từ tâm của mình. Nó cũng chỉ là suy nghĩ của cá nhân mình thôi! Hi vọng sau khi đọc xong các bạn sẽ có thêm động lực để tiếp tục học tập và làm việc. Chúc mọi người một ngày tốt lành!
Cảm ơn Thoan đã viết một bài ý nghĩa như thế này nhé. Không lẽ Thoan bằng tuổi Nhi, cũng là 2005 à? Đó là thắc mắc của Nhi thôi. Giờ Nhi nhận xét, nói góp ý cho nhẹ nhàng :3
+ Câu : Nhất Y, nhì Dược, tam được Bách Khoa => Nhi nghĩ Thoan nên đê câu này vào trong ngoặc kép vì đây là câu nói mà cha ông ta thường xuyên nhắc đến mà, đúng không?
+ Một số chỗ Thoan nên dùng những dấu chấm than và dấu chấm thật hợp lý. Cái gì nhấn mạnh và là ý nghĩ thì hãy dùng dầu chấm than, vì nó hay đi sau những câu kiểu như: "Sai lầm!" Dấu chấm để những câu nhẹ nhàng và kết hợp sau khi kết thúc một câu nào đó.
Mai Huynh (5 năm trước.)
Level: 6
Số Xu: 304
Ra nhiều bài hay nữa nhé!
Mai Huynh (5 năm trước.)
Level: 6
Số Xu: 304
Tặng bạn ít xu may mắn nè!
Linh Linh (5 năm trước.)
Level: 3
Số Xu: 14
Tặng tác giả đó
Linh Linh (5 năm trước.)
Level: 3
Số Xu: 14
Cảm ơn tác giả vì những lời này. Đọc xong mình có động lực học rồi :)
Lang Lang Trần (5 năm trước.)
Level: 6
Số Xu: 526
cố lên nhé ;)
Phạm Thoan (5 năm trước.)
Level: 7
Số Xu: 125
Cảm ơn nhi nha.... kkk thoan già lắm r á... 2k2 nha
Hoa Tuyền Nhi (5 năm trước.)
Level: 10
Số Xu: 3602
Cảm ơn Thoan đã viết một bài ý nghĩa như thế này nhé. Không lẽ Thoan bằng tuổi Nhi, cũng là 2005 à? Đó là thắc mắc của Nhi thôi. Giờ Nhi nhận xét, nói góp ý cho nhẹ nhàng :3
+ Câu : Nhất Y, nhì Dược, tam được Bách Khoa => Nhi nghĩ Thoan nên đê câu này vào trong ngoặc kép vì đây là câu nói mà cha ông ta thường xuyên nhắc đến mà, đúng không?
+ Một số chỗ Thoan nên dùng những dấu chấm than và dấu chấm thật hợp lý. Cái gì nhấn mạnh và là ý nghĩ thì hãy dùng dầu chấm than, vì nó hay đi sau những câu kiểu như: "Sai lầm!" Dấu chấm để những câu nhẹ nhàng và kết hợp sau khi kết thúc một câu nào đó.
Thân!
Phạm Thoan (5 năm trước.)
Level: 7
Số Xu: 125
Cảm ơn dương nhiều chúc bạn ngày tốt lành
Phạm Thoan (5 năm trước.)
Level: 7
Số Xu: 125
Cảm ơn meme ? nk cx chúc cậu thành công nè
Phạm Thoan (5 năm trước.)
Level: 7
Số Xu: 125
Nhất định!!!
???