- Mảnh đạn trong tim
- Tác giả: Mạch Yên
- Thể loại:
- Nguồn: Vnkings.com
- Rating: [K] Mọi độ tuổi đều đọc được
- Tình trạng: Đã hoàn thành
- Lượt xem: 1.972 · Số từ: 553
- Bình luận: 11 · Bình luận Facebook:
-
Lượt thích: 7 Lã Xuân Thu Akabane1701 Tử Nguyệt Rika Sói Quắc Cần Câu A~ Vong Cáo Kathy Kathy
Chiều nào, Mến cũng thấy bố ngồi trầm tư trên chiếc ghế dựa trước hiên nhà. Nếu bố còn hút thuốc, một bao Trị An chắc đã hết veo từ lâu.
Mến biết bố đang buồn. Buồn vì lời xì xầm của những kẻ độc miệng, vì những đồn đoán làm ố hoen quá khứ của người cựu chiến binh từng trải qua cuộc chiến tranh khốc liệt, chứng kiến bao mất mát, hy sinh.
Người ta bảo bố dùng tiền để mua giấy chứng nhận thương binh. Bố kể và cười chua chát: “Họ không thấy bố què, cụt gì mà được nhận tiền phụ cấp hàng tháng nên vậy đấy con ạ”.
Mến thương bố và đau với miệng đời cay nghiệt. Họ nào biết bố đã từng hiến dâng tuổi trẻ của mình vì những phút giây bình yên hôm nay, họ nào hay đôi tai không còn nghe rõ vì những chấn động bom mìn khiến nó từng rỉ máu, hay những đêm trở mình không ngủ bởi cơn đau nhức do những mảnh đạn, mảnh bom ghim chặt vào chân. Những khi trái gió, trở trời, bố phải gồng mình chịu đựng.
Có những hôm cả nhà quây quần ăn cơm, mẹ nhẹ nhàng an ủi: “Thôi ông ạ, người ta nói cho sướng miệng rồi thôi, ông để trong lòng làm gì. Mình sống không hổ thẹn với gia tiên, con cháu là được”. Bố ngừng đũa, giọng chùng xuống: “Tôi cũng cố gắng không nghĩ chứ bà, nhưng hễ nhớ đến tôi lại đau gấp đôi. Hài cốt bác con Mến còn chưa tìm được, rồi bao nhiêu đồng đội tôi, anh em tôi… Đồng tiền có mua được không? Đồng tiền khiến mọi câu nói trở nên dễ dàng quá, vô tình quá”.
Máu và nước mắt thời chiến không khiến bố yếu lòng, nhưng giờ đây, tim bố như quỵ ngã. Những chiều làm cỏ lạc, dừng cuốc, đôi mắt bố lại u buồn, vô định. Đôi mắt ấy không còn ánh lên sức sống như những lúc bố kể về những tháng ngày sống và chiến đấu tại Campuchia. Ngày ấy, vừa độ hai mươi, đi theo tiếng gọi của đất nước, bố cùng các đồng đội lên đường giúp đỡ nhân dân nước bạn chống lại thế lực Pôn Pốt tàn độc. Nhiều đồng chí đã nằm lại nơi không phải là quê hương mình.
Rồi bố lại nói đến ngày chiến thắng, ngày trở lại đoàn tụ cùng gia đình và con gái bé bỏng đầu lòng.
Mến say sưa nghe bố kể và tự hào viết lại trong những trang vở học trò của mình. Tim cũng hồi hộp như thể mình tham gia chiến đấu, cũng hân hoan như người lập công về làng.
– Ghi chép cái gì đấy?
– Câu chuyện của bố.
– Trời ạ, vậy cô không phải con nhà binh rồi, nói một lần là ngấm vào máu ấy chứ!
Nói thế nhưng Mến thấy bố cười, nụ cười sáng lắm. Sáng đến độ hôm nay không cần đến ánh mặt trời.
Trời hôm nay không mưa, nhưng mặt trời tắt vội.
Có một mảnh đạn trong tim bố, bác sĩ không thể lấy ra, Mến không thể xoa dịu, thời gian không thể chữa lành,…
Đến bao giờ, người đời thôi làm đau nhau?
Mạch Yên
Mạch Yên (3 năm trước.)
Level: 9
Số Xu: 4850
Cảm ơn em nhé Kathy <3 Chúc Kathy luôn cười vui như bài hát của anh Lam Trường nè ^^
Kathy Kathy (3 năm trước.)
Level: 12
Số Xu: 7959
em thích truyện chị lắm ạ, hi hi. Hóng thêm nhiều truyện khác nữa của chị ạ
Kathy Kathy (3 năm trước.)
Level: 12
Số Xu: 7959
truyện chị viết cứ như là chị đã từng trải qua vậy ạ, em chỉ có cảm giác thế thôi hi hi
Mạch Yên (3 năm trước.)
Level: 9
Số Xu: 4850
Cảm ơn Lạc Hy nhiều, một buổi chiều thật bình an, thoải mái nhé!
Cáo (3 năm trước.)
Level: 5
Số Xu: 728
Dạo này mình cứ bị thích đọc mấy câu chuyện về chiến tranh thời xưa, người lính đồ á, chúc Mạch Yên sẽ có những tác phẩm hay hơn nữa nha!!!
Vong (3 năm trước.)
Level: 12
Số Xu: 15936
Yêu những câu chuyện của Mạch Yên viết!
Yêu Mạch Yên!
Tử Nguyệt Rika (3 năm trước.)
Level: 10
Số Xu: 4279
kỷ niệm luôn là thứ giết chết chúng ta. có những người sẵn sàng hi sinh cả tính mạng để đổi lại sự bình yên cho đất nước ấy thế mà lại phải chịu những lời như thế từ người khác. họ lành lặn trở về vốn dĩ đã là một điều quá kỳ diệu thế mà ng ta cứ phải mặc định què chân, què tay mới là thương binh. truyện tuy ngắn nhưng mà xúc động quá...!
Mạch Yên (3 năm trước.)
Level: 9
Số Xu: 4850
Cảm ơn Xuân Thu, câu chuyện này được gợi cảm hứng từ chính ba mình.
Tối thật an lành nhé ạ!
Lã Xuân Thu (3 năm trước.)
Level: 7
Số Xu: 1396
Chúc Yên có nhiều tác phẩm hay nhé. Hôm vừa rồi mình có đọc một tác phẩm về người lính đến giờ vẫn chưa hết xúc động. Bài của bạn khiến những cảm xúc chưa nguôi ngoai trong lòng mình lại trỗi dậy thêm lần nữa!
Mạch Yên (3 năm trước.)
Level: 9
Số Xu: 4850
Yên đã sửa những lỗi ad nêu, ad xem xét duyệt bài giúp ạ. Chúc ad cuối tuần vui - khỏe ;)