- Mệt mỏi vì học tập
- Tác giả: Akabane1701
- Thể loại:
- Nguồn: Tự sáng tác
- Rating: [K+] Không dành cho trẻ dưới 9 tuổi
- Tình trạng: Đã hoàn thành
- Lượt xem: 3.578 · Số từ: 1373
- Bình luận: 13 · Bình luận Facebook:
-
Lượt thích: 7 Akabane1701 Hồng Hân Quỷ Man Man Lê Văn Hữu Nhân Phạm ó Phương
Ắt hẳn đối với cuộc sống hiện nay, ai ai cũng phải chuẩn bị những kiến thức cho mình. Mà “học” là đặc quyền cao nhất của con người, là phương pháp để có một hành trang kiến thức cho riêng mình một cách miễn phí.
Nhưng có phải là mọi người đã nhận thức sai ý nghĩa và giá trị của việc “học” hay không?
Có một câu chuyện, kể về một chàng trai học hành rất giỏi. Nhà chàng ở thành thị. Hằng ngày chàng được bố mẹ đưa đi học chính khóa và đi học thêm bằng xe ô tô. Chàng rất chăm học, vì vậy thành tích của chàng luôn đứng đầu tỉnh và chàng nhận được rất nhiều huy chương.
Đến một ngày khi chàng về quê giỗ bà, người trong dòng họ rất tự hào về chàng, đã mở ra rất nhiều đồ ăn để đãi chàng. Nhưng trước đó thì họ phải cúng bà trước. Họ giao cho chàng việc đi lau bàn thờ bà.
Nhưng chàng loay hoay mãi cả buổi chiều vẫn không biết phải lau bàn thờ như thế nào. Chàng lúng túng như một con gà mắc đẻ. Đến khi đồ cúng đã xong xuôi nhưng chàng vẫn chưa thể lau được bàn thờ bà. Lúc mọi người quỳ lạy chàng cũng không biết phải quỳ lạy làm sao cho đúng.
Một câu chuyện hài hước, nhưng đâu đó chúng ta thấy chính bản thân trong đó.
Có lẽ bây giờ nhiều bậc phụ huynh rất coi trọng thành tích của con cái. Các phụ huynh làm tất cả mọi công việc và dành thời gian cho con họ học. Học trái khóa trên trường, học chính khóa, học thêm, học tại các trung tâm. Họ vô ý biến con họ trở thành những con gà công nghiệp, ngoài học ra thì chẳng biết làm gì. Chẳng nói đâu xa, mình đây, người viết những dòng này cũng là một con gà công nghiệp thứ thiệt.
Các bạn học vì cái gì? Vì thích? Vì muốn theo đuổi đam mê và nỗ lực đã bỏ ra? Vì danh tiếng? Vì sĩ diện? Hay vì danh dự gia đình?
Riêng mình, mình chẳng biết mình họ vì cái gì.
Có một chuyện rất nực cười trong xã hội hiện nay. Mình từng nghe một câu “Bọn học xã hội ngu bỏ mẹ”.
Câu này với mình rất đả kích.
Mình không học xã hội cũng không học tự nhiên, tương lai mình đang mù mờ lắm, chưa quyết định được điều gì.
Ngay cả bố mình cũng nói, “Mấy môn phụ như sử, địa con dẹp bớt đi, học làm gì nặng đầu. Học toán, sinh, hóa, lí giỏi là được rồi”.
Mẹ mình thì nói “Học toán, lí, hóa làm gì. Học tiếng anh cho tốt vào, sau này ra làm giáo viên dạy thêm cả đống tiền. Cứ nhìn cô giáo dạy thêm của con là biết…”
Đối với mình hai câu này lại càng nực cười hơn nữa.
Mình không nghĩ rằng học vì tiền. Tiền là thực tế sao? Không. Tiền không phải thực tế, đam mê cũng không phải là thực tế, mà theo đuổi vấn đề mà bản thân luôn nỗ lực mới là thực tế.
Mình bỗng dưng hiểu ra.
Bây giờ, những công dân Nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam, chẳng cần biết đến lịch sử nước nhà, chỉ cần biết đến ‘hằng đẳng thức đáng nhớ’.
Bây giờ chẳng cần biết đến địa lí đâu, chỉ cần biết tại sao hai cạnh bên trong hình thang bằng nhau là được.
Cũng chẳng cần phải học đạo đức hay giáo dục công dân, học tốt hóa, sinh là được. Ra trường, làm bác sĩ, y tá, hay nghiên cứu về hóa chất… Bác sĩ không có đạo đức, tiêm một cái, bệnh nhân đủ chết queo. Nhà bác học chế ra quả bom nhỏ nhỏ xinh xinh, đùng một phát nó nổ luôn cả Trái Đất.
Mình chẳng thích học môn gì, chẳng nỗ lực về môn gì. Mình không thể ngấm các môn tự nhiên, học thuộc một trang giấy kiến thức xã hội cũng mất lên cả tiếng đồng hồ. Mình chẳng có ước mơ, chẳng có động lực học, cũng chẳng có năng khiếu gì.
Mà kể cả có nỗ lực hay cố gắng, mình cũng sẽ cố gắng thật đồng đều. Mình không nỡ bỏ môn này, không nỡ bỏ môn kia. Mình vào được lớp giỏi. Ngày nào cũng học năm tiết vào buổi chiều, có ngày học đến bốn tiết vào buổi sáng, sau đó học thêm đến tám giờ tối.
Mình mệt, nhưng mình không dám than. Bởi vì bố mẹ mình chẳng khá giả gì, bố đi làm về mệt cũng vẫn nấu cho mình ăn, rửa chén giặt đồ… Mẹ mình làm quần quật suốt ngày, đưa đón mình… Chị mình mới lên đại học, thiếu thốn đủ thứ, vay tiền đủ thứ… Mình nào có dám kêu ai.
Chị mình, người rất xuất sắc trong mắt mình, học theo những môn xã hội. Mình biết, bố mình cổ hủ lắm, chỉ thích con cái giỏi toán lí hóa sinh thôi. Chị mình đã không được lòng bố, bố lại càng hi vọng vào mình. Bố thường nói với mình, nhớ học toán nâng cao con nhé, hóa có chỗ nào không hiểu nói bố bố cho tiền mua sách. Mình học lớp giỏi, bố mình cũng thấy bình thường lắm, nhưng nghe nói được dạy chương trình nâng cao cho môn hóa, bố lại hớn hở ra mặt.
Có ai hiểu nỗi khổ của những đứa học đồng đều từng môn không? Không giỏi môn nào nhưng môn nào cũng tạm hiểu. Đâu phải cứ học thêm là hiểu được đâu, mình chẳng thể hiểu cách chứng minh một hình tứ giác hay đơn giản là ngấm được công thức hóa học.
Mình ngán, và sợ lắm. Ước gì, ước gì, thứ mình nhận được ở trường học, ở gia đình và xã hội là sự thừa nhận dựa trên sự cố gắng, chứ không phải là thành tích.
Mọi người nói, điểm cao như mình thật là tốt. Học như mình, đêm thức đến hai, ba giờ sáng học mà không được điểm cao, vậy còn học làm gì?
Mình luôn cho rằng, điểm số không thể quyết định được năng lực, nhưng chí ít nó cũng sẽ thể hiện được mức độ cố gắng của con người.
Nhưng nếu quá coi trọng thành tích và điểm số, chỉ có ‘học’ mà không có ‘hành’, chung quy sau này cũng chỉ là những tiến sĩ giấy, trở thành một kẻ vô dụng trong xã hội.
Mà mình thì không muốn trở thành kẻ vô dụng ấy. Mình muốn sau này có thể lo cho bố mẹ, lo cho bản thân. Có thể đu idol, có thể cưới chồng mà nếu anh ấy nghèo mình có thể lo cho anh ấy, nếu anh ấy giàu mình không mang tiếng trèo cao.
Mình không muốn bỏ cuộc, không muốn ngừng cố gắng và phấn đấu .
Nhưng mà, mình, rất mệt mỏi…
ó Phương (3 năm trước.)
Level: 4
Số Xu: 153
mình cũng chúc bạn một ngày tràn đầy năng lượng cho học tập, làm việc
Akabane1701 (3 năm trước.)
Level: 12
Số Xu: 545
Ơi trời, mai thi mà không có chữ nào trong đầu dù môn nào cũng có Tự luận. Tự dưng bài này trồi lên. Vậy là sao? Có điềm? Vũ trụ bảo mình đi học bài đi đừng đu OTP nữa hả?
Akabane1701 (3 năm trước.)
Level: 12
Số Xu: 545
Cảm ơn cậu nhiều nhé. Chúc cậu một ngày tốt lành ❤
ó Phương (3 năm trước.)
Level: 4
Số Xu: 153
Mình thấy lối hành Văn của bạn vậy là ổn rồi đấy chứ, nếu bạn theo Văn có lẽ sẽ được.
Còn về áp lực học tập thì mình thấy chương trình học bây giờ nặng thật, đau cả đầu nên bạn nên theo một môn mình thật sự giỏi (phải tìm hiểu kĩ mới chọn được). Khi bạn giỏi một môn và có thành tích về môn đó rồi thì tự khắc các thầy cô khác cô du dương cho ít, hoặc bạn của bạn với bạn có thể chỉ bài, hướng dẫn nhau, các trường đại học cũng ưu tiên hơn. Với mình thì mình học vượt trội Xã hội, tự nhiên hơi yếu nhưng được mấy đứa thân chỉ TN, còn mình chỉ lại Xã hội. Nên việc chọn chuyên ngành rất quan trọng (dĩ nhiên mấy môn khác cũng phải học nghiêm túc nhé).
Chúc bạn may mắn và chọn được chuyên ngành mình yêu thích.
Akabane1701 (3 năm trước.)
Level: 12
Số Xu: 545
Ơi trời hồi xưa viết cái gì vậy...
Akabane1701 (3 năm trước.)
Level: 12
Số Xu: 545
Mình cảm ơn những chia sẻ của cậu nha. Chúc cậu năm mới tốt lành ❤
Nhân Phạm (3 năm trước.)
Level: 7
Số Xu: 2933
Mình thì lại khác học không giỏi, không học thêm, ba mẹ không áp đặt gì hết. Bởi mình cũng không thích cảm giác bị áp đặt.
Nhìn mấy bạn học giỏi cũng mong được giống vậy để có thể lo cho ba mẹ và bản thân sau này nhưng có điều chẳng học giỏi môn gì (ngoại trừ những môn không chuyên sau vào lý thuyết trong sách vở như giáo dục công dân này nọ).
Học không giỏi lo cho tương lai lắm bạn ạ! Sợ học không nổi hết cấp ba! Sợ không có bằng cấp rồi không có việc làm!
Cuộc sống này cái gì cũng phải lo, mình muốn học giỏi nhưng được cái trí nhớ hơi kém, học nhiều mà chẳng nhớ được bao nhiêu. Kêu thực hành thì còn được chứ lý thuyết thì bó tay:))
Dù sao thì cũng chúc bạn sẽ thành công và được mọi người (đặc biệt là ba mẹ) hiểu cho nhưng mong muốn suy nghĩ của bạn nhé! Bởi học tập cũng vất vả lắm chứ có sướng gì đâu:))
Akabane1701 (6 năm trước.)
Level: 12
Số Xu: 545
Vâng dĩ nhiên rồi, mình cám ơn bạn
Trần Yên Hà (6 năm trước.)
Level: 2
Số Xu: 11
Bạn cũng nên như vậy, nói thực rằng đi học thêm hay học ở trường cũng có nét vui của nó, mình dạo này học càng nhiều vì thi giữa kì và đội tuyển, nhưng vẫn cố gắng tìm thời gian để giải stress đây. Bạn cũng cố gắng lên nhé.
Akabane1701 (6 năm trước.)
Level: 12
Số Xu: 545
Mình xin cám ơn... Mặc dù tương lai mình còn đang mờ mịt lắm, nhưng có lẽ mình đã xác định được mình yêu thích gì rồi... Kể cả khi sau này có thể mình không thể theo đuổi đam mê của mình thì mình nghĩ đây là quãng thời gian tuyệt nhất của mình. Cám ơn lời động viên của bạn rất nhiều.