Một Chuyện Buồn

Một Chuyện Buồn
Thích
  • Một Chuyện Buồn
  • Tác giả: Phạm Huyền
  • Thể loại:
  • Nguồn: vnkings
  • Rating: [K] Mọi độ tuổi đều đọc được
  • Tình trạng: Đã hoàn thành
  • Lượt xem: 1.620 · Số từ: 2239
  • Bình luận: 0 · Bình luận Facebook:
  • Lượt thích: 3 Xanh Nguyễn Linh Minh Hàn

Chắc hẳn khi nhắc đến cây xà cừ, mọi người sẽ liên tưởng đến cảnh tượng đám học sinh tụ tập ngồi dưới gốc cây đọc truyện, hay xa hơn nữa là cảnh mái trường thân yêu chan chứa biết bao kỉ niệm tuổi học trò. Nhưng hôm nay, điều tôi muốn kể đến không phải là những thứ ấy. Tôi hôm nay muốn nói đến là một chuyện khác.

Cây xà cừ ấy cao chừng bốn, năm mét, rộng đến nỗi phải ba hay bốn đứa trẻ trong làng tôi dang rộng đôi tay mình thì may ra mới vừa. Tán lá rộng, thân thẳng đứng. Lá cây xanh mướt, thỉnh thoảng, từng đợt gió thoảng qua khiến cành cây khẽ rung động, lá cây khẽ đung đưa tạo nên một bản nhạc kì vĩ.

Cái cây ấy sống ở đây đã rất lâu rồi. Lâu đến nỗi mà có thể nhìn thấu cả cuộc đời của tất thảy người dân làng này. Mà cũng không tự nhiên nó lại sinh trưởng trên cái đất cằn cỗi này. Tất cả là do ông của ông lão có ngôi nhà nhỏ ở phía cuối làng. Ông ông đã mang nó từ một nơi xa xôi về đây trồng. Và thế hệ này nối tiếp thế hệ khác chăm bẵm nó từng li từng tí, để giờ đây, nó lớn lên, trở thành một cây cổ thụ, một dấu hiệu của cái làng này. Cho đến thế hệ của ông lão ấy vẫn tiếp tục gìn giữ cái cây xà cừ ấy cho đến khi hết đời mới thôi.

Cây xà cừ ấy  cũng biết ơn gia đình ông lão, nó không phụ sự nuôi dưỡng của nhà ông, lớn nhanh như thổi, trải qua thế sự, chuyện đời vẫn hiên ngang giữa trời. Cho đến năm ông lão đã cận kề tuổi tám lăm, một chuyện đã xảy ra.

Năm ấy, cô Lan, hàng xóm mà ông lão thấy thân nhất chạy sang nhà ông. Cô Lan gọi ông lão bằng cái tên thân mật: “Bố già ơi!” Sở dĩ cô gọi ông lão như vậy bởi vì sinh ra bố mẹ ông đã mất. Sinh ra trong thời loạn lạc như này, ai cũng không tránh khỏi chuyện có thể mất đi cha mẹ bất cứ lúc nào. Ông lão cũng vậy! Vừa sinh ra cha mẹ đã mất, vừa sinh ra đã chỉ có một mình. Cũng may sao, người dân làng phát hiện ra ông, họ mang về nuôi, nói cho ông biết về gia thế của ông, nói cho ông biết gia đình ông đã chăm sóc cây xà cừ ấy nhiều thế nào để từ thời khắc ấy, ông, nối tiếp họ, săn sóc nó.

Ông lão thấy cô Lan sang thì mừng rỡ: “Ừ, Lan đấy hả? Vào đây đi con.” Rót chén trà cho ông lão cô Lan kể chuyện: “Dân ở làng mình nhiều người không biết chữ. Cháu mới học về, thấy dân thành thị ai cũng có học thức. Chắc cũng vì vậy mà người ta giàu có hơn vùng quê mình. Nhân tiện đây có bố, cháu muốn hỏi xem, cháu muốn lập một lớp học cho bọn trẻ con trong làng, để chúng có kiến thức, sau này ra ngoài làm đẹp cho làng.” Ông lão vừa nhâm nhi chén trà vừa nói: “Ý này con nói rất hay. Nhưng con định dạy bọn trẻ ở đâu?” Cô Lan cười, chỉ ra chỗ cây xà cừ: “Ở đó ạ. Chỗ đó vừa rộng vừa thoáng, lại có cây xà cừ che chở, là một chỗ tốt. Con sẽ trải một túp lều ở đó, rồi dạy bọn trẻ học.”Ông lão thoạt tiên vẻ vui mừng, sau đó lại đăm chiêu: “Phải chăng có ai chịu đến học không?” Cô Lan càng hớn hở: “Đương nhiên rồi ạ. Bọn trẻ, chúng nó thích lắm! Nghe nói cháu mở lớp dạy chúng nó về nhà xin mẹ luôn. Cháu dạy miễn phí nên mọi người cũng không phản đối…”  Ông lão cười phúc hậu: “Thế thì được, bố già giúp con.”

Thế rồi, mọi chuyện diễn ra đúng như kế hoạch. Họ lập lều, trang trí nó nom thích mắt. Phụ huynh cũng ủng hộ, ngày ngày đều có người mang đồ đến cho cô giáo và bọn trẻ. Mỗi khi được giải lao, chúng nó lại sang nhà ông lão chơi. Chúng kể cho ông lão về những gì được học và đôi lúc nũng nịu ông kể chuyện cho bọn chúng nghe. Không thì cũng ra chỗ cây xà cừ, trèo lên đấy ngắm mọi người làm việc. Xà cừ cũng vui vẻ cho chúng trèo lên. Cứ thế, cây xà cừ lặng lẽ ngắm nhìn bọn trẻ lớn lên trong tiềm thức vui mừng.

Đông qua xuân về, cây cối đâm chồi nảy lộc, cũng là lúc tên hách dịch kia trở về. Đó là con ông lão. Hắn ta chẳng hiểu nịnh nọt bọn quan trên kiểu gì mà mua hẳn được một cái chức quan. Không to nhưng cũng đủ để quản ba bốn cái làng như này. Mọi người trong làng ai cũng ghét. Còn ông lão, cứ hễ hắn về là lại kêu trời kêu đất: tại sao lại sinh ra nghiệt chủng này. Năm ấy, hắn về, đi tận cuối ngõ kêu ngắm cảnh. Hắn đi đến đấy, thấy bọn trẻ con đến giờ giải lao đang chơi ô ăn quan ở đó thì vào vênh váo: “Bọn ranh con không về nhà quét đất cho bố mẹ mày còn ở đây chơi đùa, chúng mày đúng là hư ra trò đấy!” Bọn trẻ nghe thấy thế, lẳng lặng không nói một câu. Được nước, hắn giễu tiếp: “Chúng mày tụ tập ở đây để chào ông lớn này về à?” Rồi hắn cười mãn nguyện. Thấy thế, một đứa trong đám trẻ đã cất tiếng: “Không thèm chấp cái bọn không biết chữ.” Phật ý, hắn ta quát lớn: “Tao không biết chữ thế chúng mày biết chữ à?” Thế là bọn trẻ đồng thanh đọc:

– Cậu cai nón dấu lông gà
Ngón tay đeo nhẫn gọi là cậu cai
Ba năm được một chuyến sai
Áo ngắn đi mượn, quần dài đi thuê.

Thế là hắn tức điên, chạy ra đánh bọn trẻ loạn xạ. Ông lão định mang cho bọn trẻ ít khoai ăn cho đỡ đói, thấy thế vội vào can ngăn. Thấy ông cụ, hắn nói: “Tao cảnh cáo chúng mày, không dẹp ngay cái lớp học này đi thì tao cho chúng mày lên thớt.” Mặc cho ông cụ tức tưởng sắp ngất, hắn vung tay rời đi. Có lẽ, trong mắt hắn đã không còn người cha này nữa rồi.

Đúng như đã hẹn. Sáng hôm sau, một thanh tra đi xuống kiểm tra chỗ học của bọn trẻ và nói: “Ở đây không hề đăng kí hộ khẩu, huống chi cơ sở vật chất không an toàn, nhỡ như mưa to gió lớn sẽ rất nguy hiểm. Vậy nên, mọi người nên dọn đi nhanh nếu không chúng tôi sẽ phải đến làm việc.” Dân làng, ai nấy đều phẫn nộ: “Hắn đúng là tội đồ. Sao hắn có thể làm như thế được nhỉ?”

Cô Lan cùng lũ trẻ lúc này cũng rất buồn. Cô ở chung với bố mẹ mà nhà của cô cũng quá nhỏ, mọi chi tiêu sinh hoạt do cô làm thêm mới có được, vốn dĩ đã không đủ tiền để thuê một chỗ cho bọn trẻ học. Cây xà cừ nghe vậy cũng buồn theo. Nó buồn không chỉ vì nó không còn được nghe tiếng cô Lan giảng bài cho lũ trẻ nữa, không chỉ buồn vì bọn trẻ sẽ ít khi chơi cùng nó hơn, mà còn vì thế hệ măng non, tương lai của cái làng này sẽ không được tiếp thu những thứ tốt đẹp để góp phần xây đời nữa.

Ông lão cũng không ngoại lệ. Cả ngày, lão đi lên đi xuống, đi đến mức bệnh suyễn của lão cũng không ngừng tái phát. Ông hận chính bản thân mình: sao lại có thể sinh ra một tên nghiệt chủng như vậy được chứ! Ông tức giận, nhưng trong phút chốc, ông đã nghĩ ra cách giải quyết mọi chuyện. Xà cừ cũng hiểu ra điều đó, vội mừng rỡ, cho đến khi nhìn mặt ông lão có chút buồn nó bắt đầu băn khoăn: Tại sao ông ấy lại buồn thế? Không phải đã nghĩ ra giải pháp rồi hay sao?

Sáng hôm sau, ông lão không đợi co Lan sang mà chạy sang nhà cô. Lão nói: “Lan ơi, bố tìm được chỗ cho bọn trẻ học rồi.” – giọng ông đượm nỗi sầu thăm thẳm. Cô Lan nghe vậy thì sốt ruột: “Thật hả bố? Ở đâu ạ?” Ông lão cố gắng gượng cười: “Bí mật. Ngày mốt con sẽ biết.” Thế là cô vui mừng chạy đi báo với dân làng.

Tối hôm ấy, trời đổ mưa tầm tã, sét đánh ngang trời, cây xà cừ run rẩy. Trong nhà, bệnh của ông lão lại tái phát mỗi lúc một nặng. Bỗng: “Rầm… rầm…” Xà cừ đang run bỗng nhiên nhận thấy bóng lạ gõ cửa nhà ông lão. Bóng này không lạ mà cũng chẳng quen. Căn bản là cái bóng ấy cây xà cừ không muốn nhắc đến lại chẳng muốn nghĩ về nó nhiều. Ông lão mở cửa. “Thì ra là mày à?” Là con ông – cái thằng hách dịch mà cả làng đều khó chịu. Hắn vào trong, mặc cho ông lão ngăn cản. “Mày về đây làm gì?” – ông lão tức giận. “Tôi về xem ông bố già nhà này chết chưa.”

Mày là thằng nghịch tử. Mày phá làng phá xóm chưa đủ hay sao mà còn muốn hại cho cái làng này mù chữ đến hết đời. Tao đúng là tội nhân thiên cổ mới sinh ra đứa con như mày.  Giời ơi, sao số tôi lại khổ thế này. Số tôi đúng là số khổ mà. – Ông lão bắt đầu lớn tiếng. Hắn cãi lại ngay: “Đúng rồi ông vô phúc mới sinh ra tôi. Biết mình vô phúc sao còn cùng với mụ đàn bà đó sinh ra nghiệt súc này?”

Bên ngoài, cây xà cừ nghe rõ mồn một từng câu ông lão than từng chữ thằng con cãi. Nó trách thầm trời đất: sao một ông lão tốt bụng như vậy mà lại có đứa con mất nết như thế! Quả thật ông trời đã không đúng rồi. Thật thấy xót thương cho ông lão. Có một người con như thế… quả là đáng tiếc cho phận làm cha… đáng tiếc… đáng tiếc… Họ cãi cọ một hồi lâu, rất lâu, phải đến khoảng hơn hai giờ sáng thì hắn mới đi khỏi. Hắn lấy chân đạp vào gốc cây xà cừ, miệng luôn mồm lẩm bẩm: “Lão già chết tiệt! Không mau chết sớm đi cho rảnh nợ.” Thật là tai ương… tai ương… Sao cuộc đời lại có thể sinh ra loại người này được chứ! Hắn đã đi rất xa, rất xa rồi nhưng ông lão xem ra vẫn cứ thức suốt đêm. Ánh đèn chiếu sáng ra ngoài sân, vọng đến tầm mắt của cây xà cừ. Không thấy bóng dáng ông lão, cũng không nghe thấy tiếng ông lão than thở, cây xà cừ thấy lo.

Sáng hôm sau, vẫn như mọi khi, cô Lan lại đến thăm ông lão. Nhưng vừa mới bước vào, cô ấy không vui vẻ hồ hởi như mọi khi nữa, thay vào đó là tiếng thét vang trời: “Ôi không! Bố ơi! Mọi người ơi, giúp tôi với.” Dân trong làng nghe thấy vội chạy sang. Họ ngạc nhiên xen lẫn đau buồn. Ông lão đã chết. Tối hôm qua. Có lẽ là lúc tên hách dịch đó rời đi. Họ gọi xe cấp cứu nhưng cũng không thể cứu vãn tình hình. Người ta thấy bên cạnh cạnh chiếc giường – nơi ông lão vẫn nằm ngủ có một tờ giấy, một ít tiền và một cái dây thừng. Trong tờ giấy, ông ghi lại rõ ràng là ngôi nhà này sẽ thuộc quyền sở hữu của cô Lan để cô dạy cho những đứa trẻ có thể ăn học đàng hoàng, cuối đời, ông lão chỉ có chút tiền để làm ma chay. Còn ước muốn duy nhất sau khi ông chết là có thể được chôn gần cây xà cừ, để ông lão có thể bầu bạn với nó, trò chuyện cùng nó cho nó đỡ buồn. Cũng hợp lí thôi, nghĩa địa cũng ở gần đó, không lí gì không thể chôn ông ở gần đấy cả. Tờ giấy còn được đóng dấu rõ ràng, có lẽ là để tránh thằng nghịch tử đó giở trò.

Kể từ ngày ông mất, bọn trẻ mỗi khi đến chơi chỗ cây xà cừ là không quên mang một đóa hoa đến đặt mộ ông. Cô Lan vẫn tiếp tục dạy học, bọn trẻ cũng lớn lên với những kiến thức phong phú mà chúng đáng được hưởng, cây xà cừ cũng được người dân làng chăm sóc tốt, lại có ông lão bầu bạn. Quả là không còn gì bằng. Còn tên nghịch tử ấy, từ ngày ông lão chết, hắn không còn về đây nữa…

Bài cùng chuyên mục

Thành Viên

Thành viên online: lê Linh và 166 Khách

Thành Viên: 63576
|
Số Chủ Đề: 9339
|
Số Chương: 29273
|
Số Bình Luận: 119325
|
Thành Viên Mới: Bông Bông

Audio truyện full

phàm nhân tu tiên audio

tiên nghịch audio

vũ thần chúa tể audio

thế giới hoàn mỹ audio

vô thượng thần đế audio

van co than de

Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta audio

Sư Huynh Ta Quá Ổn Trọng audio

Quỷ Bí Chi Chủ audio

Thiên Cơ Lâu: Bắt Đầu Chế Tạo Âm Hiểm Bảng audio

Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống audio

Tu Chân Tứ Vạn Niên audio

thê vi thượng

truyện teen

yêu thần ký

con đường bá chủ

thần mộ

đế bá

tinh thần biến

thần ấn vương tọa

đấu la đại lục 5

Truyện ebook dịch full

bắt đầu 3000 lượt rút thăm, ta trực tiếp thành bá chủ dị giới

bất diệt thần vương

chư giới tận thế online

đại phụng đả canh nhân

sư huynh ta quá ổn trọng

ta! thiên mệnh đại nhân vật phản phái

thiên cơ lâu: bắt đầu chế tạo âm hiểm bảng

thiếu niên ca hành

thiếu niên bạch mã túy xuân phong

tối cường trang bức đả kiểm hệ thống

tối cường sơn tặc hệ thống

trọng sinh chi tối cường kiếm thần

tu chân tứ vạn niên

vạn cổ tối cường tông

chẳng lẽ thật sự có người cảm thấy sư tôn là phàm nhân sao

đại sư huynh không có gì lạ

phu quân Ẩn cư mười năm, một kiếm trảm tiên đế

núp lùm trăm năm, khi ra ngoài đã vô địch!

quang âm chi ngoại

quật khởi thời đại mới

ta là tham quan các nàng lại nói ta là trung thần

thiên hạ đệ cửu

trọng sinh thay đổi thời đại

xuyên đến năm mất mùa, ta trở thành mẹ chồng cực phẩm

bất diệt long đế

côn luân ma chủ

đan hoàng võ đế

đỉnh cấp khí vận, lặng lẽ tu luyện ngàn năm

đường tăng đánh xuyên tây du

hoả chủng vạn năng

long phù

mỹ thực gia Ở dị giới

nguyên lai ta là tu tiên đại lão

nhân danh bóng đêm – đệ nhất danh sách 2

siêu cấp thần y tại đô thị

ta chỉ muốn an tĩnh làm cẩu đạo bên trong người

từ dã quái bắt đầu tiến hóa thăng cấp

ta tu tiên tại gia tộc

tạo hóa chi vương

thần cấp đại ma đầu

thiên cơ điện

tu chân nói chuyện phiếm quần

tu la ma đế (tu la đế tôn)

từ man hoang tộc trưởng chứng đạo thành thần

tuyệt thế dược thần

vạn tộc chi kiếp

xích tâm tuần thiên

ta thật không phải cái thế cao nhân

ta thật không muốn trọng sinh a

âm phủ thần thám

đại mộng chủ

gia gia tạo phản tại dị giới, ta liền vô địch Ở đô thị!

livestream siêu kinh dị

ta là thần cấp đại phản phái

ta tại trấn ma ti nuôi ma

tây du đại giải trí

trạm thu nhận tai Ách

bần tăng chả ngán ai bao giờ

dạ thiên tử

đế trụ

đối tượng hẹn hò là thần minh chi nữ

đô thị: bắt đầu từ trên đường cứu người

kiếm vương triều

linh cảnh hành giả

ngân hồ

quyền bính

ta thật không muốn làm chúa cứu thế

ta vô địch từ phá của bắt đầu

ta xây gia viên trên lưng huyền vũ

thế tử hung mãnh

thì ra ta là tuyệt thế võ thần

toàn chức nghệ thuật gia

tướng minh

bá võ

bắc tống nhàn vương

thập niên 70: cuộc sống gia đình của cô nàng yêu kiều

thâm hải dư tẫn

gia phụ hán cao tổ

đại thánh truyện

cá mặn lên đệ nhất thiên bảng

binh lâm thiên hạ

toàn dân võng du: bắt đầu vô hạn điểm kỹ năng

đô thị: bắt đầu từ trên đường cứu người

bắt đầu từ một cái giếng biến dị

bắt đầu khen thưởng 100 triệu mạng

bảo hộ tộc trưởng phe ta

bàng môn đạo sĩ Ở thế giới chí quái

bạch thủ yêu sư

thuộc tính tu hành nhân sinh của ta

thoái hóa toàn cầu

thịnh đường quật khởi

[mạt thế] thiên tai càn quét

thiên giáng đại vận

thiên cung

theo hồng nguyệt bắt đầu

thâu hương

thập niên 80: yểu điệu mỹ nhân (cổ xuyên kim)

thập niên 80: tiểu kiều thê

thập niên 80 mẹ kế nuôi con hằng ngày

thập niên 70: trở thành mẹ kế Ác độc của nam chính truyện khởi điểm

thập niên 70: sống lại, làm giàu

thập niên 60: làm giàu, dạy con

thập niên 60: đại nữ xưởng trưởng

thập niên 60: cuộc sống tốt đẹp sau khi trọng sinh

võ công tự động tu luyện: ta tại ma giáo tu thành phật hoàng!

ta mô phỏng con đường trường sinh trong nhóm chat

lãnh địa tại mạt thế

xin nhờ, ta thật không muốn cùng mỹ nữ chưởng môn yêu đương a!

dạy đồ vạn lần trả về, vi sư chưa từng tàng tư

minh thiên hạ

mạt thế vô hạn thôn phệ

mạc cầu tiên duyên

ma vật tế đàn

lược thiên ký

lục địa kiện tiên

lãnh chúa toàn dân: điểm danh nhận giảm giá thần khí

lãnh chúa cầu sinh từ tiểu viện tàn tạ bắt đầu đánh chiếm

kiếm tiên Ở đây

khủng bố sống lại

không để ta chết nữa, ta vô địch thật đấy

khi bác sĩ mở hack

khấu vấn tiên đạo

khai quốc công tặc

hồng hoang quan hệ hộ

hồn chủ

hệ thống siêu cấp tông môn

hệ thống giúp quỷ làm vui

hãn thích

căn cứ số 7

Ở rể (chuế tế)

coi mắt đi nhầm bàn, ta bị đối tượng hẹn hò bắt cóc

điên rồi ! ngươi xác định ngươi là ngự thú sư?

đệ đệ của ta là thiên tuyển chi tử

đại hạ văn thánh

hàn môn kiêu sĩ

hán hương

gen của ta vô hạn tiến hóa

dụ tội

thập niên 70: đoán mệnh sư

đồ đệ của ta đều là trùm phản diện

đấu phá chi dịch bảo hệ thống

đạo quân

đạo lữ hung mãnh của ta cũng trùng sinh

dân gian ngụy văn thực lục

đại quản gia là ma hoàng

đại minh võ phu

đại kiếp chủ

đại chu tiên lại

cường giả hàng lâm Ở đô thị

cuộc sống hằng ngày của kiếm khách cổ đại

cửa hàng kinh doanh Ở dị giới

con ta, nhanh liều cho cha

cỏ dại cũng có hệ thống hack

chung cực toàn năng học sinh

cao thủ thâu hương

cấm kỵ sư

bán tiên

nương tử nhà ta, không thích hợp

ngụy quân tử thấy chết không sờn

ta hôn quân, bắt đầu đưa tặng giang sơn, thành thiên cổ nhất đế

ta tại dị giới thành võ thánh

ta trở thành truyền thuyết Ở hồng kông

ta từ trong gương xoát cấp

tận thế trò chơi ghép hình

thả nữ phù thủy kia ra

nhân sinh của ta có thể vô hạn mô phỏng

ổn trụ biệt lãng

phần mềm treo máy: ta bất tri bất giác liền vô địch

phản phái vô địch: mang theo đồ đệ đi săn khí vận

sủng thú siêu thần

huyền huyễn: ta! bắt đầu sáng tạo thiên cơ lâu!

ta chỉ muốn an tĩnh chơi game

ta có một thân bị động kỹ

thánh khư

thần cấp lựa chọn: ngự thú sư này có Ức điểm dữ dội

thâm không bỉ ngạn

thái cổ thần vương

tên đầu trọc này rất nguy hiểm

tận thế tân thế giới

ta tại tận thế nhặt bảo rương

tại mạt thế, mọi người thay phiên nhau diễn kịch

ta trở thành phú nhị đại phản phái

ta thật sự không mở hắc điếm

ta nguyên thần có thể ký thác thiên đạo

ta làm cẩm lý Ở trò chơi sinh tồn

ta là võ học gia

ta là tùy tùng của nữ phản diện

ta có thể thấy Ẩn tàng cơ duyên

sử thượng đệ nhất mật thám

số 13 phố mink

siêu phẩm vu sư

rich player – võng du thần cấp cường hào

quỷ bí chi chủ

quốc vương vạn tuế

phát thanh khủng bố

phản diện siêu cấp

nhìn thấy thanh máu ta liền vô địch

nhân sinh hung hãn

nguyên tôn

người đưa thư khủng bố

người đọc sách đại ngụy

người chơi hung mãnh

ngạo thế đan thần

mục thần ký

minh triều ngụy quân tử

cổ chân nhân

tuyệt thế vũ thần

tự mình tu thành người đuổi quỷ

trưởng tỷ nhà nông có không gian

trò chơi hệ chữa trị của tôi

tối cường phản phái hệ thống

toàn năng khí thiếu

toàn cầu cao võ

tinh môn

tiêu dao tiểu thư sinh

tiêu dao du

vừa bị từ hôn! siêu cấp thiên hậu mang em bé đến ngăn cửa

y vương cái thế

trùng sinh chi kiêu hùng quật khởi

từ giới giải trí đến nhà giàu số 1

tiên đạo quỷ dị

xuyên việt bắt đầu từ nuôi rồng

xuyên thành thanh niên tri thức nữ phụ về thành phố

xuyên thành nha hoàn của nữ chính, ta nằm yên làm giàu

xe mỹ thực di động của nữ pháo hôi tại mạt thế

wechat của ta kết nối thông tam giới

vừa thành tiên thần, con cháu cầu ta đăng cơ

vũ trụ chức nghiệp tuyển thủ

võ học ta tu luyện có khả năng bạo kích

vô địch thật tịch mịch

vô địch sư thúc tổ

võ công của ta quá thần kỳ, có thể tự động tu luyện

vĩnh dạ thần hành

viễn cổ đi bắt hải sản làm giàu ký

vị hôn thê của ta là kiếm thánh

tùy thân liệp thú không gian (bản dịch)

tu tiên mô phỏng ngàn vạn lần , ta cử thế vô địch

tu tiên ba trăm năm đột nhiên phát hiện là võ hiệp

từ tận thế ta bắt đầu vô địch

tu luyện bắt đầu từ đơn giản hóa công pháp

trùng sinh thế gia tử

trọng sinh trở thành mạnh nhất vũ trụ

trọng sinh đại đạo tặc

trọng sinh 1988: em gái ruột của nam chính truyện niên đại

trò chơi đói khát cầu sinh

triệu hồi cuồng triều Ở mạt thế

trạch nhật phi thăng

toàn dân trò chơi: từ zombie tận thế bắt đầu treo máy

toàn cầu hung thú: ta có vô số thần thoại cấp sủng thú

tiên phủ trường sinh

tiên đình phong đạo truyện

tiệm tạp hoá âm dương