Đông tàn, xuân cũng vừa chớm. Gió nhàn nhạt thổi, mơn man từng cánh hoa rơi. Tia nắng ấm áp đầu xuân theo chân người len lỏi vào từng ngõ ngách trong trái tim ta. Ngày qua ngày, nắng càng nhiều, tình cảm trong ta lại càng đong đầy mà chính ta cũng chẳng hề hay biết. Xuân cứ thế trôi đi, nhẹ nhàng mà đầy sức sống, mang theo bao mộng mơ của tuổi trẻ. Xuân qua đi, xuân bỏ lại một thời ngốc nghếch của ta, bỏ lại ta với tình cảm đơn phương nhỏ bé, lặng lẽ.
Nắng, nắng sớm len lỏi trên từng kẽ lá. Đất trời đã chuyển hạ tự bao giờ? Ta cũng chẳng hề hay biết, chỉ biết tình cảm trong ta ngày càng lớn dần. Nắng vẫn cứ rực rỡ, ta vẫn cứ mải mê theo đuổi cái tình cảm có lẽ chẳng bao giờ thuộc về ta. Mỗi sáng thức dậy, người mà ta muốn gặp đầu tiên chính là người. Người mà ta muốn cùng trò chuyện đầu tiên hình như cũng là người. Ta ghi lại từng khoảnh khắc có người bằng đôi mắt mơ mộng của chính ta. Ta lưu giữ mọi thứ, lặng lẽ cất vào một góc nhỏ trong trái tim. Cứ tưởng như vậy là có thể mãi mãi dõi theo một người, mãi mãi lưu giữ bóng hình ai đó trong trái tim. Một thời thơ ngây, dại khờ cũng chỉ đến thế mà thôi!
Gió khẽ thổi, thổi vào ta chút ưu tư, phiền muộn, chút hi vọng mong manh, mơ hồ. Mặc kệ lòng người còn vấn vương, thu vẫn đến, nhẹ nhàng mơn man thảm lá khô bên kia đường. Thu sang, thu liệu có hay lòng ta thoáng chốc thay đổi? Đâu còn một thời mơ mộng, ấm áp khi xuân chớm, hạ qua. Đâu còn những lần ngồi cười một mình ngây ngốc, khe khẽ cất tiếng hát tràn ngập yêu thương. Chỉ còn những ngày nắng sắp tắt nơi cuối trời, ta lặng nhìn gió khẽ lay ngọn cỏ úa tàn. Hình bóng ta cất giữ tận sâu trong trái tim đôi lúc cũng trở nên mơ hồ. Vì sao ư? Chính ta cũng chẳng thể lí giải nổi! Phải chăng là khoảnh khắc ấy, ta vô tình thấy người hạnh phúc bên cạnh cô gái kia? Phải chăng là ta bỗng thấy tình cảm ta dành cho người không nhiều như ta vẫn tưởng? Ta biết người chẳng bao giờ thuộc về ta nhưng tại sao lại chẳng thể buông bỏ? Tại sao cứ phải níu giữ tình cảm đơn phương mơ hồ, lặng lẽ ấy? Ngoài kia, trời khẽ chuyển mình âm u, chiếc lá vàng cuối cùng cũng đã rời cành. Lòng ta xao động, phân vân giữa buông bỏ và níu giữ, giữa thực tại và mộng ảo. Quặn đau!
Trời chiều bỗng nổi cơn gió lạnh đầu đông. Mùa đông năm nay hình như đến sớm hơn thường lệ. Gió cứ thổi, cành lá xác xơ. Cảnh vật tiêu điều, nhuốm màu ưu tư. Lòng người cũng chẳng khá hơn là bao! Ta bước đi trên con đường cũ, lòng lạnh lẽo, trái tim đã trống rỗng từ bao giờ? Cứ mãi theo đuổi để rồi tự mình ảo tưởng, tự mình đâm nát trái tim. Trời đổ cơn mưa nhẹ. Từng giọt long lanh đọng trên khóe mi ta, lưu luyến chẳng muốn rời. Tâm chết, lý trí cũng chẳng còn tỉnh táo. Ta bỗng có ý nghĩ sẽ mãi mãi chẳng phải gặp người. Lí do sao? Ta không biết hay là không muốn biết? Ta sợ một ngày kia, người lại vô tình sưởi ấm trái tim ta rồi lại biến mất một lần nữa, để lại một mình ta với trái tim vỡ nát. Người đưa ta con dao, gọi tên là “tia nắng ấm áp” để rồi ta ngu ngốc dùng nó tự đâm vào trái tim mình. Tự đâm đến khi tim tan nát, một mảnh lành lặn cũng chẳng còn tồn tại.
Đông qua, xuân lại đến. Hạ sang, thu cũng vừa chớm nở. Bốn mùa cứ thế trôi đi, tàn nhẫn bỏ lại ta nơi góc phố vắng lặng. Một thời mơ mộng, thơ ngây đã sớm khép lại. Cuộc đời ta như những cánh hoa, sớm nở mà cũng chóng tàn. Tình ta cứ dần phai nhạt theo năm tháng, người cũng dần phai nhạt trong tâm trí ta. Thôi thì, cứ tạm gọi người là cố nhân!
Đầu xuân năm mới Mộc xin chúc Đan sức khỏe an khang gia đình hạnh phúc. Cuộc sống sung túc, tiền bạc đầy nhà. Một năm vui vẻ
Hôm nay Mộc định tặng Đan 100 xu làm quà ra mắt... ấy lộn... gặp mặt. Nhưng ko biết con virut nào nó đã công mất hai số 0 đi rồi nên thành ra chỉ còn trơ trọi lại số 1 đứng bơ vơ ở đó. Thôi thì của ít lòng nhiều mong Đan thông cảm và nhận cho. ^^
Phong Lãnh (3 năm trước.)
Level: 5
Số Xu: 578
Phong Lãnh (3 năm trước.)
Level: 5
Số Xu: 578
Khánh Đan (3 năm trước.)
Level: 12
Số Xu: 4765
Cảm ơn bạn vì đã ghé qua và đọc nha! :3
Tử Nguyệt Rika (3 năm trước.)
Level: 10
Số Xu: 4279
không thể nào thấu hiểu được cảm giác của nữ chính ...
Khánh Đan (4 năm trước.)
Level: 12
Số Xu: 4765
*nhanh tay túm lấy Mộc* (hay là Tâm nhỉ? :v)
*kéo kéo lại gần nồi nước sôi*
*bỏ thêm mắm muối gia vị*
Lãi 9 xu sao, ta mang ngươi nấu lẩu rồi đem bán. Hahaha, lời lớn đây. =))
Phong Tranh (4 năm trước.)
Level: 9
Số Xu: 942
Haha. Tùy ta mà. Tâm là tên ta ^^
Khánh Đan (4 năm trước.)
Level: 12
Số Xu: 4765
=))
Cảm ơn Mộc nhiều nha! Năm mới vui vẻ...
Ta thực muốn lôi con virut tên "Tùy tâm" ra mà nấu lẩu quá thôi! :v
Phong Tranh (4 năm trước.)
Level: 9
Số Xu: 942
Đầu xuân năm mới Mộc xin chúc Đan sức khỏe an khang gia đình hạnh phúc. Cuộc sống sung túc, tiền bạc đầy nhà. Một năm vui vẻ
Hôm nay Mộc định tặng Đan 100 xu làm quà ra mắt... ấy lộn... gặp mặt. Nhưng ko biết con virut nào nó đã công mất hai số 0 đi rồi nên thành ra chỉ còn trơ trọi lại số 1 đứng bơ vơ ở đó. Thôi thì của ít lòng nhiều mong Đan thông cảm và nhận cho. ^^
Khánh Đan (4 năm trước.)
Level: 12
Số Xu: 4765
Cảm ơn ad ạ!
Năm mới tốt lành. :3
Tiến Lực (4 năm trước.)
Level: 19
Số Xu: 17315
Phát thưởng em trong Câu Đố Tết nhé!!!