- Ngây ngô
- Tác giả: Tuấnn' Nghĩa
- Thể loại:
- Nguồn: Vnkings.com
- Rating: [K+] Không dành cho trẻ dưới 9 tuổi
- Tình trạng: Đã hoàn thành
- Lượt xem: 2.004 · Số từ: 1254
- Bình luận: 34 · Bình luận Facebook:
-
Lượt thích: 19 Elena D. Zunasa Thời Thu Tuấn Nghĩa Ánh Tú Mai Huynh Vivi Nhan Phong Linh Yunki Hoa Tiểu Vũ Hoa Tiểu Vũ Nadeshiko Tường Vi Tran Tam Khánh Đan Veronica Stuare Nguyễn Ánh Nguyệt Renna Lovedy Nguyễn Nly Đào Mai Thảo Linh
Một nam sinh cấp ba đem lòng yêu một cô gái cùng lớp.
Để chinh phục được trái tim người con gái, cậu đã đem hết lòng dũng cảm bình sinh của mình để làm những việc ngây ngô nhất của tuổi học trò. Cậu đã học viết nhật kí, cậu đã viết linh tinh ra nháp, cậu đã gửi những mẩu giấy ngu ngốc dưới bàn của cô bạn gái ấy, những việc làm đơn giản nhất… Cậu đã thường xuyên vào trang cá nhân của cô bạn trên mạng xã hội, cậu đã tải toàn bộ những cái ảnh trên Facebook có mặt của cô ấy, cậu đã đặt một cái biệt danh cho nick của mình bằng tên cô ấy viết tắt. Và chuyện thú vị đầu tiên: cậu nhắn tin thường xuyên với mọi người, cậu thổ lộ chuyện đó với các bạn cùng lớp, thậm chí ngoài ra… Tuy nhiên cậu lại chưa bao giờ gửi tin nhắn cho chính cô gái cậu thầm thích, vì lòng dũng cảm bình sinh của cậu có giới hạn!
Trên lớp, bàn học của hai cô cậu cũng chỉ cách nhau lối đi giữa, chưa kể lại cùng ngồi đầu bàn của những cái bàn bốn chỗ…
Bước một của những kế hoạch ngây ngô thể hiện tình cảm trên lớp đã dần có tác dụng! Những mẩu giấy được cậu cài dưới ngăn bàn cô bạn vẫn luôn ở nguyên đó, dù cô ấy rất siêng bỏ giấy nháp xuống thùng rác, sau một thời gian cô đã bỏ đi cả những tờ của cậu. Những câu chuyện thầm kín của cậu với bạn bè về chuyện tình cảm được mọi người dần công nhận để đem ra trêu đùa với cậu, để lọt cả vào tai cô bạn ấy. Khi ở lớp, ánh liếc mắt bất ngờ của cậu khi không tập trung học về phía cô bạn được nhận lại ánh nhìn tương tự như thế…
Cậu tưởng mình đã dần thành công vì trong lòng đang hạnh phúc lắm!
Ngày qua ngày…
Dù không thể tiến xa hơn, cậu chấp nhận những gì mình đã đạt được.
Dù không thường nói chuyện trực tiếp, nhưng cậu trân trọng những cuộc thoại ngắn.
Ngày qua ngày…
Cậu không nhớ bao lâu đã không nói chuyện với cô ấy nữa, dù ngắn ngủi thôi.
Cậu cũng chưa từng nhắn tin riêng cho cô ấy.
Cậu biết bản thân thật kì cục khi tình yêu của mình thổ lộ ra quá kém cỏi, nhưng cậu tin vào những lời mà người đời nói: Tình yêu tuổi học trò là tình yêu thầm kín thôi, nó chỉ đẹp, khi bạn mười bảy tuổi.
Ngày qua ngày…
Hôm đó, cô bạn ấy không đến lớp nữa!
Hôm đó, trở về nhà, cậu vẫn chết lặng khi nhớ lại thông báo của thầy chủ nhiệm: Cô bạn đã chuyển đi mãi xa…
Cậu gần như là người cuối cùng được biết tin này.
Những khoảnh lặng tiếp theo dành cho cậu chỉ để nước mắt rơi, vì cậu ghét sự ngây ngô của mình khi không thể dũng cảm hơn để thực lòng với cảm xúc.
Những tin nhắn của bạn bè dành cho cậu chủ yếu là trêu đùa nhiều hơn an ủi. Mọi người không hề tỏ ra ngạc nhiên khi cô ấy chuyển đi, vì chỉ có cậu, đã không trò chuyện nhiều với cô ấy, đã không nhìn thấy giọt nước mắt cô ấy rơi trên trang vở vào ngày học cuối cùng, đã bỏ về sớm khi cô ấy bước lên nói lời chia tay thầy giáo chủ nhiệm, cùng một số bạn thân của cô… Thậm chí anh còn chẳng biết rằng cô vốn vẫn kín đáo như thế.
Ngày tháng vẫn trôi như vậy. Và cậu chưa thể quên hết những cảm xúc đó, thói quen ngây ngô đó.
Ngày hôm sau, cậu quyết định viết dài hơn để gửi vào ngăn bàn của chỗ đã không còn bóng hình người cậu luôn thầm yêu.
Thế nhưng những bạn cùng bàn cô ấy đã gửi trả tất cả thư của cậu trong ngày hôm sau nữa. Họ không muốn vứt đi, họ cũng không rõ làm như vậy là an ủi hay trêu đùa cậu.
Tối hôm đó, cậu mới biết tất cả sự thật…
Cậu dành thời gian làm bài tập để đọc lại những tờ giấy gấp gọn của mình, những lời ngây ngô của mình. Và thật bất ngờ, trong mỗi tờ giấy đều có thêm những lời của cô bạn cũ, nét chữ cũ.
“Mình cũng yêu cậu lắm!”
Cậu đã tiếp tục khóc khi dũng cảm mở những tờ tiếp theo, chỉ một nội dung thôi, lặp đi lặp lại, nói rằng cô ấy cũng yêu cậu…
Cậu ước mình không từng ngây ngô như thế!
Và cậu đã khóc, khóc để dũng cảm hơn. Dù chỉ là chút níu kéo mong manh, cậu muốn cô ấy biết cậu sẽ giữ mãi cảm xúc ngày nào. Cậu muốn cô ấy biết rằng, nếu cả hai chúng ta đều dành tình cảm cho nhau, thì nên duy trì như vậy, thậm chí tới vĩnh hằng.
Cậu đã mở mạng xã hội, cậu đã mở hội thoại tin nhắn với cô ấy. Cậu chờ đến khi ở góc ảnh đại diện của cô bật đèn xanh.
Cậu đã nhắn tin cho cô ấy, dòng đầu tiên chỉ là: “Chào cậu!”
Thế rồi những gì hiện ra trước mắt làm cậu một lần nữa sụp đổ…
Bạn không thể trả lời tin nhắn này.
Cậu một lần nữa trực trào nước mắt, thế rồi, cậu nhớ lại ánh nhìn trên lớp học, như chợt nghĩ được một thứ có nghĩa.
Điều gì đó trong cậu mách bảo cậu bình tĩnh, để mở tờ giấy rất dài cậu đã gửi hôm nay, bức thư mà đúng ra nó sẽ không bao giờ đến tay người phải nhận.
Nét chữ của cô bạn ấy lại xuất hiện, hay đúng hơn, là nét chữ bắt chước…
“Mình cũng yêu cậu lắm, chàng trai ngây ngô ạ. Đừng bao giờ làm vậy nữa, cô ấy sẽ không bao giờ đọc đâu. Mình có thể đảm bảo thư của cậu không vào thùng rác nữa là vì mình đã dần chấp nhận, những lá thư gián tiếp này dành cho mình đấy. Ngồi cạnh cô bạn cậu yêu, mình cũng đã ngây ngô, khi nhận những ánh liếc nhìn của cậu, khi lái câu chuyện để cô ấy không nhận ra điều gì mà ghét bỏ cậu. Mình không muốn cậu đau khổ đâu, mình nhận ra cậu rất vui khi có thể làm được những chuyện ấy cho người cậu yêu. Mình muốn thấy sự hạnh phúc trong đôi mắt của cậu, cho dù đôi mắt ấy chưa bao giờ để ý tới mình.
Mình không biết cậu sẽ chấp nhận tình cảm của mình không. Nhưng dù sao, mình cũng vẫn sẽ trân trọng những gì cậu đang nâng niu. Hãy bảo quản những lá thư này thật tốt nhé! Hãy coi như cậu chưa từng đọc chúng nếu ngày mai cậu lại có thể nhìn lên bảng thay vì cúi mặt xuống trang vở thấm nước mắt. Nhưng nếu là ánh liếc sang chỗ của mình một lần nữa, mong cậu hãy coi những lá thư này là lời tỏ tình của mình, hãy gặp mình nếu cậu muốn rõ ràng hơn. Mình sẽ luôn chờ đợi cậu!”
Ngày qua ngày…
Cậu lại tiếp tục đến trường.
Cậu tiếp tục, với những hành trình mới, bỏ lại một thời đã mãi xa…
#Ngây ngô
Tuấn Nghĩa (2 năm trước.)
Level: 8
Số Xu: 4770
Có, nếu chị lục kĩ hơn, hoặc e có thể đọc ra tên là Thủy tinh và cát
Nguyễn Nly (2 năm trước.)
Level: 1
Số Xu:
Đọc đoạn đầu giống thời cấp 2 của chj
Đọc về sau thấy buồn v
Có truyện nào Happy Ending k vậy?
Tuấn Nghĩa (4 năm trước.)
Level: 8
Số Xu: 4770
Chắc cho lên trending lại?
Tran Tam (4 năm trước.)
Level: 9
Số Xu: 7476
Ủng hộ tác giả nhé!
Phươngg Giangg (4 năm trước.)
Level: 1
Số Xu: 52
truyện được thực sự ạ ^^ ủng hộ tác giả nha! ^^
Tuấn Nghĩa (4 năm trước.)
Level: 8
Số Xu: 4770
Cảm hứng của mk chủ yếu đến từ các bạn nữ...mk chỉ biến tấu cho phù hợp với góc nhìn của con trai...
Và bạn đúng r đấy, tương lai mk sẽ tiếp tục cây viết khai thác chủ đề này
Tuấn Nghĩa (4 năm trước.)
Level: 8
Số Xu: 4770
Ôi thích bạn quá đi?...cảm ơn đã ghé qua và ủng hộ mk?
Tường Vi (4 năm trước.)
Level: 12
Số Xu: 9905
Có một chút giống với " Chút tình vu vơ" của Vi.
Chúc bạn trẻ thành công với cây bút của cảm xúc nhé!
Tường Vi (4 năm trước.)
Level: 12
Số Xu: 9905
Mình cũng đã từng ngốc như vậy. Tất cả vì khả năng tự trò chuyện với bản thân thay vì trò chuyện với mọi người xung quanh.
Huỳnh Hà (4 năm trước.)
Level: 3
Số Xu: 62
truyện viết hay lắm