Chiến tranh thế giới thứ hai đi tới kết thúc bằng chiến thắng cuối cùng của Phát Xít trước cửa ngõ của nước Anh và bờ Đông của nước Mĩ. Dù đứng trước chiến thắng vang dội nhưng đệ tam đế chế vẫn phải đối phó với con gấu vĩ đại của Phía Đông, chiến tranh Liên Xô – Đức đã đi tới thế giằng co buộc Đức phải kí hòa ước để bảo toàn lực lượng. Phía Nam toàn cõi Đông Dương giờ đã thuộc về tay Nhật, cuộc kháng chiến của nhân dân các nước thuộc địa nhem nhóm lên ngọn lửa, châm lên thùng thuốc súng. Liệu thế giới này sẽ kết thúc hay đây sẽ là khởi đầu của tự do thực sự.
Mình thấy là bạn không nên dùng quá nhiều dấu ngoặc đơn để chú thích, với lại bạn bị nhầm một số lỗi chính tả như "nề mề", "khắp phục" (đúng ra phải là lề mề, khắc phục), khiến cho mạch cảm xúc mỗi lần đọc bị ngắt quãng. Hãy cố cải thiện ở những chương sau nhé! Mình cũng sẽ cố gắng để tác phẩm của mình hoàn thiện hơn, nên nếu rảnh bạn nhớ ghé qua để thưởng thức nha!
Thực sự, bạn làm mình nhớ tới 1 người bạn cũ. Nó cũng thích quân sự, lịch sử như bạn, nhưng khi viết vào lại chẳng ra gì. Ừ, mình nói chẳng ra gì, vì cách trình bày của bạn làm mình chán quá. Tất cả những ai tập võ, cầm kiếm hay tu luyện công pháp nên tránh hết ra, đây là chuyện nội bộ của hội hàng nóng ._.
Hát lên, Katyusha!
Bùm!
Loạt thứ nhất, tiền quân sụp đổ. Hãy nhìn đây, nhìn sự thê thảm trong cách hành quân này! Những đội hình lúc cách xa, lúc đứng sát, hoàn toàn không có quy củ gì! nếu bạn đã quyết định tách đoạn, sao lại để nhiều nơi dính chùm? Tại sao trong quân ngũ có ke thế này, người thế khác? Ừ mình đang nói việc bạn lạm dụng ngoặc đơn đó. Quá nhiều chú thích cho một chương, nhìn rất mất thiện cảm. Đặc biệt việc bạn đặt 1 chú thích sau câu thoại khiến mình nghĩ bạn giống đám trẩu xứ Hako, học đòi theo thứ web novel tởm lợm của lũ chuột cống cắn lén Japornski đáng kinh tởm ._.
Bùm!
Loạt thứ hai, hủy diệt trung quân. xét về các lỗi chính tả và dùng từ, bạn không có nhiều. Tuy nhiên có 1 chỗ chưa cách gạch đầu dòng, và 1 vấn đề lớn. Ít dấu câu quá! Tại sao có những đoạn dài ngoằng nhưng thiếu bóng dấu ngắt nghỉ, khiến mình đọc muốn hụt hơi? Bạn chơi thân với nó, không lẽ chưa từng hỏi vì sao nó dùng rất nhiều dấu phẩy trong 1 câu? Đành là ngắt hoài mạch dễ đứt, nhưng nó tạo được điểm nhấn, chứ không phải trôi tuồn tượt thế này. Việc ngắt nghỉ đúng chỗ còn tạo ra nhịp điệu để người đọc dễ theo dõi nữa. Hiểu chưa ._.
Bùm!
Loạt thứ ba, tàn dư biến mất. Đã không còn cứu vãn được đạo quân này. Chuỗi lệnh đã sụp đổ, sĩ khí tuột về âm khi mình chạm phải tiết tấu truyện. Mọi thứ diễn ra quá nhanh, quá vội vàng và không có gì níu mình lại được. Khổ ghê, cứ như đang đi xe lăn thì gặp cái dốc thoai vậy. Thoải thôi, cơ mà trượt, trượt nữa, trượt mãi, trượt vì không có cái gì hãm lại. Do cách viết và bố trí chi tiết của bạn, mọi chuyện cứ đi qua như 1 cuốn phim nhàm chán, làm mình buồn ngủ lắm. Cảm xúc không tới nơi, kể cũng chẳng có gì đặc sắc, tình tiết phi logic,... tệ, quá tệ ._.
Bùm!
Loạt thứ tư, mệnh lệnh sụp đổ. Xét về tính logic, cái truyện của bạn nó bạo dâm mình còn hơn hồi còn chơi yuri với 1 nhỏ chung lớp nữa. Các chi tiết như thể trói mình lại rồi tát, đấm, đá túi bụi vậy. Thật kinh khủng. bạn vẽ ra một bức tranh trời hỡi về một cái thế giới vãi đạn, nhưng nó quá phi lý. Không có loại súng nào có thể bắn đạn 50mm trừ punt gun, và nó là 1 cây súng nòng trơn săn vịt kiểu plunderbuss/shotgun. Bạn nói có thể thay đổi cỡ nòng, nhưng bạn ý thức được điều bạn viết không? Cỡ đạn ảnh hưởng tới cấu tạo máy súng, và không khẩu súng nào có buồng đạn 50mm lại có thể thay đổi chỉ mỗi nòng để đổi cỡ đạn và bắn liên thanh được. Ngoài ra, lực giật của 50mm không phải trò đùa mà bạn có thể dùng làm "súng bắn tỉa". PTRD xài 14,5mm đã phải có giá chống, súng chống tăng Nhật 20mm giật quá mạnh, thì cái 50m này nó là pháo luôn rồi. Bạn không thể dùng 1 cây pháo để bắn tỉa kiểu đó được. Ngoài ra, Thiên Hoàng cũng không lang thang ở 1 nước thuộc địa: Thời WW2 thì Thiên Hoàng không khá khẩm hơn thời Mạc phủ là bao. Nếu có đi, đó sẽ là Thủ tướng ._.
Bùm!
Loạt cuối cùng, chẳng còn gì sót lại. Dù em mình nói tốt về bạn, nhưng sau 2 chương thứ mình nhận được chỉ đơn giản là THẤT VỌNG. Truyện bạn quá ngô nghê, tuy không tới nỗi tệ nhưng nếu là người chuyên về hỏa khí họ sẽ cười hay chửi thẳng mặt bạn. Nếu bạn muốn chế súng, hãy học thằng đó cách chế làm sao mà nghe bịa như thiệt, còn không thì dừng nay lập tức. Tiết tấu quá nhanh, quá trôi, tính logic không ổn, cảm xúc không có 1 mống,... Mình khuyên bạn nên ngừng lại để bình tĩnh, trau dồi thêm trước khi viết tiếp. Thân ._.
Kiyotaka Ayanokouji (2 năm trước.)
Level: 9
Số Xu: 2844
Ok bạn nha!
Hoàng Văn Mai (2 năm trước.)
Level: 4
Số Xu: 3422
Cái này mình viết từ tận 3 năm trước rồi.
Bạn thử đọc truyện ngắn mới nhất xem
Kiyotaka Ayanokouji (2 năm trước.)
Level: 9
Số Xu: 2844
Mình thấy là bạn không nên dùng quá nhiều dấu ngoặc đơn để chú thích, với lại bạn bị nhầm một số lỗi chính tả như "nề mề", "khắp phục" (đúng ra phải là lề mề, khắc phục), khiến cho mạch cảm xúc mỗi lần đọc bị ngắt quãng. Hãy cố cải thiện ở những chương sau nhé! Mình cũng sẽ cố gắng để tác phẩm của mình hoàn thiện hơn, nên nếu rảnh bạn nhớ ghé qua để thưởng thức nha!
Hoàng Văn Mai (6 năm trước.)
Level: 4
Số Xu: 3422
Thì cũng có một bộ phận không an phận chứ sao
Phúc Gia Toàn Phan (6 năm trước.)
Level: 11
Số Xu: 13396
Vậy khởi nghĩa làm cái éo gì nhỉ :)
Hoàng Văn Mai (6 năm trước.)
Level: 4
Số Xu: 3422
Ôi dào sống trong cái khổ rồi sẽ quen thôi
Hoàng Văn Mai (6 năm trước.)
Level: 4
Số Xu: 3422
Phúc Gia Toàn Phan (6 năm trước.)
Level: 11
Số Xu: 13396
Phát Xít thắng thì xác định làm việc 20 tiếng 1 ngày và bị đối xử như chó nhé :)
Phúc Gia Toàn Phan (6 năm trước.)
Level: 11
Số Xu: 13396
Phiên bản lỗi, chắc thế :)
Trần Thị Ánh Tuyết (6 năm trước.)
Level: 6
Số Xu: 1335
Thực sự, bạn làm mình nhớ tới 1 người bạn cũ. Nó cũng thích quân sự, lịch sử như bạn, nhưng khi viết vào lại chẳng ra gì. Ừ, mình nói chẳng ra gì, vì cách trình bày của bạn làm mình chán quá. Tất cả những ai tập võ, cầm kiếm hay tu luyện công pháp nên tránh hết ra, đây là chuyện nội bộ của hội hàng nóng ._.
Hát lên, Katyusha!
Bùm!
Loạt thứ nhất, tiền quân sụp đổ. Hãy nhìn đây, nhìn sự thê thảm trong cách hành quân này! Những đội hình lúc cách xa, lúc đứng sát, hoàn toàn không có quy củ gì! nếu bạn đã quyết định tách đoạn, sao lại để nhiều nơi dính chùm? Tại sao trong quân ngũ có ke thế này, người thế khác? Ừ mình đang nói việc bạn lạm dụng ngoặc đơn đó. Quá nhiều chú thích cho một chương, nhìn rất mất thiện cảm. Đặc biệt việc bạn đặt 1 chú thích sau câu thoại khiến mình nghĩ bạn giống đám trẩu xứ Hako, học đòi theo thứ web novel tởm lợm của lũ chuột cống cắn lén Japornski đáng kinh tởm ._.
Bùm!
Loạt thứ hai, hủy diệt trung quân. xét về các lỗi chính tả và dùng từ, bạn không có nhiều. Tuy nhiên có 1 chỗ chưa cách gạch đầu dòng, và 1 vấn đề lớn. Ít dấu câu quá! Tại sao có những đoạn dài ngoằng nhưng thiếu bóng dấu ngắt nghỉ, khiến mình đọc muốn hụt hơi? Bạn chơi thân với nó, không lẽ chưa từng hỏi vì sao nó dùng rất nhiều dấu phẩy trong 1 câu? Đành là ngắt hoài mạch dễ đứt, nhưng nó tạo được điểm nhấn, chứ không phải trôi tuồn tượt thế này. Việc ngắt nghỉ đúng chỗ còn tạo ra nhịp điệu để người đọc dễ theo dõi nữa. Hiểu chưa ._.
Bùm!
Loạt thứ ba, tàn dư biến mất. Đã không còn cứu vãn được đạo quân này. Chuỗi lệnh đã sụp đổ, sĩ khí tuột về âm khi mình chạm phải tiết tấu truyện. Mọi thứ diễn ra quá nhanh, quá vội vàng và không có gì níu mình lại được. Khổ ghê, cứ như đang đi xe lăn thì gặp cái dốc thoai vậy. Thoải thôi, cơ mà trượt, trượt nữa, trượt mãi, trượt vì không có cái gì hãm lại. Do cách viết và bố trí chi tiết của bạn, mọi chuyện cứ đi qua như 1 cuốn phim nhàm chán, làm mình buồn ngủ lắm. Cảm xúc không tới nơi, kể cũng chẳng có gì đặc sắc, tình tiết phi logic,... tệ, quá tệ ._.
Bùm!
Loạt thứ tư, mệnh lệnh sụp đổ. Xét về tính logic, cái truyện của bạn nó bạo dâm mình còn hơn hồi còn chơi yuri với 1 nhỏ chung lớp nữa. Các chi tiết như thể trói mình lại rồi tát, đấm, đá túi bụi vậy. Thật kinh khủng. bạn vẽ ra một bức tranh trời hỡi về một cái thế giới vãi đạn, nhưng nó quá phi lý. Không có loại súng nào có thể bắn đạn 50mm trừ punt gun, và nó là 1 cây súng nòng trơn săn vịt kiểu plunderbuss/shotgun. Bạn nói có thể thay đổi cỡ nòng, nhưng bạn ý thức được điều bạn viết không? Cỡ đạn ảnh hưởng tới cấu tạo máy súng, và không khẩu súng nào có buồng đạn 50mm lại có thể thay đổi chỉ mỗi nòng để đổi cỡ đạn và bắn liên thanh được. Ngoài ra, lực giật của 50mm không phải trò đùa mà bạn có thể dùng làm "súng bắn tỉa". PTRD xài 14,5mm đã phải có giá chống, súng chống tăng Nhật 20mm giật quá mạnh, thì cái 50m này nó là pháo luôn rồi. Bạn không thể dùng 1 cây pháo để bắn tỉa kiểu đó được. Ngoài ra, Thiên Hoàng cũng không lang thang ở 1 nước thuộc địa: Thời WW2 thì Thiên Hoàng không khá khẩm hơn thời Mạc phủ là bao. Nếu có đi, đó sẽ là Thủ tướng ._.
Bùm!
Loạt cuối cùng, chẳng còn gì sót lại. Dù em mình nói tốt về bạn, nhưng sau 2 chương thứ mình nhận được chỉ đơn giản là THẤT VỌNG. Truyện bạn quá ngô nghê, tuy không tới nỗi tệ nhưng nếu là người chuyên về hỏa khí họ sẽ cười hay chửi thẳng mặt bạn. Nếu bạn muốn chế súng, hãy học thằng đó cách chế làm sao mà nghe bịa như thiệt, còn không thì dừng nay lập tức. Tiết tấu quá nhanh, quá trôi, tính logic không ổn, cảm xúc không có 1 mống,... Mình khuyên bạn nên ngừng lại để bình tĩnh, trau dồi thêm trước khi viết tiếp. Thân ._.