- Thảo luận: Phương pháp sáng tác truyện thể loại tu chân, huyền huyễn
- Tác giả: Văn Thiên Mệnh
- Thể loại:
- Nguồn: Tự luận
- Lượt xem: 22.847 · Số từ: 4659
- Bình luận: 8 · Bình luận Facebook:
-
Lượt thích: 20 Du Lan Chu Bảo Tịnh Vân Nadeshiko xxSailorhunterxx Fan Mặc Vũ Shintaro Kisaragi 曾田风 Khanh Nguyen Zane Spiker SRG JN Johny Duc Lê Văn Khải Nguyễn Quân An Tư Hạ Gemica June Normal Activities Just For Nguyen Bich Lien Phat PhanTan Thanh thanh Trương
Mình đang sáng tác một tác phẩm thể loại tu chân nên muốn trao đổi, thảo luận với các bạn về vấn đề này một chút.
Mình tự tổng hợp kinh nghiệm cá nhân cũng là trải nghiệm qua một số các tác phẩm mới viết chủ đề này. Rất mong các bạn cùng tham gia thảo luận, đánh giá để những tác giả mới muốn khai thác thể loại này có thể tham khảo từ đó sáng tác sẽ thuận lợi hơn.
KHÁI NIỆM:
1. Tu chân: Đây là loại huyền huyễn phương Đông với các loại thần tiên, phi kiếm, công pháp… Tu chân thường nhắc đến quá trình tu luyện mà nổi tiếng với 2 phong cách.
Một phong cách là không có LV, chỉ có công pháp + pháp bảo, loại này là mở đầu phong cách tu chân tiêu biểu với Tru Tiên. Thể loại này lê thê dài dòng, không phân biệt chuyện tu luyện nhưng lại có cái tác dụng là tác giả có thể tập trung hơn vào việc tả tâm lý, tình cảm.
Còn phong cách thứ 2 là có LV hẳn hoi, thường là luyện khí, trúc cơ, kết đan, nguyên anh… Tên có thể thay đổi tùy từng tác giả nhưng cơ bản là thế. Loại có LV này điển hình như: Đấu Phá Thương Khung, Vạn Cổ Chí Tôn, Linh Vũ Thiên Hạ… Loại này cho độc giả biết LV rõ ràng, logic. Không có kiểu thích thì đánh thắng boss, ghét thì thua con miniboss của thể loại ko có LV. Tuy nhiên thể loại này có nhược điểm là chính vì có LV nên phải tập trung nhiều hơn vào phần tu luyện, tăng LV, tìm đồ… Nói chung là đất dành cho tình cảm ít đi trông thấy. Vậy nên cho dù các tác giả có cố gắng viết về tình cảm như thế nào đi chăng nữa thì cũng khó có thể sâu sắc bằng thể loại không có LV kia được
- Huyền huyễn: Huyền huyễn còn được gọi là huyền ảo. Có rất nhiều yếu tố kỳ ảo, nhìn chung, tổng quát nó giống như cổ tích nhưng lại khác xa cổ tích ở nhiều điểm. Thể loại này thường được các tác giả lấy bối cảnh Phương Tây và Phương Đông là chủ yếu. Xoay quanh về những điều kỳ ảo như tu luyện pháp khí, ma pháp, tu đạo, pháp bảo, tu tiên… là chính. Có một vài người còn nói Huyền huyễn là thể loại nâng cao của Tiên Hiệp.
Huyền Huyễn bao gồm:
– Đông phương huyền huyễn: đông phương huyền huyễn lấy bối cảnh tại đông phương, tác phẩm căn cứ vào ma pháp, pháp thuật hoặc hoàn cảnh thế giới ảo tưởng khác .
– Vương triều tranh phách dị giới chiến tranh: lấy bối cảnh tại Đông phương kết hợp với sự thật của thế giới sãn có cũng những yếu tố bất đồng, thần kỳ của thế giới khác diễn ra các cuộc chiến tranh .
– Dị thế đại lục dị thế đại lục: là thể loại khác hoàn toàn sự thật mang các yếu tố tưởng tượng về 1 thế giới khác, bao hàm bối cảnh của phương Tây trung cổ kết hợp với những yếu tố thần kỳ của thế giới khác trong việc triển khai và xây dựng tác phẩm.
– Viễn cổ thần thoại: Căn cứ các loại thần thoại chuyện xưa suy diễn ra cốt truyện có chứa Tây phương, Đông phương đặc sắc văn hóa và các yếu tố thượng cổ truyền kỳ chuyện xưa.
– Chuyển thế sống lại (trọng sinh): dị giới mạo hiểm lấy bối cảnh tại phương Đông, đề tài là lấy sự thật bất đồng, thần kỳ của các thế giới khác đưa vào trong truyện.
Trước khi đặt bút viết một tác phẩm nào thì chúng ta phải chọn thể loại cho tác phẩm cũng chính là mục tiêu của tác phẩm hướng tới. Cùng với đó là cốt truyện, văn phong, thoại ngôn, xây dựng hình tượng nhân vật,…
(Nội dung này mình sưu tầm trên internet chỉ là khái niệm do một số bạn đưa ra không phải khái niệm hàn lâm, mang tính chất tham khảo là chính).
TỔNG QUÁT:
Đang nói tới thể loại Tu chân thì theo cá nhân mình cần xác định rõ:
Như đã nói ở trên, Tu chân gồm 2 dạng chính: 1 dạng không có hệ thống tu luyện, phân cấp độ (level) rõ ràng. Thể loại này thích hợp với các bạn có văn phong miêu tả sinh động, lôi cuốn, đặc sắc. Tập trung thể hiện được hình ảnh, tính cách, tâm tư tình cảm và diễn biến tâm lý của nhân vật trong câu chuyện.
Với dạng 2: có hệ thống tu luyện, cấp độ (level) rõ ràng: thể loại này cần có logic, kết cấu mạch lạc, rõ ràng. Văn miêu tả không cần quá sinh động nhưng thoại ngôn phải mạch lạc, diễn tả được các cuộc giao đấu, quá trình tu luyện…
Do mình đang sáng tác ở dạng 2 có cấp độ rõ ràng nên mình đi vào chi tiết cụ thể như sau:
- Cốt truyện:
Cốt truyện là khung xương sống của tác phẩm. Cốt truyện theo mình chính là quá trình tu luyện, trưởng thành của nhân vật chính. Do vậy trước khi đặt bút sáng tác cần phải có ý tưởng về cốt truyện thật rõ ràng. Theo mình phải trả lời các câu hỏi sau:
– Tình huống ban đầu (tiên đề): bối cảnh của nhân vật chính là như thế nào? Sinh ra, lớn lên tại đâu? bố mẹ, anh chị em… như thế nào? Để hấp dẫn độc giả theo chủ quan mình thì khi xây dựng bối cảnh ban đầu nên có một điểm gì đó khác lạ: một thiên tài, một phế vật, một cô nhi…
– Qúa trình tu luyện, trưởng thành: định hình quá trình tu luyện phải trải qua những giai đoạn nào? Thông thường qua các tác phẩm kinh điển của Trung Quốc như: Đấu Phá Thương Khung, Vạn Cổ Chí Tôn, Linh Vũ Thiên Hạ… thì nhân vật chính phải có cơ duyên (có thể là trọng sinh) đạt được công pháp hoặc một điều gì đó kỳ bí để từ đó đặt nền tảng cho quá trình tu luyện. Theo đó thường là:
+ Ban đầu từ việc trưởng thành tại gia tộc (lễ trưởng thành) hoặc thi đấu, tỷ thí tại nơi sinh sống ban đầu trước.
+ Đến một môn phái nào đó để tu luyện hoặc là rời gia tộc để đến một địa phương khác có cấp độ võ giả mạnh hơn.
+ Thành lập tông môn hoặc tương tự, nói tóm lại là kiến công đại nghiệp, gây dựng thế lực.
+ Chiến đấu với những võ giả, thế lực khác mạnh hơn, nâng cao năng lực.
+ Đấu với thế lực, kẻ thù cuối cùng: có rất nhiều cách để tạo ra kẻ thù, đối thủ cuối cùng nhưng phải chắc chắn rằng đây phải là kẻ mạnh nhất, hơn hẳn những đối thủ trước đó của nhân vật chính. Theo mình thì nên để nhân vật chính trưởng thành từ quá trình đấu với võ giả nhân loại để từ từ lớn mạnh nhưng boss cuối nên là các thế lực yêu, ma, quỷ…
- Xây dựng hình tượng nhân vật chính:
Nhân vật chính là linh hồn của câu chuyện, tất cả quá trình của câu chuyện chủ yếu nhằm thể hiện bản lĩnh, phong thái, cách ứng xử… của nhân vật chính. Do đó xây dựng hình tượng nhân vật chính phải thật sự rõ ràng, đẹp (chân, thiện, mỹ). Theo mình nhân vật chính khởi đầu từ một cái tên thật ấn tượng (cũng có thể đặt tên bình thường nhưng thường ngắn thôi, ví dụ: Tiêu Viêm, Lâm Động, Lăng Tiếu…) tên ngắn thì dễ nhớ và đỡ tốn công đánh máy.
Tạo hình thì phải đẹp: đẹp ngoại hình, đẹp tính cách (đối nhân xử thế, phong độ, hào hiệp, anh hùng), đẹp quan hệ (là bá chủ, tuyệt thế cường giả được vạn người kính ngưỡng, bằng hữu đông đảo, nếu có thể thì xây dựng một dàn mỹ nữ vây quanh – đối với nhân vật nam).
- Xây dựng các nhân vật phụ quan trọng:
Các nhân vật phụ quan trọng trong chuyện chính là những người thân thiết: bố mẹ, anh chị em, bằng hữu, sư phụ, vợ, chồng, con cái… có mối quan hệ cực kỳ mật thiết với nhân vật chính và xuất hiện thường xuyên hoặc ít nhất là trong một bối cảnh nào đó có thời gian tương đối dài. Cần làm rõ mối quan hệ, miêu tả không cần quá chi tiết nhưng phải khắc hoạ tương đối rõ nét. Có tên, tuổi, hình ảnh, mối quan hệ với nhân vật chính rõ ràng.
- Xây dựng nhân vật phụ không quan trọng:
Không cần miêu tả quá kỹ lưỡng, có tên hay không thì tuỳ tác giả. Những nhân vật phụ dạng này chỉ tham gia rất ngắn vào câu chuyện để khai thác vài yếu tố: tạo đám đông, tạo chút hài hước, tạo bối cảnh, dẫn dắt…
- Xây dựng hệ thống tu luyện, hệ thống vũ kỹ, binh khí:
Thể loại tu chân phần lớn là viết về quá trình tu luyện do đó cần chú trọng vào công pháp.
Theo mình công pháp chính là pháp quyết, cách vận công, là xương sống của quá trình tu luyện. Công pháp cho nhân vật chính nên là loại công pháp mạnh nhất. Nên tạo kịch tính khi nhân vật chính có thể đạt được công pháp này: ngã xuống hang sâu đạt được bí điển, một vật tưởng bình thường nhưng ẩn chứa công pháp tuyệt thế bên trong, được truyền thụ từ một hoàn cảnh bất thường như gặp cường giả tuyệt thế lúc lâm chung, được truyền thừa từ gia tộc, cứu được một nhân vật yếu đuối nào đó lại được tặng công pháp… vấn đề này tuỳ vào sự sáng tạo của các bạn.
Mình đọc truyện Vĩnh Hằng Chí Tôn thì nhân vật chính đi lên núi, gào thét vì không có năng lực, bị coi là phế vật. Bỗng trên trời có một luồng sáng bắn vào người thế là được công pháp??? Nếu là như vậy thì thật thiếu logic, tại sao lại rơi đúng nhân vật chính? Cơ duyên kiểu như vậy theo mình thì không hấp dẫn độc giả lắm.
Hệ thống tu luyện nên rõ ràng, có các cấp độ và tên gọi hẳn hoi. Khi mình sáng tác truyện thì làm riêng 1 file exel để lưu tên các cảnh giới, tên các vũ kỹ, binh khí, thần thú… Ngoài ra mình còn tạo 1 file để ghi lại những gì nhân vật chính đạt được. Khi viết những đoạn sau thì phải tham khảo để mang tính logic.
Tên cảnh giới, vũ kỹ, binh khí, thần thú… nên hoành tráng một chút sẽ dễ thu hút độc giả cũng là thêm màu sắc cho câu chuyện.
- Bố trí chương mục
Thể loại tu chân thì câu chuyện thường rất dài. Ít thì vài trăm chap, nhiều thì hơn nghìn chap. Do đó để độc giả dễ đọc cần bố trí mỗi chương có số lượng chữ vừa phải. Theo mình tham khảo thì mỗi chương chỉ nên từ 4 đến 5 trang A4 tức là gồm khoảng 1.800 từ đến 2.500 từ. Mà như vậy các bạn dễ sáng tác đủ một chương nhanh hơn, đăng truyện cũng đều hơn.
Kết thúc mỗi chương nếu có thể thì nên có một vấn đề gì đó, câu nói gì đó gây ấn tượng, giật gân một chút hoặc là gây tò mò để độc giả mong muốn đọc chap tiếp theo.
- Gia vị
Câu chuyện có đủ các yếu tố trên còn cần phải có gia vị. Món ăn ngon cần phải hợp nước chấm.
Gia vị của câu chuyện theo mình thì đó là những tình huống hài hước, kỳ bí, giật gân. Cái này rất khó diễn giải mà tuỳ vào khả năng của tác giả.
Như mình thì trong câu chuyện mình hay cho một số tình huống hài hước, một số câu nói tục (mức độ vừa phải), cá cược, đấu giá, săn lùng linh thú, linh thảo, bí tàng…
Gia vị quan trọng nhất theo mình chính là quá trình tán tỉnh, cưa cẩm nhân vật nữ chính (Mình sáng tác nhân vật chính là nam). Tình yêu là đề tài muôn thuở do đó mình nghĩ quá trình này rất quan trọng cũng mang thêm nhiều màu sắc cho tác phẩm.
- Ngôn thoại:
Lời thoại rất quan trọng, nó phản ánh cách suy nghĩ, lối sống, ứng xử của các nhân vật nên cần phải rõ ràng, xúc tích. Về ngôn thoại mình đặt ra bốn vấn đề chính:
– Cách xưng hô: thể loại tu chân cũng gần như kiếm hiệp, tiên hiệp do đó các bạn nên viết theo cách xưng hô theo hán việt. Mình có đọc qua một số tác phẩm của các bạn trên Vnkings cũng về tu chân thì lại có cách gọi: ông – tôi, anh – tôi…
Cách xưng hô phản ánh thể loại truyện nên cần chuẩn hoá ngay từ đầu như vậy mới hợp lý cũng khiến độc giả khi đọc truyện sẽ dễ tiếp cận hơn
– Dẫn lời thoại: Có nhiều bạn hay viết từ nói cuối cùng.
Ví dụ:
A nói:
B nói:
A nói:
Đọc một đoạn dài mà cứ nói, nói như vậy rất dễ gây ức chế cho người đọc. Các bạn có thể sử dụng một số cách khác như:
A hỏi:
B đáp:
C trả lời:
Giữa câu thoại thì nên miêu tả một chút sắc thái, tình cảm của nhân vật để lời dẫn thoại được mềm mại, mượt mà hơn:
A sau khi chau mày suy nghĩ một hồi bèn nói:
B nghe vậy thì cũng cảm thấy có lý nên tỏ ra hào hứng liền đáp lại:
– Câu thoại: đây chính là lời nói của từng nhân vật, cũng thể hiện diễn biến của câu chuyện nên tuỳ theo nội dung mà các bạn tự sáng tạo. Quan trọng lời thoại phải hấp dẫn, nội dung rõ ràng, thể hiện được suy nghĩ, tâm tư, tính cách của nhân vật.
– Châm ngôn, danh ngôn: trong câu thoại, miêu tả thì nên để những câu châm ngôn, danh ngôn, tục ngữ vào để tăng thêm màu sắc cho tác phẩm.
Ví dụ: phong khinh vân đạm, mục hạ vô nhân, long trung nhân phụng, thiên kiều bách (bá) mị…
- Tính logic, kết cấu
Dù viết thể loại nào đi nữa thì theo mình vẫn phải mang tính logic, câu chuyện diễn biến theo chương hồi có kết cấu liên quan mật thiết với nhau. Chuyện miêu tả rất hay, cốt truyện nội dung rõ ràng nhưng thiếu tính logic dễ gây phản cảm, khó hiểu cho độc giả.
Mình lấy một ví dụ nhỏ:
Đọc tác phẩm Thuận Thiên Kiếm tại chương 9 của bạn Thế Kiệt có đoạn viết:
Cha của Văn Linh đại chiến Độc Hồng Môn trên đỉnh Yên Mã sau đó vì Độc Vương triệu hồi sức mạnh của Cửu Tinh Thạch mới khiến hắn thua bại.
Đoạn ngay sau đó lại viêt: Cha của Văn Linh bèn phong ấn Cửu Tinh Thạch vào cơ thể Văn Linh khi hãy còn đỏ hỏn.
Khi đọc đoạn này khiến mình không hiểu. Cha Văn Linh lấy Cửu Tinh Thạch ở đâu mà phong ấn?
(Đây chỉ là trích đoạn nhằm làm sáng tỏ vấn đề logic, có thể bạn Thế Kiệt giải thích ở chương sau thì mình chưa đọc, cũng không có ý chê bai hay dìm hàng, mong các bạn không gây war, tranh luận. Nếu có điểm gì sai mong bạn Thế Kiệt nói riêng và các bạn bỏ qua).
- Không gian
Không gian mà mình muốn nói ở đây chính là những địa điểm mà nhân vật chính trải qua. Không gian tu chân truyện nên rộng lớn có thể trên một đại lục địa, nhiều đại lục, nhiều tinh cầu thậm chí toàn vũ trụ.
Khởi đầu từ những không gian nhỏ hẹp như: làng, trấn… là nơi nhân vật chính cư trú đầu tiên cũng là khởi điểm quá trình tu luyện.
Tiếp theo là những không gian rộng hơn: thành, quận… nơi sẽ có các cấp bậc võ giả mạnh hơn, nhiều điều mới lạ, kỳ thú hơn nhằm thu hút độc giả.
Tiếp theo nữa là toàn đại lục, hiểu nôm na là cả tinh cầu giống như Trái Đất vậy. Mà đến không gian này thì thường câu chuyện sẽ diễn biến là khai chiến với những võ giả, tông môn cực mạnh hoặc tìm đến những bí tàng, bí cảnh rất huyền ảo, kỳ bí.
Không gian rộng nhất: chính là không gian cực hạn cuối cùng của câu chuyện. Tác giả nên suy tính trước về không gian này, cũng chính là hạn chế nội dung câu chuyện ở mức độ nhất định.
Ví dụ: viết truyện chỉ là tranh đấu, trưởng thành trong một đại lục thì câu chuyện sẽ ngắn hơn, dễ kết thúc hơn là câu chuyện trong toàn vũ trụ. Điển hình là truyện Linh Vũ Thiên Hạ của Vũ Phong. Bạn nào đã đọc tác phẩm này rồi thì hẳn biết là nó rất dài. Từ Linh Vũ Đại Lục chỉ là một tiểu tinh cầu đến tiểu thiên vũ trụ rồi đại thiên thế giới – toàn hoàn vũ. Theo quan điểm riêng của mình thì truyện này cực hay, tuy dài lê thê nhưng nội dung đa dạng, phong phú.
- Kết hợp hài hoà
Vấn đề này khá trừu tượng mình diễn giải như sau:
Trong diễn biến của câu chuyện thì việc miêu tả, dẫn dắt, lời thoại là vấn đề rất quan trọng. Tác giả nên phân phối hợp lý để câu chuyện không bị loãng về nội dung lại có thể thu hút độc giả:
Có bạn miêu tả rất dài, rất chi tiết nhưng đọc cả chương cũng không phản ánh được nội dung gì nhiều.
Mình thì yếu khoản miêu tả nên các chương chủ yếu là lời thoại như vậy cũng khiến độc giả không cảm nhận được nét đẹp từ nhân vật hay hoàn cảnh.
- Cách sử dụng câu từ và chính tả.
Đây là vấn đề muôn thuở đối với các tác giả nghiệp dư nhất là với các tác giả sáng tác lần đầu.
Về chính tả thì bạn Tiến Lực – Admin đã có hướng dẫn riêng trong diễn đàn, các bạn tìm đến bài đó để tham khảo.
Việc sử dụng câu từ thì thật khó: cách ngắt câu, bố trí các thành phần phức hợp tạo nên câu. Bố trí sao cho câu đủ nội dung, không bị gay gắt, ngắt quãng. Kỹ năng này phải tập viết nhiều, tham khảo nhiều để tiến bộ mà thôi. Các bạn có thể tham khảo các bài bình luận của bạn Thuấn DC trên diễn đàn, bạn ấy nhận xét về vấn đề này rất chi tiết và tinh tế, có thể học hỏi được rất nhiều.
- CÁC YẾU TỐ KHÁC
Vấn đề này mình tạm coi là hình thức trình bày, cách câu kéo độc giả để xem tác phẩm.
– Ảnh bìa: ảnh bìa cần gây ấn tượng, phản ánh được nội dung của câu chuyện.
– Tên chương: đặt tên chương phản ánh nội dung chung của cả chương, tên chương nên đặt sao cho thu hút độc giả.
– Giới thiệu tóm tắt: viết sao để thể hiện cốt truyện, giới thiệu được vấn đề mình truyền tải. Giới thiệu hay sẽ giúp cho độc giả tuy chưa vào đọc chính thức truyện đã có hảo cảm và hứng thú.
– PR: sau khi viết truyện cần phải có phương pháp giới thiệu đến với độc giả, đăng các chap sao cho luôn nổi bật trên diễn đàn để độc giả dễ theo dõi, tìm kiếm… Cái này phải tuỳ vào khả năng của mỗi tác giả rùi, mình cũng muốn PR lắm nhưng không biết cách nào.
– Xin ý kiến đóng góp, nhận xét: đây là một vấn đề cực kỳ quan trọng mà mình cũng đang vướng.
Truyện tu chân viết rất dài do đó khi sáng tác được một số lượng chương nhất định thì nên đăng tải để xin ý kiến đóng góp, nhận xét từ độc giả. Qua đó có thể sửa lại các chap đã viết và có thêm kinh nghiệm để các chap sau viết chắc tay hơn.
III. KẾT
Phần trên là nội dung mình trình bày theo ý kiến chủ quan cá nhân. Có thể còn thiếu nhiều điểm quan trọng nữa các bạn có thể thảo luận, bổ sung thêm. Mình xin kết chủ đề như sau:
– Có ý tưởng cốt truyện rõ ràng, diễn tả được quá trình tu chân của nhân vật chính.
– Xây dựng hình tượng nhân vật chính sắc nét, đẹp đẽ cả về hình ảnh lẫn phong cách.
– Xây dựng hình tượng các nhân vật phụ có mối quan hệ chặt chẽ với nhân vật chính.
– Ngôn thoại phù hợp với thể loại, dẫn thoại mềm mại, uyển chuyển, lời thoại rõ ràng, mạch lạc.
– Hệ thống tu luyện rõ ràng, từ thấp đến cao.
– Ngắt chương hợp lý với số lượng chữ trong khoảng nhất định.
– Chuyện phải có kết cấu chặt chẽ giữa các chương và mang tính logic, hợp lý.
– Thêm vào các tình huống hài hước, giật gân, kỳ bí nhằm thu hút độc giả.
– Phối kết hợp hài hoà giữa việc miêu tả và nội dung, tránh làm câu chuyện bị loãng.
– Nhận đóng góp, đánh giá từ độc giả để sửa đổi nội dung, câu từ, cách hành văn… để sáng tác tốt hơn.
Ngoài ra tuỳ thuộc vào cốt truyện mà các tác giả sử dụng văn phong trong vấn đề miêu tả, dẫn dắt làm sao khiến độc giả hứng thú với tác phẩm như vậy mới thành công (riêng vấn đề này mình rất yếu, bạn Thế Kiệt lại viết rất tốt).
Trên đây là một vài ý kiến của mình, có thể nội dung bài viết còn sơ sài, thiếu sót mong các bạn thông cảm và tiếp tục thảo luận, bổ sung.
Thân ái!
Dạ Tước (11 tháng trước.)
Level: 11
Số Xu: 8750
Mình đang chuyển sang một thể loại mơi, bài viết rất hay và có ích cảm ơn tác giả rất nhiều
Normal Activities Just For (3 năm trước.)
Level: 1
Số Xu: 34
bài viết bổ ích quá ạ e đang chuẩn bị viết thể loại này mà k bt viết
Đỗ Thế Anh (5 năm trước.)
Level: 1
Số Xu:
Ae nào có file tên công pháp, võ kỹ thì cho e xin để tham khảo với ạ
_ Vu _ (7 năm trước.)
Level: 5
Số Xu: 230
Nói đúng rồi đấy.
Nguyen Bich Ngoc (7 năm trước.)
Level: 6
Số Xu: 574
mình cũng tính viết thêt loại này nhưng mà khó quá ý
Thế Kiệt (7 năm trước.)
Level: 11
Số Xu: 527
À quên mình nói luôn gần kết thúc thì nó mới rõ ràng được... chứ bây h thì mình cũng chưa gt gì thêm đâu.... đang cho VL đi dạo trong sân là chính tán gái là phụ.... hêhee
Thế Kiệt (7 năm trước.)
Level: 11
Số Xu: 527
Chịu ông bác này... minh núp lùm mấy tháng rồi mà vẫn bị lôi ra... thế thì chịu... tiện đây minh gt luôn nhanh cho nó vuông...
Thứ nhất thua k có nghĩa là k thể phong ấn... điển hình như naruto chẳng hạn.
T2 minh chưa hề viết rõ rằng bố của VL đã chết mà chỉ úp úp mở mở nói rằng hắn đã...
Còn về phần tại sao VL lại học được HLCK thì do cái phong ấn của cha nó để lại không chế khiến nó không thể học được Chân Quyết. Nhưng do bị súc động mạnh... yếu tôd bất ngờ cùng với sự hỗ trợ của Đại Nghĩa nên VL mới đánh thắng được.
Thêm vào đó mình viết theo phonh cách 1 cho nên k quá chú trọng vào hệ thống tu luyện.
Thắng bại tại kỹ năng và do hoàn cảnh chi phối là chủ yếu. Lv mình k xem trọng cho lắm... thân....
Linh Phong (7 năm trước.)
Level: 9
Số Xu: 3449
Mình xin góp ý chút xíu nhé. Tu chân và huyền huyễn theo mình khá giống nhau nhưng cũng lại khá khác xa. Theo hiểu hiểu biết của mình, tu chân thuộc dang tu luyện theo công pháp, bí kỹ,... Có thể có lv hoặc không có lv.
Còn huyền huyễn lại thuộc dạng có sự xuất hiện của các yếu tố tâm linh như ma, quỷ thần. Sự khác nhau ở tu chân và huyền huyễn là tu chân xem ma, quỷ, thần như một thực thể sống, như ngang hàng. Luyện tới lúc nào đó sẽ chém được tất. Còn huyền huyễn lại giống như khó xử lý mấy dạng đó. Thần là thần, không ngang hàng với người thường. Ma quỷ thì không phải ai cũng dẹp loạn được.
Có thể mình đọc khá ít mấy tác phẩm về bối cảnh phương tây nên về thể loại huyền huyễn phương tây thì mình chịu.
Đây là chút góp ý của mình. Mong bạn đừng giận. Thân. -S-