- Tôi đi qua ngày mơ
- Tác giả: Mạch Yên
- Thể loại:
- Nguồn: Vnkings.com
- Rating: [K] Mọi độ tuổi đều đọc được
- Tình trạng: Đã hoàn thành
- Lượt xem: 2.099 · Số từ: 846
- Bình luận: 9 · Bình luận Facebook:
-
Lượt thích: 8 Sói Quắc Cần Câu A~ phuong ha Thanh Thy (Chin) Tiểu Từ Hi Nhân Gian Lưu Tình Nguyễn Sunny Thanh Diep Ống Bơ
Một giấc mơ có thật, thật và đẹp đến lạ kỳ…
Hai mươi sáu năm tồn tại trên đời, tôi đã nếm đủ vị đắng, cay, mặn, ngọt. Những thất bại chát chua đều đã chuyển hóa thành động lực để tôi vươn lên. Tôi xin giữ nó cho mình.
Tôi tặng những yêu thương nụ cười, niềm vui và những tháng ngày đầy nhớ!
Tuổi thanh xuân của tôi là những thương yêu không tả xiết bằng lời.
Tôi đã nương gửi tuổi xanh qua những chiều luyện viết văn nơi phòng tự học. Lúc ấy, lũ đội tuyển gọi đó là những chiều ám ảnh, nằm mơ cũng thấy gương mặt khó đăm đăm của thầy. Ấy vậy mà khi đêm đến, dưới ánh sáng đèn vàng mờ ảo, đứng trên lầu cao của khu ký túc xá nhìn về phía dãy nhà giáo viên, lũ con gái lớp văn lại lặng im đến hóa đá… Thầy ngồi đó, mái tóc quên tháng ngày lõa xõa, ôm đàn và hát tình ca. Da diết, mê say như cách thầy truyền thụ kiến thức trên bục giảng. Dòng máu văn chương luôn sục sôi trong thanh quản, thầy giúp tôi nhận ra mình cũng đã trót yêu câu chữ mất rồi!
Thanh xuân của tôi là những hôm một mình ghế đá, dõi mắt theo bóng một người. Người ấy chỉ chú tâm vào quả bóng tròn, không hề hay biết có thiếu nữ tuổi mười tám, gom góp rung động đầu đời để nhớ, để thương… Tôi vẫn ngồi đó, nhút nhát, ngại ngần, mãi chẳng nói câu yêu. Cho đến khi chia tay thời áo trắng, mãi đến khi hay biết nếu cất lời, tôi sẽ và chỉ là người đến sau, tôi lại viết! Một mảnh giấy tôi nhớ như in “Quên cô bé lớp mười một phút có được không?” Và, mỉm cười tạm biệt!
Chặng đường thời trẻ của tôi may mắn không bước đi một mình. Tôi có gia đình thứ hai, thứ ba với những người bạn, người anh, người chị, người em,… Họ đều thương quý tôi vô điều kiện.
Cuộc sống sinh viên xa nhà thiếu thốn tứ bề, nặng nề nhất là thiếu sự quan tâm, săn sóc của mẹ, cha. Tôi từng nuôi giấc mơ được bay nhảy, được vượt thoát ra khỏi đường biên của một miền quê nhỏ bé, bằng phẳng. Những khi đạt được tôi lại tự vả thật đau vào chính tâm tư mình. Mọi thứ không như tôi đoán định. Tôi nhớ những khúc hát của mẹ, tôi nhớ ánh mắt của cha, tiếng quát mỗi khi về thăm nhà: “Con gái già đầu mà còn ngủ nướng, không dậy quét nhà chẳng ai thèm rước đâu cô!”
Với đấng sinh thành, tôi luôn thấy mình bé dại! Những tháng năm vui, buồn nơi ký túc xá lại khiến tôi trưởng thành hơn.
Chơi hết mình, học hết… đêm – chúng tôi, mỗi người mỗi quê, quây quần bên nhau sớt chia gian khó.
Làm sao quên những hôm lén thầy quản lý nấu cơm, nướng cá, rồi cả phòng tá hỏa vì chuông báo cháy oang oang.
Có hôm cả lũ động viên kẻ thất tình khóc lóc triền miên, ngồi một lúc cả sáu tên cùng khóc.
Ngày học thi, biến sáng thành đêm, đêm thành chiến tuyến… Gói cà phê không cần pha nước, gói mì tôm chưa chín đã vơi.
Rồi mỗi đứa mỗi nơi. Có người bằng lòng với cuộc sống gia đình. Có người tiếp tục hành trình đuổi theo con chữ, lại có người quày quả với cuộc mưu sinh.
Chúng tôi hiểu rõ hơn nốt trầm thăng của đời. Cảm thông cho nhau vì những lần tụ họp điểm danh hoài vẫn thiếu! Con trai nhỏ A bị sốt, nhỏ B lại vừa thất nghiệp, luận văn nhỏ C gặp trục trặc mất rồi,…
Cuộc sống cứ trôi. Những hụt hẫng hôm nay lại được lấp đầy bằng những tràng cười không chia cao thấp. Giữa bon chen tấp nập, chúng tôi vẫn dành một góc trong tâm tưởng để hoài niệm về nhau.
Tôi thầm cảm ơn những thương, những đau và cảm ơn anh đã đến.
Những vụng dại một thời nhường bước cho hy vọng chắt chiu. Hơn cả tình yêu, bốn năm bên nhau, anh là gia đình, là tri kỷ, là chốn quay về mỗi lúc tôi lạc mất niềm tin, là kẻ cho đi không cần đáp lại, là bờ vai tôi dựa vào để thấy cả tương lai…
Tôi sẽ ngân khúc à ơi, sẽ kể cho con gái, con trai nghe chuỗi ngày mình trẻ.
Mẹ đã sống, đã đi, đã khóc cười, hờn giận. Mẹ đã vẽ tô đủ đầy mọi cung bậc cho tuổi xanh mình, tuổi xanh người, những tuổi xanh không hối hận vì trót mộng mơ…
Mạch Yên
Mạch Yên (4 năm trước.)
Level: 9
Số Xu: 4850
Cảm ơn bạn nhiều, bạn đừng khen nữa, mình... thích lắm ^^
Mạch Yên (4 năm trước.)
Level: 9
Số Xu: 4850
Cảm ơn bạn, đúng là mình có một đoạn thanh xuân rất đáng giá ;)
Di Tần (4 năm trước.)
Level: 8
Số Xu: 7371
huhuhu xuất sắc quá ạ <3 cách diễn đạt từng câu chữ thật sự rất đa dạng í
Nhân Gian Lưu Tình (4 năm trước.)
Level: 6
Số Xu: 445
Mình đoán chắc bạn đã có một thanh xuân mà khi nhìn lại cảm thấy hài lòng nhiều hơn là tiếc nuối
Mạch Yên (4 năm trước.)
Level: 9
Số Xu: 4850
Cảm ơn Từ Hi Nhỏ ^^ Lại có thêm động lực để viết nữa rồi nè
Tiểu Từ Hi (4 năm trước.)
Level: 10
Số Xu: 7560
Tặng bạn <3
Tiểu Từ Hi (4 năm trước.)
Level: 10
Số Xu: 7560
Hu hu hay quá! Đọc mà tưởng tượng ra cảnh vật trong bài viết luôn á! Vừa đặc sắc vừa hấp dẫn lạ thường!
Mạch Yên (4 năm trước.)
Level: 9
Số Xu: 4850
Mình đã sửa rồi ạ, cảm ơn Trường Thi đã góp ý!
Trường Thi (4 năm trước.)
Level: 12
Số Xu: 29867
Thành viên hội Vnkings Supporter xin thay mặt Mod thông báo bài viết của bạn chưa đủ tiêu chuẩn để được duyệt.
Những lỗi có trong bài bao gồm:
+ Lỗi đánh máy - chánh tả: từ đánh thiếu - thừa mẫu tự, bỏ sai hay thiếu các dấu mũ. Đánh dấu câu sai vị trí.
Hươi mươi sáu năm tồn tại
+ Lỗi sử dụng số đếm tự nhiên, hãy viết chúng ra bằng chữ.
tình yêu, 4 năm bên nhau,
Vui lòng kiểm tra và sửa lại những lỗi vi phạm trên để bài viết đủ tiêu chuẩn xét duyệt.