Chương VII – Buông tay

.

Giọng nói của tôi vang lên đều đều trong khoảng trời dần ngả về chiều tối, Thành Phong suốt thời gian nghe tôi lảm nhảm chuyện xưa trước sau đều không lên tiếng. Tôi gục mặt xuống đầu gối nên cũng chẳng thể nhìn thấy được biểu tình của hắn, chỉ nghe tiếng hắn thở nhè nhẹ bên cạnh. Thanh âm đó làm tôi bỗng nhiên cảm thấy yên bình đến lạ. Như thể nỗi đau của tôi từng chút, từng chút một được gột sạch. Mang lấy cái kí ức đó suốt từ bấy lâu nay hôm nay một lượt nói ra hết, người lắng nghe lại rất biết cách giữ im lặng làm tôi có cảm giác như gánh nặng trong tim mình được trút vơi đi hết một nửa.

Thành Phong ngồi lặng lẽ nghe tôi nói đến câu cuối cùng. Tôi ngước mắt lên, nhìn thẳng vào hắn, nhắc nhở hắn, mà cũng là nhắc nhở chính tôi.

Tôi là người bình thường.

Đúng vậy, tôi là người bình thường.

Thành Phong, đừng yêu tôi.

Kẻ xuất sắc như hắn, vốn dĩ phải có một tương lai tươi sáng. Hắn sẽ đậu đại học với điểm cao nhất, trải qua quãng đời sinh viên đầy sự hưng phấn của tuổi trẻ để rồi đến khi chín muồi về sự chín chắn, hắn sẽ yêu một người con gái phù hợp cùng hắn tạo nên một gia đình hạnh phúc. Đúng vậy, như vậy sẽ là kết thúc viên mãn nhất.

Còn chính tôi, cũng sẽ sống một cuộc sống bình thường của một con người bình thường. Điều cần tránh thì nên tránh, người cần né thì sẽ né đi. Trải qua suốt một quãng thời gian tích lũy kinh nghiệm cuộc đời, rồi cũng sẽ quy về một kết cục bình thường nhất.

Đúng vậy, mọi chuyện lẽ ra nên như vậy.

Thế nhưng, cái cuộc đời khốn kiếp này đâu có dễ dàng cho người ta sống thoải mái như vậy chứ!

Đến lúc tôi đứng lên chuẩn bị rời khỏi, Thành Phong lại nắm chặt lấy bàn tay tôi. Hắn nhìn thẳng vào tôi, nói như đánh vần từng chữ.

“Gia Huy, tôi sẽ không buông tay đâu.”

Một ngày đầu hạ, hắn nói với tôi “Gia Huy, tôi sẽ không buông tay đâu.”

Câu nói đó in sâu vào trong kí ức tôi, giống như một vết mực quệt trên một tờ giấy trắng, dù tôi có dùng bút xóa tẩy đi bao nhiều lần nó cũng vẫn ở đó, không phai nhòa được.

.

.

.

Vào cái mùa phượng rụng đầy một mảng sân trường khiến màu xi măng xam xám ửng lên sắc đỏ rực rỡ, chúng tôi tốt nghiệp.

Cái bằng tốt nghiệp tạm thời được tôi nhét vào bộ hồ sơ lưu trữ, rồi sau đó vào cuối tháng sáu, tôi khăn gói đi lên Sài Gòn thi đại học. Trong suốt thời gian đi thi, tôi ở trọ cùng với anh Thế Anh. Những đêm ngồi ôn thi điện thoại tới tấp nhảy lên tin nhắn, toàn là tin của lũ bạn hết than vãn tới tâm sự hối tiếc một quãng thời gian đã trôi qua. Khi đó, tôi chỉ biết tắt máy, ngồi ôm gối tiếp tục ôn tập trong đêm.

Cuộc sống cứ thế kéo tôi đi theo dòng thời gian tấp nập và từng đợt xe cộ ồn ào trên đường phố xô bồ thật nhanh chóng. Quay cuồng với những ngày thi, rồi những ngày vật vã đi đăng kí nhập học, tới một ngày tôi đứng lại ngắm nhìn quá khứ mới phát hiện ra từ lúc nói câu đó với tôi, Thành Phong hoàn toàn không liên hệ với tôi lấy một lần. Ngồi trên xe bus chậm rì rì chạy dọc con đường đến trường, tôi nhìn thấy một người dáng lưng khá giống hắn mới nhớ tới việc này. Trong lòng khẽ cười một tiếng, tất cả cũng trôi qua sạch sẽ rồi.

Tôi bắt đầu thuê chỗ trọ khác chứ không ở chung với anh Thế Anh nữa. Chỗ tôi thuê ở gần trường hơn dù chen chúc chung với ba người khác, nhưng nói chung thì cũng tạm ổn. Cuộc sống mới bắt đầu cũng kéo theo nhiều sự thay đổi.

Có lẽ khi bắt đầu sống độc lập rồi cách suy nghĩ của người ta cũng thay đổi dần đi, những chuyện trước đây cho là to lớn nghiêm trọng thì sau này khi nghĩ lại, tôi cũng chẳng thấy nó kinh khủng tới mức ấy. Con người tôi bắt đầu học cách chấp nhận cuộc sống hơn, thích nghi hơn với cái sự xô bồ chốn phồn thị này.

Tròn đúng nửa năm không liên lạc, vào một đêm cuối đông, Thành Phong gọi cho tôi.

Cái chất giọng trầm ấm của hắn vẫn cứ thế đều đều vang lên bên tai tôi, kèm theo hơi cười khe khẽ. Những câu nói vô thưởng vô phạt, một chút thăm hỏi. Cho tới sau cùng trước khi cúp máy, hắn nói nhỏ với tôi một câu, giọng nói vang lên rất khẽ, nhưng tôi lại nghe hết chẳng sót một từ.

“Gia Huy, tôi vẫn chờ.”

Câu nói rất nhẹ khiến tôi thoáng giật mình, khi nhìn lại thì Thành Phong hắn đã cúp máy. Màn hình điện thoại nhấp nháy vài cái rồi tắt hẳn ánh sáng, tôi nhìn cái điện thoại, trong đầu một mảnh hỗn loạn.

Tại sao tới bây giờ hắn vẫn còn chưa chịu buông tay?!

.

.

.

Hết học kì đầu tiên của năm nhất đại học, trường tôi bắt đầu tổ chức vũ hội Halloween. Mấy anh chị khóa trên dàn dựng sân khấu, tiến hành đặt vé này nọ trông rất hoành tráng, còn hơn cả lễ hội trường cấp ba của tôi lúc đó.

Tôi thì đã hết hứng thú với mấy cái lễ hội như vậy, nên cứ an phận đặt vé mà làm khán giả bình thường thôi. Lúc nhận vé nhỏ lớp trưởng lại chần chừ chả chịu đưa, tôi chau mày nhìn nó hỏi bộ không còn vé hay sao thì mặt nó lúng túng quáng quàng cả lên. Qua mấy lần đi chung với Thành Phong, vẻ mặt của mấy con nhỏ ái mộ nó cũng thế này, thì tôi hiểu được nhỏ lớp trưởng này có ý đồ với tôi rồi. Tôi ngẩng đầu trong lòng cảm thán, mùa xuân của tôi rốt cuộc cũng đến rồi sao?

Sau khi bắt được tần số tình êu vĩ đại của nhỏ lớp trưởng, tôi mời nhỏ cùng tham gia lễ hội khiêu vũ được diễn ra sau đó, nó không ngần ngại mà gật đầu ngay. Tôi hí hửng quay về phòng trọ chuẩn bị lễ phục, nói lễ phục cho oai chứ thật ra cũng chỉ là bộ áo đóng thùng trông gọn gàng hơn một tý mà thôi.

Đêm lễ hội diễn ra rất suôn sẻ, nhưng có một chốc nào đó tôi lại cảm thấy nhớ đến lễ hội trại trường hơn một năm về trước. Trong lúc hội trường ngập đầy tiếng nhạc ầm ĩ, tôi lặng lẽ lách người đi ra ngoài ban công tựa người vào đó mà ngó ra bầu trời đêm đen kịt một màu xấu xí.

Tôi nhớ tới những ngày còn cấp ba, trong lòng dâng lên một cảm giác rất lạ. Lễ hội trường năm đó, quá khứ, hiện tại, tương lai giống như lẫn lộn lại với nhau. Rồi trong một chốc, như sợi chỉ kéo căng, tất cả đều bị cắt đứt hết. Duy chỉ có một thứ tôi chẳng bao giờ có thể xóa nhòa được, chính là đôi mắt của Thành Phong. Tôi thật sự đã rơi quá sâu vào đôi mắt của tên Gió độc khốn kiếp đó rồi.

Bầu trời tối nay đen thẳm không chút ánh sáng của bất cứ ngôi sao nào, phía dưới sân trường hắt lên cái ánh sáng mờ mờ vàng nhạt của những tia sáng phát ra từ hội trường. Khuất sau những tàn cây tối đen, từng cơn gió len qua những chiếc lá mềm mại thổi qua nhẹ nhàng khiến chúng rung động. Tôi ngước nhìn lên những tàn cây lung lay trong gió, bỗng thấy phía sau bóng tối hắt ngang qua sân trường kia một thân ảnh chậm rãi bước đi thật nhẹ, tôi nheo mắt lại nhìn theo từng bước chân đó, phát hiện ra hình dáng này rất quen thuộc.

Một năm trôi qua, hắn vẫn không hề thay đổi gì nhiều.

Đôi mắt của Thành Phong ánh lên tia sáng hắt ra từ hội trường, tôi vẫn nhìn rõ được ánh mắt đó hướng về phía tôi chăm chú. Trong trí nhớ của tôi bỗng nhiên phát hiện ra, dường như mỗi lần tôi xoay đầu nhìn lại đều nhìn thấy rõ Gió độc đã nhìn tôi như thể đã để ý rất lâu rồi. Có vẻ như dù trong cả một đám đông những người na ná nhau, hắn luôn có thể dễ dàng phát hiện ra tôi đang lẩn trốn đâu đó.

Thành Phong ngước lên nhìn tôi, trong đáy mắt khẽ lay động một ý nhìn không rõ, hắn nheo mắt lại rồi mỉm cười thật nhẹ cứ như là tôi với hắn không phải đã lâu lắm chưa gặp ấy. Tôi hơi luống cuống, từ góc độ này nhìn xuống, bỗng nhiên tôi lại liên tưởng tới cái vở kịch sến súa giữa Juliette với Roméo gì đó khiến tôi nổi hết cả da gà. Thành Phong giơ tay lên vẫy tay với tôi, tôi nheo nheo mắt nhìn hắn, xoay người bước xuống.

Tôi với Gió độc đi dọc men theo bờ khung cửa vườn hoa sau trường, bóng dáng song song của cả hai trải dài về phía trước. Tôi gãi gãi đầu, phút chốc không khí bỗng nhiên tĩnh lặng hẳn. Thành Phong cuối cùng vẫn là người lên tiếng trước.

“Gia Huy, cả năm nay sống thế nào?”

“Vẫn tốt.”

“Đã quên chưa?”

Tôi im lặng không đáp lời hắn, trong lòng dâng lên một cảm giác không tên đến quặn cả ruột. Thành Phong nhìn tôi chuyên chú, đôi mắt như muốn nuốt tôi vào sâu trong đó.

“Đã chấp nhận được chưa?”

Hắn hỏi lại thêm một lần nữa. Tôi ngước mắt lên nhìn hắn, thấy đôi mắt đó ẩn ẩn một tia mong chờ. Tôi không biết đáp lại làm sao, chỉ hơi cười cười với hắn.

Vẻ mặt của Gió độc bỗng nhiên nghiêm túc hẳn, hắn nhìn tôi hơi nhíu mày một chút, khoé miệng cong lên rất nhẹ trông có vẻ ẩn nhẫn.

“Không sao, tôi có thể tiếp tục chờ.”

Khoé môi tôi hơi run rẩy, Gió độc hắn suốt gần một năm nay không hề liên lạc với tôi, không phải là để đợi đến khi tôi quên hết những thành kiến về kí ức hồi đó đấy chứ? Thành Phong như nhìn thấy được biểu tình kì lạ của tôi, trong đáy mắt sáng lên hàm ý kì lạ, hắn cười nhẹ đưa tay lên kéo xuống từ tóc tôi một chiếc lá úa tàn vướng trên đó rồi dùng giọng nói rất nhẹ như thở vào tai tôi.

“Gia Huy, tôi không buông tay được.”

Toàn thân tôi run lên một chặp, bỗng nhiên cảm thấy một cảm giác khó tả. Đôi tay nắm chặt lại, tôi cứ thế ngây người nhìn hắn đối diện.

Đoạn tình cảm này, phải làm như thế nào đây?

Suốt vài ngày sau đó, Thành Phong đến tìm tôi thường xuyên hơn. Hắn không nhắc lại những chuyện đã xảy ra hôm lễ hội, mà tôi cũng không muốn nói đến. Kể từ khi hắn liên tục đến trường tìm tôi, hắn đã hoàn toàn thành công thu hút hết tất cả những người mang nhiễm sắc thể XX xung quanh tôi. Một lần nữa tôi rơi vào lưới nhện do tên Gió độc này giăng ra. Đến bây giờ thì tôi mới hiểu rõ mục đích của hắn, rõ ràng là hắn muốn đá bay hết tất cả những “mối nguy hiểm” của hắn xung quanh tôi để tiện đường ép buộc tôi trở nên không bình thường như hắn đây mà!

Ngồi đối diện gương mặt muốn giết người của tôi, Thành Phong chỉ cười nhẹ. Dẫu vậy tôi vẫn thấy trong đáy mắt hiện lên một tia đắc ý. Suốt ngày bị hắn quấy rối, mặt của tôi có thể nói là luôn trong tình trạng nhăn như khỉ. Gặp thêm mấy đứa con gái háo sắc xung quanh, cuộc sống của tôi thật sự càng ngày càng u ám.

Có mấy lần tôi gào lên với hắn bảo hắn buông tha cho cuộc sống khốn khổ này của tôi đi, thế nhưng Thành Phong hắn chỉ nhìn tôi chăm chăm rồi lặp đi lặp lại đúng một câu.

“Gia Huy, tôi không buông tay được.”

Thế là, một ngày đẹp trời nào đó, tôi và hắn rất oanh liệt được liệt vào hạng mục “couple” xứng đôi nhất. (Tôi hất bàn! Tên khốn nào đề ra cái hạng mục đó thế hả?!)

Ý niệm giết chết Gió độc sau đó chôn xác hắn phi tang lại ngày càng lớn dần trong đại não của tôi rồi!

Danh Sách Chương

Audio truyện full

phàm nhân tu tiên audio

tiên nghịch audio

vũ thần chúa tể audio

thế giới hoàn mỹ audio

vô thượng thần đế audio

van co than de

Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta audio

Sư Huynh Ta Quá Ổn Trọng audio

Quỷ Bí Chi Chủ audio

Thiên Cơ Lâu: Bắt Đầu Chế Tạo Âm Hiểm Bảng audio

Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống audio

Tu Chân Tứ Vạn Niên audio

thê vi thượng

truyện teen

yêu thần ký

con đường bá chủ

thần mộ

đế bá

tinh thần biến

thần ấn vương tọa

đấu la đại lục 5

Truyện ebook dịch full

bắt đầu 3000 lượt rút thăm, ta trực tiếp thành bá chủ dị giới

bất diệt thần vương

chư giới tận thế online

đại phụng đả canh nhân

sư huynh ta quá ổn trọng

ta! thiên mệnh đại nhân vật phản phái

thiên cơ lâu: bắt đầu chế tạo âm hiểm bảng

thiếu niên ca hành

thiếu niên bạch mã túy xuân phong

tối cường trang bức đả kiểm hệ thống

tối cường sơn tặc hệ thống

trọng sinh chi tối cường kiếm thần

tu chân tứ vạn niên

vạn cổ tối cường tông

chẳng lẽ thật sự có người cảm thấy sư tôn là phàm nhân sao

đại sư huynh không có gì lạ

phu quân Ẩn cư mười năm, một kiếm trảm tiên đế

núp lùm trăm năm, khi ra ngoài đã vô địch!

quang âm chi ngoại

quật khởi thời đại mới

ta là tham quan các nàng lại nói ta là trung thần

thiên hạ đệ cửu

trọng sinh thay đổi thời đại

xuyên đến năm mất mùa, ta trở thành mẹ chồng cực phẩm

bất diệt long đế

côn luân ma chủ

đan hoàng võ đế

đỉnh cấp khí vận, lặng lẽ tu luyện ngàn năm

đường tăng đánh xuyên tây du

hoả chủng vạn năng

long phù

mỹ thực gia Ở dị giới

nguyên lai ta là tu tiên đại lão

nhân danh bóng đêm – đệ nhất danh sách 2

siêu cấp thần y tại đô thị

ta chỉ muốn an tĩnh làm cẩu đạo bên trong người

từ dã quái bắt đầu tiến hóa thăng cấp

ta tu tiên tại gia tộc

tạo hóa chi vương

thần cấp đại ma đầu

thiên cơ điện

tu chân nói chuyện phiếm quần

tu la ma đế (tu la đế tôn)

từ man hoang tộc trưởng chứng đạo thành thần

tuyệt thế dược thần

vạn tộc chi kiếp

xích tâm tuần thiên

ta thật không phải cái thế cao nhân

ta thật không muốn trọng sinh a

âm phủ thần thám

đại mộng chủ

gia gia tạo phản tại dị giới, ta liền vô địch Ở đô thị!

livestream siêu kinh dị

ta là thần cấp đại phản phái

ta tại trấn ma ti nuôi ma

tây du đại giải trí

trạm thu nhận tai Ách

bần tăng chả ngán ai bao giờ

dạ thiên tử

đế trụ

đối tượng hẹn hò là thần minh chi nữ

đô thị: bắt đầu từ trên đường cứu người

kiếm vương triều

linh cảnh hành giả

ngân hồ

quyền bính

ta thật không muốn làm chúa cứu thế

ta vô địch từ phá của bắt đầu

ta xây gia viên trên lưng huyền vũ

thế tử hung mãnh

thì ra ta là tuyệt thế võ thần

toàn chức nghệ thuật gia

tướng minh

bá võ

bắc tống nhàn vương

thập niên 70: cuộc sống gia đình của cô nàng yêu kiều

thâm hải dư tẫn

gia phụ hán cao tổ

đại thánh truyện

cá mặn lên đệ nhất thiên bảng

binh lâm thiên hạ

toàn dân võng du: bắt đầu vô hạn điểm kỹ năng

đô thị: bắt đầu từ trên đường cứu người

bắt đầu từ một cái giếng biến dị

bắt đầu khen thưởng 100 triệu mạng

bảo hộ tộc trưởng phe ta

bàng môn đạo sĩ Ở thế giới chí quái

bạch thủ yêu sư

thuộc tính tu hành nhân sinh của ta

thoái hóa toàn cầu

thịnh đường quật khởi

[mạt thế] thiên tai càn quét

thiên giáng đại vận

thiên cung

theo hồng nguyệt bắt đầu

thâu hương

thập niên 80: yểu điệu mỹ nhân (cổ xuyên kim)

thập niên 80: tiểu kiều thê

thập niên 80 mẹ kế nuôi con hằng ngày

thập niên 70: trở thành mẹ kế Ác độc của nam chính truyện khởi điểm

thập niên 70: sống lại, làm giàu

thập niên 60: làm giàu, dạy con

thập niên 60: đại nữ xưởng trưởng

thập niên 60: cuộc sống tốt đẹp sau khi trọng sinh

võ công tự động tu luyện: ta tại ma giáo tu thành phật hoàng!

ta mô phỏng con đường trường sinh trong nhóm chat

lãnh địa tại mạt thế

xin nhờ, ta thật không muốn cùng mỹ nữ chưởng môn yêu đương a!

dạy đồ vạn lần trả về, vi sư chưa từng tàng tư

minh thiên hạ

mạt thế vô hạn thôn phệ

mạc cầu tiên duyên

ma vật tế đàn

lược thiên ký

lục địa kiện tiên

lãnh chúa toàn dân: điểm danh nhận giảm giá thần khí

lãnh chúa cầu sinh từ tiểu viện tàn tạ bắt đầu đánh chiếm

kiếm tiên Ở đây

khủng bố sống lại

không để ta chết nữa, ta vô địch thật đấy

khi bác sĩ mở hack

khấu vấn tiên đạo

khai quốc công tặc

hồng hoang quan hệ hộ

hồn chủ

hệ thống siêu cấp tông môn

hệ thống giúp quỷ làm vui

hãn thích

căn cứ số 7

Ở rể (chuế tế)

coi mắt đi nhầm bàn, ta bị đối tượng hẹn hò bắt cóc

điên rồi ! ngươi xác định ngươi là ngự thú sư?

đệ đệ của ta là thiên tuyển chi tử

đại hạ văn thánh

hàn môn kiêu sĩ

hán hương

gen của ta vô hạn tiến hóa

dụ tội

thập niên 70: đoán mệnh sư

đồ đệ của ta đều là trùm phản diện

đấu phá chi dịch bảo hệ thống

đạo quân

đạo lữ hung mãnh của ta cũng trùng sinh

dân gian ngụy văn thực lục

đại quản gia là ma hoàng

đại minh võ phu

đại kiếp chủ

đại chu tiên lại

cường giả hàng lâm Ở đô thị

cuộc sống hằng ngày của kiếm khách cổ đại

cửa hàng kinh doanh Ở dị giới

con ta, nhanh liều cho cha

cỏ dại cũng có hệ thống hack

chung cực toàn năng học sinh

cao thủ thâu hương

cấm kỵ sư

bán tiên

nương tử nhà ta, không thích hợp

ngụy quân tử thấy chết không sờn

ta hôn quân, bắt đầu đưa tặng giang sơn, thành thiên cổ nhất đế

ta tại dị giới thành võ thánh

ta trở thành truyền thuyết Ở hồng kông

ta từ trong gương xoát cấp

tận thế trò chơi ghép hình

thả nữ phù thủy kia ra

nhân sinh của ta có thể vô hạn mô phỏng

ổn trụ biệt lãng

phần mềm treo máy: ta bất tri bất giác liền vô địch

phản phái vô địch: mang theo đồ đệ đi săn khí vận

sủng thú siêu thần

huyền huyễn: ta! bắt đầu sáng tạo thiên cơ lâu!

ta chỉ muốn an tĩnh chơi game

ta có một thân bị động kỹ

thánh khư

thần cấp lựa chọn: ngự thú sư này có Ức điểm dữ dội

thâm không bỉ ngạn

thái cổ thần vương

tên đầu trọc này rất nguy hiểm

tận thế tân thế giới

ta tại tận thế nhặt bảo rương

tại mạt thế, mọi người thay phiên nhau diễn kịch

ta trở thành phú nhị đại phản phái

ta thật sự không mở hắc điếm

ta nguyên thần có thể ký thác thiên đạo

ta làm cẩm lý Ở trò chơi sinh tồn

ta là võ học gia

ta là tùy tùng của nữ phản diện

ta có thể thấy Ẩn tàng cơ duyên

sử thượng đệ nhất mật thám

số 13 phố mink

siêu phẩm vu sư

rich player – võng du thần cấp cường hào

quỷ bí chi chủ

quốc vương vạn tuế

phát thanh khủng bố

phản diện siêu cấp

nhìn thấy thanh máu ta liền vô địch

nhân sinh hung hãn

nguyên tôn

người đưa thư khủng bố

người đọc sách đại ngụy

người chơi hung mãnh

ngạo thế đan thần

mục thần ký

minh triều ngụy quân tử

cổ chân nhân

tuyệt thế vũ thần

tự mình tu thành người đuổi quỷ

trưởng tỷ nhà nông có không gian

trò chơi hệ chữa trị của tôi

tối cường phản phái hệ thống

toàn năng khí thiếu

toàn cầu cao võ

tinh môn

tiêu dao tiểu thư sinh

tiêu dao du

vừa bị từ hôn! siêu cấp thiên hậu mang em bé đến ngăn cửa

y vương cái thế

trùng sinh chi kiêu hùng quật khởi

từ giới giải trí đến nhà giàu số 1

tiên đạo quỷ dị

xuyên việt bắt đầu từ nuôi rồng

xuyên thành thanh niên tri thức nữ phụ về thành phố

xuyên thành nha hoàn của nữ chính, ta nằm yên làm giàu

xe mỹ thực di động của nữ pháo hôi tại mạt thế

wechat của ta kết nối thông tam giới

vừa thành tiên thần, con cháu cầu ta đăng cơ

vũ trụ chức nghiệp tuyển thủ

võ học ta tu luyện có khả năng bạo kích

vô địch thật tịch mịch

vô địch sư thúc tổ

võ công của ta quá thần kỳ, có thể tự động tu luyện

vĩnh dạ thần hành

viễn cổ đi bắt hải sản làm giàu ký

vị hôn thê của ta là kiếm thánh

tùy thân liệp thú không gian (bản dịch)

tu tiên mô phỏng ngàn vạn lần , ta cử thế vô địch

tu tiên ba trăm năm đột nhiên phát hiện là võ hiệp

từ tận thế ta bắt đầu vô địch

tu luyện bắt đầu từ đơn giản hóa công pháp

trùng sinh thế gia tử

trọng sinh trở thành mạnh nhất vũ trụ

trọng sinh đại đạo tặc

trọng sinh 1988: em gái ruột của nam chính truyện niên đại

trò chơi đói khát cầu sinh

triệu hồi cuồng triều Ở mạt thế

trạch nhật phi thăng

toàn dân trò chơi: từ zombie tận thế bắt đầu treo máy

toàn cầu hung thú: ta có vô số thần thoại cấp sủng thú

tiên phủ trường sinh

tiên đình phong đạo truyện

tiệm tạp hoá âm dương