Viết để làm gì ?
Người ta có rất nhiều điều để nói với nhau. Nói về những điều có lợi và có thể có hại.
Lời nói phát xuất từ tích tắt của sự suy nghĩ. Lời nói có thể là nhát dao đâm chém. Nói xong để hối hận không kịp vì điều vượt ra khỏi khả năng suy nghĩ của mình – cho dẫu là không cố tình.
Biết là như thế và tùy theo bản năng của từng con người, tôi đã gặp những người mà lời nói của họ thoát ra nhanh như tên bắn và bay ra ngoài sự tự kiểm soát ngôn ngữ của mình.
Từ những câu chuyện nhỏ – sau khi dứt chuyện, trạng thái êm đềm trở lại như câu nói ngày nào: Sau cơn mưa, trời lại nắng.
Câu chuyện nhỏ như sau có thể kể lại đại khái:
Đây là một lớp học buổi tối với những đề tài khác nhau theo chương trình viết kịch và pha trộn tâm lý của nhân vật.
Cậu trẻ có vóc dáng style du đảng (tóc nhuộm, hai cánh tay xâm hình quái dị và hai tai đeo hai cái vòng). Cậu đứng bật dậy, giọng cao và đầy vẻ khiêu khích:
– Những bài đọc, bài giảng, bài đọc của ông sến lắm!
Như thể không để thì giờ phản ứng của thầy giáo, cậu xếp sách vở, bồi thêm ngọn kiếm từ đường lưỡi:
– Tôi đi đây. Ngửi không vào.
Và cậu đùng đùng rời lớp.
Đêm đang là muà xuân hay đang là muà hạ nóng?
Ở vị trí của mình, riêng mình, tôi đang có một đêm hè rất nóng. Nóng đến nỗi mồ hôi rịn trên trán. Nhìn qua khung cửa để thấy cái bóng du đãng ấy khuất sau rặng cây âm u tối, tôi cố gắng giữ lại vẻ chợt nhiên nhiên và thản nhiên bình thường của mình.
(20 – 24 tuổi ấy – cái tuổi mà ở SaiGòn củ kỹ của mình đã qua. Bây giờ họ phát sinh danh từ kỳ lạ kiểu Steve Jobs: Trẻ Trâu và Già Làng!)
Ôi!
20 tuổi của tôi đã qua đi sau những lần săn tay áo, đánh nhau vỡ đầu. Bây giờ, với hai màu tóc và quãng thời gian vùn vụt trôi qua, tôi không cho phép mình nổi giận từ một lời nói thoát ra quá nhanh từ một kẻ hậu sinh nữa.
Hắn cần thêm điều gì để có thể điều khiển được cảm xúc trong vòng 1 ngàn cái non dại bồng bột vì một suy nghĩ quá nhanh nào đó?
Hắn kiêu hùng như thế sao?
Vì điều gì từ những ngộ nhận cá nhân? Tính phản kháng ấy có hiệu quả gì?
….
Màn đêm vẫn là màn đêm cho dẫu là dưới những ánh đèn trên đường đi. Lái xe trong sự yên lặng cần thiết, ngẫm nghĩ về những điều cần phải có để có thể gọi là toàn vẹn cho một đời sống, tôi nghĩ là mình nên cám ơn điều không thể chấp nhận để sẽ có điều để viết và hiểu là Viết Để Làm Gì…
đăng sơn.fr
CHÚNG MÌNH
dangson (7 năm trước.)
Level: 9
Số Xu: 864
..
* Chọn LỰA .
. đs.fr - Tháng 01 .2017 - paris
1.
Ngủ sớm , rất sớm để có thể dậy sớm để có một ngày khá đầy đủ . Đó là một nguyên tắc bất di, bất dịch của kẻ thích thụ hưởng một ngày đầy đủ < Vì Tham Lam ......
Ở cái vòng tròn của đồng hồ , bạn có thể nào vượt qua con số 12 giờ hoặc 24 giờ để có giờ thứ 25 không ?
KHÓ lắm và có thể không được ! Phải thế không ?
Tôi khá lì lợm khi tham lam dẫu biết rằng là Tham thì THÂM .
Tham cũng có nghĩa là một trận đấu trên khán đài . Đi dạy về lúc 10.30 tối . Ngồi vào bàn với đĩa soupe và 2 hũ Ya Ua , biết mình đang kiệt sức . Trời giá băng dễ làm mình kiệt quệ như cái bình điện và mình biết là mình không còn trẻ nữa ( Tuổi 20 đã qua rồi ! )
Muốn thử sức và giỡn mặt với cái tuổi xế chiều của mình, tôi mở cửa vườn sau khi bật các ngọn đèn trang trí kiểu đêm Giáng Sinh .24 tháng 12 và đẩy cửa vườn chạy bộ .
Khùng !
12.30 đêm - Cái đồng hồ nơi cổ tay báo cho tôi biết là mình đã chạy bao nhiêu cây số và đốt chừng bao nhiêu năng lượng . Cái đèn đỏ ở góc màn ảnh báo là tôi có thể kiệt sức để đứng tim .
Hơ !
Vì sợ chết giữa tuổi xuân nên mình bò về nhà . Tắm nước âm ấp và bò vào phòng ngủ .
Má tôi ơi ! 3 quyển sách nằm khiêu gợi trên đầu giường khều khều :
Quyển số 1 mang : - Moi ! C. Rocancourt - Orphelin - Playboy
Quyển số 2 tên là Parole Interdit.
Số 3 tên : Trouver le Chemin
...
Bật thêm ngọn đèn đêm , tôi chọn quyển thứ nhất của gã mất dạy chuyên nghề lừa đảo khá nổi tiếng từ Pháp qua Usa và Canada.
Quyển sách chỉ dày ở 277 trang giấy , in năm 2002 tháng 10 mà tôi đã đọc khi thấy hắn trên màn ảnh nhỏ lúc hắn đi tù .
Chuyện rất dễ hiểu của một thằng nhóc , mẹ làm điếm , cha là dân đánh boxe, ghiền rượu ... Nó bị bỏ rơi trong viện mồ côi và trốn rào trong ý định trả thù định mệnh .
( Khi mở lại trang sách thứ 3 , tôi đoán được là quyển sách hồi ký rác này không do hắn viết vì có tên của 2 tay tham dự : Thomas Johnson và Marc Sich ) .
2 tay này là bồi bút chuyên nghề VIẾT MƯỚN !
Ở cái thời đại này , ai cũng cần tiền và tiền không có mùi thơm hoặc hôi thối , miễn là có ghi những con số trên tờ giấy được bảo chứng !
Chuyện khá dễ ở một thằng nhóc không học hành gì ở thời niên thiếu khi sống trong cảnh bị cha mẹ bỏ rơi và tìm cách đào thoát . 15 tuổi , đi lậu xe lửa đáp bến Paris và lang thang , tìm cách tạo cơ hội thành tỷ phú lừa lọc .
Nếu đọc kỹ lưỡng thì ở quyển sách gồm 277 trang ấy , ta thấy 2 kẻ bồi bút đã để lộ khá nhiều kẻ hở khó chấp nhận và tha thứ !
Đọc lại chừng 1/2 quyển sách , nhìn đồng hồ thấy báo là đã 2.30 sáng ,tôi ngậm ngùi tự trách mình là đã phí phạm thời gian .
Chụp cuốn sổ tay, trước khi tắt đèn đi ngủ, tôi ghi tên thằng bé học viên : Alex .
Vì thằng nhóc 24 tuổi này cũng có một quá khứ y như thằng lừa bịp Rocancourt kia . Nó đang muốn đổi đời khi rời khóa kịch nghệ và viết lời từ gĩa ở Inbox cho tôi :
' Khi thầy đọc xong những dòng chữ này thì tôi đã đi xa . Adieu ' ....
2.
6.45 sáng .
Mở Gmail , gửi cho Alex vài hàng ngắn , gọn :
'' Em !
Trong vòng 2 ngày nữa , tôi gửi cho em quyển sách mang tên :
Moi , Rocancourt - Orphelin , playboy et Taulard - Edition Michel LaFon . Nếu em dùng thì giờ để đọc hết quyển sách này, tôi nghĩ là em sẽ có cách chọn lựa để thành Rác hoặc không bao giờ là RÁC .
Hãy chọn lựa ! "
đăng sơn.fr
Loạn Thị (7 năm trước.)
Level: 5
Số Xu: 14
Cháu vẫn thấy chủ đề Viết để làm gì của chú ở đây mà nhỉ?