- Vòng tay tôi nhỏ quá, làm tôi không thể ôm lấy chính mình.
- Tác giả: Thanh Diệp
- Thể loại:
- Nguồn: Tự sáng tác
- Rating: [K] Mọi độ tuổi đều đọc được
- Tình trạng: Đã hoàn thành
- Lượt xem: 1.922 · Số từ: 952
- Bình luận: 14 · Bình luận Facebook:
-
Lượt thích: 14 T H Thích Ăn Thịt Gà Tuấn Nghĩa Lemon Chann Ống Bơ Thời Thu Trường An Thanh Diep Tử Nguyệt Rika Fan Mặc Vũ Hải Phong Thoan Phạm LH Uk Hà Dương
Vòng tay tôi nhỏ quá, làm tôi không thể ôm lấy chính mình.
Vài dòng cảm nhận về tập tản văn “Những buồn đau dịu dàng” của tác giả Thích Ăn Thịt Gà.
Hôm nay bỗng dưng nghe lại từ “chênh chao”, tôi bèn đi tra từ điển. Từ điển không có, tôi lên mạng, tìm trong những câu chữ trôi nghiêng như cát lọt kẽ tay, đi mãi không hề đọng lại. Tôi chợt mở ra tác phẩm đã hứa viết lâu lâu, và nhận ra, có lẽ mình hiểu được một chút.
“Những buồn đau dịu dàng”, ba tản văn ngắn ngủi đọc chớp mắt đã xong. Nhưng kỳ lạ, khi đặt tay lên bàn phím, tôi lại không biết viết gì. Thứ cảm xúc trong đây tưởng đã quen mà bỗng thành xa lạ, chúng như một lăng kính nhiều màu, cho tôi nhìn thấy điều mình trải qua trong cuộc đời của một người khác. Đôi tay dừng trên bàn phím, có lẽ là sợ chăng?
Một “Hai mươi” chông chênh cho những ngày xa nhà buồn đến khóc.
Một “Dear – Thân yêu” lẫn lộn buồn vui của thứ tình cảm rung động bóp nghẹt đáy lòng.
Một “Lạc lối ở Sài Thành” đơn côi trong ánh đèn hào nhoáng, chỉ có thể đứng lặng giữa dòng người.
Những buồn, những nhớ.
Những yêu, những đau.
Bên ngoài kia sóng gió thét gào, nhà vẫn là bến bờ bình yên cho con trở về. Thuyền xa bờ đi ra biển lớn, thuyền nhớ bến, thuyền nhớ bình yên. Trong cơn bão cuộc đời biết bao điều vùi dập, thuyền sẽ chết lặng khi nhận ra không thể quay về ngay lập tức, đúng không nhỉ? Tôi không biết nữa, có lẽ nhân vật “Em” trong “Hai mươi” cũng không. Chúng tôi, chỉ có thể để tiếng lòng bản thân trở thành câm lặng. Giữa ánh sáng thành thị chói chang hơn cả ánh mặt trời, chúng tôi đưa bàn tay của mình lên cho cơn gió vuốt ve.
Một cơn gió mang tên “Buồn”.
Như sợi tơ mảnh vương qua kẽ tay, “Buồn” không biết đang trôi đi hay đang nắm tay ta lại. Lòng ta im ắng, giả vờ rằng đã chết để có chút bình yên, những lúc này, buồn chẳng còn là “nỗi” nữa rồi. Buồn ơi, có thể nào đừng lọt qua kẽ tay mà hãy níu nhau đôi chút?
“Những buồn đau dịu dàng”, có lẽ buồn cũng được mà đau cũng chẳng sao nhỉ? Chỉ cần ta không còn đơn côi, ít ra ta có buồn làm bạn.
Giữa cuộn trào sự sống, ta lạc giữa biển người, lạc giữa rung động của chính con tim nơi lồng ngực trái, lạc giữa ký ức không tên, nén dồn trong con chữ mơ hồ.
“Em” của “Hai mươi”, em đang viết cho ai?
“Em” của “Thân yêu”, em đang nói những điều gì?
Và “Tôi”, của “Lạc lối ở Sài Thành”, Sài Gòn không rộng đến thế đâu. Đừng đi lạc, “Tôi” chỉ đang lạc vì không tìm thấy lối về với người “Tôi” thương.
Sài Gòn xa lạ nhìn người con xa nhà vật lộn, Sài Gòn lặng im khi “Em” gửi trao đến người.
Sài Gòn cất giữ hình bóng ấy, khiến “Tôi” nhìn Sài Gòn lại nhớ về ai?
Chênh chao quá nhỉ? Khi mà ta chênh vênh giữa nơi không đủ nhỏ để ta có thể gặp người mà ta mong, nhưng ta lại chao nghiêng trong thứ cảm xúc khó tả bằng lời dù biết nó sẽ khiến lòng ta quặn thắt.
Sài Gòn rộng quá, ta lại chỉ có một mình.
Ta vòng tay ôm lấy bản thân trong nỗi cô đơn ta không hề hiểu, để rồi bàng hoàng nhận ra vòng tay ta quá nhỏ, không thể ôm lấy chính mình.
Một vòng tay dịu dàng đưa tới, ôm lấy bờ vai trống trải đơn côi.
Vòng tay dịu dàng tên gọi “Những buồn đau”.
Từng dòng chữ trôi đi, trong một dòng cảm xúc không đầu không cuối. Mà thôi, tản mạn cuộc đời, làm sao có thể yêu cầu tác giả viết ra như một câu chuyện đủ đầy có mở có kết. Cảm xúc ấy mà, nó hẫng lại, tuột khỏi bàn tay nắm chặt trong cố gắng níu kéo của con người.
Dòng chảy có lẽ đã từng ào ạt tuôn trào, cũng có khi xô ngã ta trên bến bờ xa lạ. Nay được tác giả chuốt lại, mềm nhẹ như một dòng nước mắt, chảy vào đáy tim, cất giữ một đời.
Hà Nội, một đêm hè dịu mát.
tD.
Link tác phẩm: Những buồn đau dịu dàng – Thích Ăn Thịt Gà.
Thanh Diep (3 năm trước.)
Level: 10
Số Xu: 11578
Cảm ơn bạn đã ghé đọc và dành lời khen ^^
Thoan Phạm (3 năm trước.)
Level: 7
Số Xu: 5456
đọc rất thấm, cách dùng từ của tác giả hay quá!
Thanh Diep (3 năm trước.)
Level: 10
Số Xu: 11578
Cảm ơn bạn đã ghé nhà ^^
Thực ra mình lúc viết bài này mới nghe đến từ "chênh chao", còn lên tra nghĩa vì nó không phải từ có trong từ điển ấy :v Ngạc nhiên là ra kha khá kết quả thơ dùng từ này, có lẽ là một từ ngữ sáng tạo chăng?
Thuỳ Dương (3 năm trước.)
Level: 6
Số Xu: 2438
Em lâu lâu mới vào vnkings. Hôm nay lại đọc được bài này, thích cách dùng từ của tác giả ghê! Cơ mà giờ em mới nghe đến từ chênh chao luôn :(((
Tuấn Nghĩa (3 năm trước.)
Level: 8
Số Xu: 4935
Bác j chớ? tui bé nhất web này rồi, mà tại học cái thói giao tiếp của mọi người trên này đó. Bất cứ ai cũng là tiền bối của tui hết.
Cảm ơn đã chỉ lối cho mình nha! Đúng vậy, nếu tiếp tục review cho tập truyện này thì mình nghĩ sẽ tập trung vào văn phong,câu từ, bởi vì ta quá quá tập trung vào cảm xúc của tác phẩm rồi. Dẫu nói là vậy mà chỉ sợ khi đâm vào những phần kia thường người ta sẽ thẳng thắn hơn nhiều nên k biết cô Gà có ghét tui k nữa?
Thanh Diep (3 năm trước.)
Level: 10
Số Xu: 11578
Ca này khó quá :)))) khéo cô Gà cũng quên luôn rồi :))))
Bác có thể đợi cô Gà ra nhiều nhiều rồi review. Toy viết bh thấy hơi ít đấy, không nói được gì nhiều. Còn nhiều thứ cần nhận xét lắm, câu từ, văn phong, nhịp điệu các thứ mà mới có ba bài nên chưa gói được mấy câu. Nên toy tập trung vào cảm xúc của cô ấy, với tư cách là một ng từng trải qua và nhìn lại dưới góc nhìn của ng khác mà thôi. Tiền bối thì toy không dám nhận :))) tính chi ly chắc toy còn cầm bút muộn hơn mọi ng mà :)))
Fan Mặc Vũ (3 năm trước.)
Level: 7
Số Xu: 239
.......................................
Tuấn Nghĩa (3 năm trước.)
Level: 8
Số Xu: 4935
Cô Gà còn quên mất từng nhờ tui nữa cơ mà thôi sau nếu có thời gian sẽ làm một bài độc lập.
Tiền bối đi trước nhặt hết chi tiết oy khó cho tui quá :<
Thanh Diep (3 năm trước.)
Level: 10
Số Xu: 11578
thực ra là cô Gà đã nhờ từ nửa tháng trước mà tui nhây nên bây giờ mới có đấy
Thanh Diep (3 năm trước.)
Level: 10
Số Xu: 11578
Cảm ơn nhá :3