Kết Thúc

Việt Nam, phòng cảnh sát hình sự.

“Chào sếp!” Khánh Duy dơ tay hành lễ với người đàn ông trước mặt, trên môi anh vẫn giữ nguyên nụ cười hiền hậu lại có vài phần trêu đùa với người đó.

“Anh chưa về à?” Khẽ ngước mắt nhìn lên thấy anh trai đứng đó, Phong cất dọn đồ rồi bước ra khỏi ghế.

Sau lần nhận lại người thân kinh thiên động địa của Nam, đám cưới bị hủy bỏ, Hải Băng giận Phong vì suốt thời gian qua anh đã không nói sự thật cho cô biết, lại giận anh có thể quên mất cô nên đã không để lại một lời nào mà bụng mang dạ chửa bỏ đi liền mấy tháng không có chút tin tức nào mặc cho Phong lùng sục khắp nơi tìm kiếm, anh đã gọi cô hàng trăm cuộc, gửi cả nghìn tin nhắn cô cũng không thèm hồi đáp lại. Sau đó anh cũng quay lại cơ quan làm việc và được phục chức, hồi đó anh được phong tận hai bậc quân hàm nên giờ đã là cấp trên của anh trai mới mang quân hàm đại úy.

“Anh có dò hỏi Hải Huệ nhưng cô ấy nói thật sự không biết Min đang ở đâu.” Có chút e ngại, Duy khẽ liếc nhìn sắc mặt em trai mà lên tiếng.

“Cô ấy không trốn được đâu, dù có phải đào mười tám tầng địa ngục em cũng sẽ mang mẹ con cô ấy về.”  Phong gằn giọng quả quyết.

Khánh Duy khẽ nhún vai, để anh chống mắt lên xem thử xem cậu em trai này sẽ đào thế nào ra được cháu và em dâu của anh trở về đây?
Phong khẽ cong khóe miệng lên nhìn anh trai, anh có nên nói cho anh ấy biết rằng anh biết cô đang ở đâu không nhỉ? Chỉ là cô vẫn đang giận và không đồng ý gặp anh nên Phong chỉ đứng ở xa âm thầm theo dõi hai mẹ con cô mà thôi, nhưng cô cũng thật gan lì, gần hai tháng trôi qua rồi cũng không cảm thấy nhớ anh luôn mà nhất định không quay trở lại.

“Cậu nói với cô ấy là tôi sắp đi làm nhiệm vụ muốn gặp cô ấy.” Giọng Phong đều đều không lên không xuống nhưng ngữ âm đầy vẻ ra lệnh chứ không hề giống như đang nhờ vả người khác khiến người ở đầu dây bên kia có chút bất bình.

“Tôi không biết Min ở đâu.”

“Cậu đừng nói là không biết, tôi biết là hàng tháng cậu đều đáp máy bay từ Pháp qua Gruzia thăm mẹ con cô ấy và ở lại ít nhất hai ngày cuối tuần đấy Natalia Charlet!”

Phong khẽ gằn giọng khiến người ở đầu dây bên kia không lạnh mà khẽ run bần bần bỏ xa ống nghe ra mà lẩm bẩm nguyền rủa kẻ không phải thần mà nói như mình nhìn thấy được hết nhất cử nhất động của cô vậy.

“Cậu không phải là người. Chó cảnh vệ mới đúng. Mà lần này thật sự có chuyên án cần cậu ra tay ư? Có nguy hiểm không? Dự kiến khi nào trở lại?”

“Nói với cô ấy. Tôi đợi tin của cậu.”

Điện thoại đã cúp, trong ống nghe chỉ còn tiếng tút dài, Natalia như muốn đập ngay điện thoại xuống bàn cho bõ tức, rõ ràng đang bị dắt mũi làm tay sai như con bò cho Phong mà không thể phản kháng được.

Hai ngày sau.
Batumi, Gruzia.

Hai người cùng đứng dưới chân bức tượng, Hải Băng vẫn giữ thói quen hướng về phía đó, còn Phong nhìn cô, bụng bầu ngày một lớn dần còn cô lại có chút gầy gò hơn so với cái thai mà mình đang mang trong bụng, nhìn cô như vậy anh không khỏi xót xa trong lòng, đã hứa sẽ chăm sóc cho cô cuối cùng lại để mình cô vất vả nơi đất khách quê người thế này.

“Bắt đầu rồi.” Hải Băng khẽ nói một mình nhưng lại như cố ý nói đủ lớn cho người bên cạnh nghe được, Phong hướng mắt theo ánh nhìn của cô nhìn hai bức tượng từ từ chuyển động, từ từ tiến về phía nhau.

Anh còn nhớ lần ở trong phòng lưu trữ váy mẫu đã từng hứa sẽ đưa cô đến nơi này, cũng nhờ có vậy Phong mới tìm được Hải Băng. Anh từng hứa chỉ cần cô muốn tới nơi nào, chỉ cần có cô anh sẽ đưa cô tới đó.
Giây phút mà hai bức tượng chuẩn bị hòa vào làm một cũng là lúc Phong tiến lại gần Hải Băng từ phía sau ôm lấy cô vào lòng, nhẹ nhàng nhưng mãnh liệt đã ôm rồi dù cô có phản kháng cũng nhất định sẽ không buông tay. Hải Băng không dường như không hề bất ngờ trước hành động ấy của anh chỉ đứng im lặng để Phong ôm lấy mà dựa người vào cơ thể cao lớn, ấm áp phía sau lưng. Chẳng phải cô luôn chờ đợi giây phút này hay sao, luôn chỉ đứng ở nơi anh có thể dễ dàng tìm được cô nhất để chờ anh tới ôm cô như thế này.

Sau bữa tối, hai người cùng ngồi với nhau bên cửa sổ trong căn nhà gỗ nhỏ mà Hải Băng thuê ở mấy tháng nay cùng nhìn tuyết rơi bên ngoài cửa sổ, không dễ dàng gì có thể thấy được tuyết rơi như vậy. Hải Băng nói với Phong như thế, chỉ đơn giản là chuyện tuyết rơi, không hề hỏi thăm anh, không hề nói nhớ anh. Khiến Phong khó chịu trong lòng vô cùng. Khuôn mặt đàn ông đẹp đẽ ấy đã trở nên sầm sì như hờn dỗi cả thế giới.

“Em không có chuyện gì để nói với anh ngoài chuyện đó à?” Phong nãy giờ đều nhìn cô chứ chưa hề để tâm đến bông tuyết nào cả, với anh cô quan trọng hơn tất cả những thứ phù phiếm xung quanh lúc này, tuyết tan sẽ chẳng còn lại gì nhưng với anh thì cô và con là tất cả.

“Ở Việt Nam không thể ngắm được tuyết rơi như vậy.” Khẽ nhún vai, Hải Băng thản nhiên nói lại không để ý khuôn mặt hờn dỗi cả thế giới kia đã tối hơn cả ngoài trời rồi.

“Này, em vẫn giận anh đấy à?” Không nhịn được anh nói như quát lên với cô.

“Bao giờ anh đi, đi bao lâu? Có trở về không?”

Phong có chút sững người vì câu hỏi của cô, mắt nhìn thẳng vào Hải Băng, rõ ràng là kiểu hỏi của người đang giận dỗi mà khuôn mặt kia của cô lại chẳng hề đổi sắc cứ thản nhiên như vậy nhưng anh không biết hai bàn tay cô đã đan chặt lại nhau đến đổ cả mồ hôi vì sự lo sợ trong lòng nếu anh lại đi mà không trở lại đâu.

“Em có mong anh trở về không?”

Khẽ bặm môi dưới, Hải Băng giương hai mắt to tròn nhìn người đàn ông trước mặt mình, anh cứ phải thích hỏi cái kiểu cà khịa ấy với cô mới được hay sao, lại sắp chọc cô khóc đến nơi rồi đấy. “Nếu em bảo anh đừng đi thì anh sẽ ở lại chắc?”

“Em bảo anh đừng đi đi.” Phong vẫn giữ nguyên thái độ ấy, khuôn mặt không hề biểu cảm mà nói với cô.
Hải Băng môi run run mắt long lanh ngấn nước nhìn anh, khuôn mặt cô ngày nhớ đêm mong đến quay quắt cõi lòng, giờ thì có bị cả tổ quốc nguyền rủa cô cũng nhất định không để anh đi đâu, con cô còn chưa ra đời, cô còn chưa được làm vợ anh danh chính ngôn thuận này nào. Muốn đi cũng phải đợi con cô được khai sinh, cô có danh phận rồi lúc đó xét tình hình Hoàng Hải Băng cô mới có thể xem xét được.

“Anh đừng đi!”

Lời vừa dứt, Phong không kìm được lòng đã nhoài người về phía Hải Băng mà hôn lên môi lạnh đang còn run run của cô, môi mềm như cánh tường vi trong sương sớm tham lam đón nhận làn môi ấm nóng nồng nàn mà không hề cự tuyệt. Anh là của cô, cô đã cho tổ quốc mượn rồi giờ đến lúc cô đòi lại…

“Sao anh biết em ở đây?” Khẽ dụi đầu vào ngực Phong rồi ngước lên nhìn anh khuôn mặt Hải Băng chợt ửng hồng.

“Em tin không, anh luôn biết phải tìm em ở đâu.”

Dứt lời, Phong khẽ đặt lên trán cô một nụ hôn ấm áp, đúng vậy. Chỉ cần anh còn sống, cô còn sống nhất định sẽ tìm được nhau dù ở nơi nào. Dù ở đâu cũng sẽ là nơi họ chờ nhau. Chỉ cần còn một người chờ. Người kia sẽ tìm đến được…

Khánh Anh một tuổi trộm ví bụ bẫm đáng yêu đã có sau chiếc răng cửa và chập chững bước đi, từng bước liêu xiêu trên sàn nhà. Hải Băng ngồi phía sau lưng con trai luôn miệng khích lệ thằng bé tiến về phía bố nó ở cách đó một khoảng chừng hai mét, anh đang dơ tay về phía thằng bé. Nhìn vẻ mặt sợ sệt của thằng bé khuôn mặt Phong cũng thay đổi theo từng bước chân, vẻ mặt kia là sợ con sẽ không may ngã xuống sàn bất kỳ lúc nào.

“Nào, anh để con tự đi đi.” Vừa thấy chồng định nhổ dậy đỡ con trai Hải Băng liền nguýt dài ngăn cản.

“Nhưng…”

Chưa kịp phân bua liền bị ánh nhìn đầy sát khí của cô làm cho im bặt chỉ đành ngậm ngùi thương xót con trai trong lòng. Ai bảo người ta sinh ra nó chứ, người làm cha này chỉ biết nuốt nước mắt vào trong mà thôi.

Đưa tay xoa đầu Khánh Anh đang ngồi trên đùi Nguyệt Linh, thấy mẹ thằng bé liền ngước mắt nhỏ miệng cười với cô. Hải Băng khẽ nhoẻn miệng cười với con trai rồi ý nhị dò hỏi Nguyệt Linh về chuyện của cô và Tùng Anh trong khi cô đang đưa tay xoa xoa má bầu bĩnh của thằng bé mà đùa nghịch với nó.

“Hai người định thế nào? Cứ dùng dằng mãi như vậy hay sao?”

Linh khẽ lắc lắc đầu, môi cười gượng gạo. Cô hỏi cô ấy định thế nào nhưng trong lòng Nguyệt Linh như có bóng ma vô hình ám ảnh không sao thoát ra khỏi mặc cảm bản thân không xứng với Tùng Anh, lại nhìn cảnh gia đình ba người hạnh phúc lúc nào cũng vang rộn tiếng cười trẻ thơ mà không cầm được lòng lại càng tự trách bản thân hơn.

“Tình yêu cũng có lúc phai nhạt, anh ấy không thể cứ mãi bó buộc cả đời với em được. Chị xem em thế này, thật sự không xứng với anh Tùng.”
“Sao em không hỏi anh ấy xem anh ấy cảm thấy có xứng hay không?” Hải Băng khẽ nói, ánh mắt như biết cười nhìn thẳng vào Linh khiến cô ấy có chút bối rối. Cô khẽ vỗ vỗ nhẹ vào tay Linh đoạn hất mắt về phía sau, Tùng Anh đã đứng ở đó từ lúc nào, thấy anh Linh có chút hoảng sợ mà cúi gằm mặt xuống.
Hải Băng khẽ nháy mắt với anh ta rồi bế Khánh Anh rời khỏi.

Tùng Anh bước đến trước mặt Linh rồi ngồi xuống, ánh mắt vô cùng dịu dàng nhìn cô, còn Linh lại như cố tình tránh né anh.

Hải Băng đưa con trai lại cho Phong rồi khẽ mỉm cười dựa vào anh cùng nhìn về phía hai người họ.

“Kết hôn với anh.”

Nguyệt Linh kinh hãi nhìn người đàn ông trước mặt, đời này có nằm mơ cô cũng không dám tin sẽ còn có người đàn ông nói lời cầu hôn cô như vậy, hai tay cô ấy siết chặt lại với nhau hằn lên vệt đỏ trên da thịt, cơ thể như đang gồng cứng lên để ngăn sự xúc động trong lòng lại. Tùng Anh nhẹ nhàng gỡ bàn tay cô ra mà nắm lấy, cô đã run sợ đến lạnh ngắt cả đi rồi.

“Em… Em…” Môi run run không nói thành lời, Nguyệt Linh chợt cúi gằm mặt xuống không dám nhìn anh.

“Đồng ý với anh, đừng tự ti mặc cảm cho rằng xứng hay không xứng, anh là đứa trẻ mồ côi không cha mẹ, không có gì trong tay em có dám theo anh không?”

Từng lời Tùng Anh nói ra đều là từ tận đáy lòng, Nguyệt Linh có chút sửng sốt ngước mắt nhìn anh.

“Bác sĩ nói em khó có thể sinh con.” Môi run run chực khóc, cuối cùng cô cũng có thể nói ra được điều băn khoăn lớn nhất mà mình giữ bấy lâu trong lòng với anh. Những tưởng Tùng Anh sẽ vì điều đó mà nản chí nhưng lại không phải như cô nghĩ. Anh nói khó chứ không phải không thể khiến Linh xúc động đến bật khóc như đứa trẻ trước mặt anh.

Khẽ ôm cô vào lòng an ủi. Tùng Anh không đợi Linh gật đầu liền lấy nhẫn từ trong hộp ra đeo luôn lên ngón tay của cô rồi nhắc lại lần nữa, “lấy anh nhé! Em đồng ý rồi đấy. Nhẫn cũng nhận rồi.”

Khẽ gật gật đầu, cô càng khóc lớn hơn trong lòng anh nhưng vẫn đâu đó nghe được văng vẳng bên tai lời của Tùng Anh “thầy xem tướng nói anh chắc chắn sẽ có con gái, em cứ chờ mà xem…”

Khánh Anh bé nhỏ tự nhiên bật cười khanh khách để lộ ra mấy chiếc răng sữa bé xinh khiến hai bố mẹ thằng bé không nhịn được mà bật cười theo…

——-

Hết! 22h22’22/9.
P/s: Cảm ơn các bạn độc giả yêu quý đã theo dõi và ủng hộ truyện suốt thời gian qua. Hi vọng sẽ sớm gặp lại các bạn ở bộ truyện tiếp theo!
Giao lưu với tác giả qua link: https://www.facebook.com/bodhi.bodhi.5682

Danh Sách Chương

Thành Viên

Thành viên online: Uyển Nhi và 129 Khách

Thành Viên: 63228
|
Số Chủ Đề: 9315
|
Số Chương: 29117
|
Số Bình Luận: 118806
|
Thành Viên Mới: 17. Thanh Huyền

Zing Audio Truyện

phàm nhân tu tiên audio

tiên nghịch audio

vũ thần chúa tể audio

thế giới hoàn mỹ audio

vô thượng thần đế audio

van co than de

Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta audio

Sư Huynh Ta Quá Ổn Trọng audio

Quỷ Bí Chi Chủ audio

Thiên Cơ Lâu: Bắt Đầu Chế Tạo Âm Hiểm Bảng audio

Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống audio

Tu Chân Tứ Vạn Niên audio

thê vi thượng

truyện teen

yêu thần ký

con đường bá chủ

thần mộ

đế bá

tinh thần biến

thần ấn vương tọa

đấu la đại lục 5

Truyện ebook dịch full

bắt đầu 3000 lượt rút thăm, ta trực tiếp thành bá chủ dị giới

bất diệt thần vương

chư giới tận thế online

đại phụng đả canh nhân

sư huynh ta quá ổn trọng

ta! thiên mệnh đại nhân vật phản phái

thiên cơ lâu: bắt đầu chế tạo âm hiểm bảng

thiếu niên ca hành

thiếu niên bạch mã túy xuân phong

tối cường trang bức đả kiểm hệ thống

tối cường sơn tặc hệ thống

trọng sinh chi tối cường kiếm thần

tu chân tứ vạn niên

vạn cổ tối cường tông

chẳng lẽ thật sự có người cảm thấy sư tôn là phàm nhân sao

đại sư huynh không có gì lạ

phu quân Ẩn cư mười năm, một kiếm trảm tiên đế

núp lùm trăm năm, khi ra ngoài đã vô địch!

quang âm chi ngoại

quật khởi thời đại mới

ta là tham quan các nàng lại nói ta là trung thần

thiên hạ đệ cửu

trọng sinh thay đổi thời đại

xuyên đến năm mất mùa, ta trở thành mẹ chồng cực phẩm

bất diệt long đế

côn luân ma chủ

đan hoàng võ đế

đỉnh cấp khí vận, lặng lẽ tu luyện ngàn năm

đường tăng đánh xuyên tây du

hoả chủng vạn năng

long phù

mỹ thực gia Ở dị giới

nguyên lai ta là tu tiên đại lão

nhân danh bóng đêm – đệ nhất danh sách 2

siêu cấp thần y tại đô thị

ta chỉ muốn an tĩnh làm cẩu đạo bên trong người

từ dã quái bắt đầu tiến hóa thăng cấp

ta tu tiên tại gia tộc

tạo hóa chi vương

thần cấp đại ma đầu

thiên cơ điện

tu chân nói chuyện phiếm quần

tu la ma đế (tu la đế tôn)

từ man hoang tộc trưởng chứng đạo thành thần

tuyệt thế dược thần

vạn tộc chi kiếp

xích tâm tuần thiên

ta thật không phải cái thế cao nhân

ta thật không muốn trọng sinh a

âm phủ thần thám

đại mộng chủ

gia gia tạo phản tại dị giới, ta liền vô địch Ở đô thị!

livestream siêu kinh dị

ta là thần cấp đại phản phái

ta tại trấn ma ti nuôi ma

tây du đại giải trí

trạm thu nhận tai Ách

bần tăng chả ngán ai bao giờ

dạ thiên tử

đế trụ

đối tượng hẹn hò là thần minh chi nữ

đô thị: bắt đầu từ trên đường cứu người

kiếm vương triều

linh cảnh hành giả

ngân hồ

quyền bính

ta thật không muốn làm chúa cứu thế

ta vô địch từ phá của bắt đầu

ta xây gia viên trên lưng huyền vũ

thế tử hung mãnh

thì ra ta là tuyệt thế võ thần

toàn chức nghệ thuật gia

tướng minh

bá võ

bắc tống nhàn vương

thập niên 70: cuộc sống gia đình của cô nàng yêu kiều

thâm hải dư tẫn

gia phụ hán cao tổ

đại thánh truyện

cá mặn lên đệ nhất thiên bảng

binh lâm thiên hạ

toàn dân võng du: bắt đầu vô hạn điểm kỹ năng

đô thị: bắt đầu từ trên đường cứu người

bắt đầu từ một cái giếng biến dị

bắt đầu khen thưởng 100 triệu mạng

bảo hộ tộc trưởng phe ta

bàng môn đạo sĩ Ở thế giới chí quái

bạch thủ yêu sư

thuộc tính tu hành nhân sinh của ta

thoái hóa toàn cầu

thịnh đường quật khởi

[mạt thế] thiên tai càn quét

thiên giáng đại vận

thiên cung

theo hồng nguyệt bắt đầu

thâu hương

thập niên 80: yểu điệu mỹ nhân (cổ xuyên kim)

thập niên 80: tiểu kiều thê

thập niên 80 mẹ kế nuôi con hằng ngày

thập niên 70: trở thành mẹ kế Ác độc của nam chính truyện khởi điểm

thập niên 70: sống lại, làm giàu

thập niên 60: làm giàu, dạy con

thập niên 60: đại nữ xưởng trưởng

thập niên 60: cuộc sống tốt đẹp sau khi trọng sinh

võ công tự động tu luyện: ta tại ma giáo tu thành phật hoàng!

ta mô phỏng con đường trường sinh trong nhóm chat

lãnh địa tại mạt thế

xin nhờ, ta thật không muốn cùng mỹ nữ chưởng môn yêu đương a!

dạy đồ vạn lần trả về, vi sư chưa từng tàng tư

minh thiên hạ

mạt thế vô hạn thôn phệ

mạc cầu tiên duyên

ma vật tế đàn

lược thiên ký

lục địa kiện tiên

lãnh chúa toàn dân: điểm danh nhận giảm giá thần khí

lãnh chúa cầu sinh từ tiểu viện tàn tạ bắt đầu đánh chiếm

kiếm tiên Ở đây

khủng bố sống lại

không để ta chết nữa, ta vô địch thật đấy

khi bác sĩ mở hack

khấu vấn tiên đạo

khai quốc công tặc

hồng hoang quan hệ hộ

hồn chủ

hệ thống siêu cấp tông môn

hệ thống giúp quỷ làm vui

hãn thích

căn cứ số 7

Ở rể (chuế tế)

coi mắt đi nhầm bàn, ta bị đối tượng hẹn hò bắt cóc

điên rồi ! ngươi xác định ngươi là ngự thú sư?

đệ đệ của ta là thiên tuyển chi tử

đại hạ văn thánh

hàn môn kiêu sĩ

hán hương

gen của ta vô hạn tiến hóa

dụ tội

thập niên 70: đoán mệnh sư

đồ đệ của ta đều là trùm phản diện

đấu phá chi dịch bảo hệ thống

đạo quân

đạo lữ hung mãnh của ta cũng trùng sinh

dân gian ngụy văn thực lục

đại quản gia là ma hoàng

đại minh võ phu

đại kiếp chủ

đại chu tiên lại

cường giả hàng lâm Ở đô thị

cuộc sống hằng ngày của kiếm khách cổ đại

cửa hàng kinh doanh Ở dị giới

con ta, nhanh liều cho cha

cỏ dại cũng có hệ thống hack

chung cực toàn năng học sinh

cao thủ thâu hương

cấm kỵ sư

bán tiên

nương tử nhà ta, không thích hợp

ngụy quân tử thấy chết không sờn

ta hôn quân, bắt đầu đưa tặng giang sơn, thành thiên cổ nhất đế

ta tại dị giới thành võ thánh

ta trở thành truyền thuyết Ở hồng kông

ta từ trong gương xoát cấp

tận thế trò chơi ghép hình

thả nữ phù thủy kia ra

nhân sinh của ta có thể vô hạn mô phỏng

ổn trụ biệt lãng

phần mềm treo máy: ta bất tri bất giác liền vô địch

phản phái vô địch: mang theo đồ đệ đi săn khí vận

sủng thú siêu thần

huyền huyễn: ta! bắt đầu sáng tạo thiên cơ lâu!

ta chỉ muốn an tĩnh chơi game

ta có một thân bị động kỹ

thánh khư

thần cấp lựa chọn: ngự thú sư này có Ức điểm dữ dội

thâm không bỉ ngạn

thái cổ thần vương

tên đầu trọc này rất nguy hiểm

tận thế tân thế giới

ta tại tận thế nhặt bảo rương

tại mạt thế, mọi người thay phiên nhau diễn kịch

ta trở thành phú nhị đại phản phái

ta thật sự không mở hắc điếm

ta nguyên thần có thể ký thác thiên đạo

ta làm cẩm lý Ở trò chơi sinh tồn

ta là võ học gia

ta là tùy tùng của nữ phản diện

ta có thể thấy Ẩn tàng cơ duyên

sử thượng đệ nhất mật thám

số 13 phố mink

siêu phẩm vu sư

rich player – võng du thần cấp cường hào

quỷ bí chi chủ

quốc vương vạn tuế

phát thanh khủng bố

phản diện siêu cấp

nhìn thấy thanh máu ta liền vô địch

nhân sinh hung hãn

nguyên tôn

người đưa thư khủng bố

người đọc sách đại ngụy

người chơi hung mãnh

ngạo thế đan thần

mục thần ký

minh triều ngụy quân tử

cổ chân nhân

tuyệt thế vũ thần

tự mình tu thành người đuổi quỷ

trưởng tỷ nhà nông có không gian

trò chơi hệ chữa trị của tôi

tối cường phản phái hệ thống

toàn năng khí thiếu

toàn cầu cao võ

tinh môn

tiêu dao tiểu thư sinh

tiêu dao du

vừa bị từ hôn! siêu cấp thiên hậu mang em bé đến ngăn cửa

y vương cái thế

trùng sinh chi kiêu hùng quật khởi

từ giới giải trí đến nhà giàu số 1

tiên đạo quỷ dị

xuyên việt bắt đầu từ nuôi rồng

xuyên thành thanh niên tri thức nữ phụ về thành phố

xuyên thành nha hoàn của nữ chính, ta nằm yên làm giàu

xe mỹ thực di động của nữ pháo hôi tại mạt thế

wechat của ta kết nối thông tam giới

vừa thành tiên thần, con cháu cầu ta đăng cơ

vũ trụ chức nghiệp tuyển thủ

võ học ta tu luyện có khả năng bạo kích

vô địch thật tịch mịch

vô địch sư thúc tổ

võ công của ta quá thần kỳ, có thể tự động tu luyện

vĩnh dạ thần hành

viễn cổ đi bắt hải sản làm giàu ký

vị hôn thê của ta là kiếm thánh

tùy thân liệp thú không gian (bản dịch)

tu tiên mô phỏng ngàn vạn lần , ta cử thế vô địch

tu tiên ba trăm năm đột nhiên phát hiện là võ hiệp

từ tận thế ta bắt đầu vô địch

tu luyện bắt đầu từ đơn giản hóa công pháp

trùng sinh thế gia tử

trọng sinh trở thành mạnh nhất vũ trụ

trọng sinh đại đạo tặc

trọng sinh 1988: em gái ruột của nam chính truyện niên đại

trò chơi đói khát cầu sinh

triệu hồi cuồng triều Ở mạt thế

trạch nhật phi thăng

toàn dân trò chơi: từ zombie tận thế bắt đầu treo máy

toàn cầu hung thú: ta có vô số thần thoại cấp sủng thú

tiên phủ trường sinh

tiên đình phong đạo truyện

tiệm tạp hoá âm dương