Chương 31. Rời tổ. – End

Chương 31. Rời tổ.

 

 

 

Dù cho Fleur có ghét tộc Vampire tới cỡ nào thì công việc nàng đã nhận nàng vẫn cứ phải hoàn thành. Nàng dành ra nửa tiếng đồng hồ để ngắm nghía hai tập tài liệu anh Deneger đưa cho, lại dành thêm nửa ngày để đọc truyện rửa mắt giải tỏa stress mà mấy tên Vampire đáng khinh chỉ nhìn qua hình cũng khiến nàng phát tởm, buổi chiều ngủ dậy ngơ ngơ ngác ngác nàng ngóng ra cửa. Anh Deneger vẫn chưa tới, thông tin nàng cần về tên vương tử biến mất kia cũng chưa tới luôn. Nàng an ủi cái bụng đói của mình bằng một cốc sữa rồi quăng mình lên chiếc bàn sách trong phòng làm việc, nàng nhìn khắp các tựa sách để đầy trên giá rồi âm thầm chọn lựa. Những cuốn sách này khá thú vị nhưng nàng đều đã đọc cả rồi, chúng không nhắc nhiều tới pháp thuật nguyền rủa của tộc Vampire, có lẽ vì điều đó quá hắc ám, cũng có thể đó là bí mật khó tiết lộ của riêng tộc này. Tóm lại thì không có thứ nàng cần ở đây. Fleur thở dài, nàng với lấy cây đũa phép vẫy nhẹ hai nhát vào không trung miệng lẩm bẩm.

 

Thỏ lông trắng, cà rốt đỏ, cửa để ngỏ, hãy cho ta gặp kẻ Quản thư!”

 

– Ái chà, vị khách quý giá nào thế này?

 

Chẳng đầy hai giây sau, một giọng nói lạ lùng khác đã vang lên trong căn phòng làm việc. Fleur mở mắt ra, trước mặt nàng giờ đã có thêm một kẻ khác, trong khói xám mịt mờ bóng hình hắn càng nhòe nhoẹt hơn. Hắn mặc chiếc áo choàng đã cũ sờn, đeo một đôi kính dày tròng bẩn thỉu che luôn phân nửa gương mặt đã chẳng thấy rõ ràng, từ giọng nói thì có vẻ hắn chỉ là một thanh niên trẻ. Hắn chính là kẻ Quản thư.

 

Thực ra Quản thư chỉ là tên mọi người gọi hắn, không ai biết tên thật của hắn là gì, mà cũng chẳng ai quan tâm tới điều đó, hệt như không ai cần biết hắn xuất thân thế nào, là kẻ ra sao, người ta chỉ biết mình cần gặp hắn khi nào. Đúng như tên gọi Quản thư là kẻ cai quản toàn bộ kho tàng sách từ cổ chí kim, Đông Tây Nam Bắc, bất cứ cuốn sách nào chỉ cần tồn tại hắn đều có thể kiếm ra. Nói vui thì Quản thư cứ như bản sao của thần Thông thái, chữ giăng khắp người.

 

– Tiểu thư Allen, rất vui được gặp nàng.

 

Quản thư cúi đầu một cách lịch lãm, tiếc là vẻ ngoài của hắn không ủng hộ được gì trong trường hợp này. Fleur cứng ngắc gật đầu, nhìn chiếc áo choàng của hắn, không kiểu sao nàng chỉ thấy có cả mấy chục tá bụi đang cư trú thừa dịp phả vào mặt nàng. Nàng giơ ra cho hắn một tách trà, đoạn lại tự tách mình xa hơn một chút.

 

– Cảm ơn sự tốt bụng của nàng, tiểu thư.

 

Hắn uống rột một hơi hết cả tách trà, uống như thể bao lâu rồi không nhìn thấy nước, uống xong hắn cười tủm tỉm.

 

– Trà ngon quá, nếu có thêm một đĩa bánh thì hết ý rồi.

 

Fleur không nói gì, nàng lôi ra thêm một gói bánh Gil làm và đưa cho hắn. Quản thư cũng chẳng khách sáo mà nhận lấy ngay, hắn giải quyết cả gói bánh chỉ trong ba nốt nhạc. Ngồi đối diện không biết tại sao Fleur cứ thấy cảnh này quen quen. Tên Quản thư hình như hơi giống một ai đó…

 

– Xong. Lễ vật của tiểu thư kẻ hèn này đã nhận. Nào, giờ tới lượt người, tiểu thư, nàng muốn gì?

 

Câu nói của Quản thư cắt ngang dòng suy nghĩ của Fleur, nàng ngồi thẳng dậy. Phải biết gọi được Quản thư xuất hiện đã khó, để hắn đồng ý chấp nhận yêu cầu của mình còn khó hơn, tuy rằng trước nay hắn chưa bao giờ từ chối nàng, nhưng nàng cũng không thể chủ quan. Một gói bánh của Gil không nên hy sinh vô nghĩa.

 

– Ta muốn tìm hiểu về lời nguyền máu của tộc Vampire.

 

Nàng nói ngắn gọn. Quản thư bật cười.

 

– Kẻ hèn này biết thế nào cũng sẽ có ngày nàng muốn tìm hiểu lại một lần nữa về điều đó mà. Nhưng có vẻ không phải vì lý do của chục năm trước nữa nhỉ?

 

– Đừng tò mò.

 

– Được được, kẻ hèn này được nàng đãi no nê, nàng nói gì cũng phải cả. Đây.

 

Quản thư rút ra từ cái bị mang theo người một chồng sách cũ ố màu và để lên bàn.

 

– Đọc xong phiền nàng vỗ tay ba lần, kẻ hèn này sẽ tự tới lấy lại. Giờ thì thành giao!

 

Sau một tiếng nổ nhỏ, Quản thư biến mất. Căn phòng chỉ còn mình Fleur với mấy cuốn sách vừa nhận. Nàng lật chúng ra, những trang sách cũ kỹ lan ra một mùi hương rất kỳ quái, không phải mùi bụi mà là mùi hoa. Fleur nghiêng đầu khó hiểu, thật khó hình dung nổi kẻ Quản thư luộm thuộm vừa rồi mà yêu hoa thì sẽ thế nào. Nhưng điều này không quan trọng, tâm trí nàng phút chốc bị cuốn trôi trong những dòng chữ, cho đến khi giật mình nhận ra thì đêm đã về muộn.

 

Xoa đôi mắt đã mỏi nhừ Fleur có chút ngạc nhiên. Tuy nàng là kẻ yêu sách, cũng đã đọc rất nhiều sách nhưng từ trước tới nay chưa từng có cuốn sách nào khiến nàng say mê đến vậy. Những cuốn sách nàng vừa mượn đều được viết bằng tay, nét chữ đơn giản lại phóng khoáng, nội dung truyền tải rõ ràng và dễ hiểu, có thể vì thông tin bảo mật, đây hẳn là những bản thảo duy nhất tồn tại, cũng là bản gốc được chính tác giả viết nên. Fleur lật lại bìa cuốn sách, một cái tên được ký hoa lệ nơi góc bìa…

 

Nareicia.

 

Nàng lẩm bẩm. Quả là một cái tên hay cho một người tài hoa như thế, cái tài in lại trong từng con chữ. Nhưng cũng là một cái tên lạ chưa từng xuất hiện trên bất cứ cuốn sách nào nàng từng đọc trước đây, nàng tin người viết lên được những trang sách này không phải là kẻ tầm thường, thế mà chẳng được nhắc danh, có lẽ là người tài ở ẩn.

 

Fleur nghĩ thế. Nàng tự soạn cho mình bữa tối đầy đủ, đầu vẫn vẩn vơ nhớ đến những điều vừa đọc. Nàng tìm hiểu về lời nguyền máu của tộc Vampire, Nareicia viết đây là lời nguyền không có cách hóa giải trừ việc chấp nhận yêu cầu của kẻ yểm nguyền. Đây cũng là một lời nguyền tàn độc khi kẻ yểm nguyền phải dùng chính mạng sống của mình để đổi lấy quyền năng nguyền rủa. Mười sáu năm trước, người thực hiện pháp thuật này là tử tước Cloudy – em trai ruột của vương tử Vampire, câu hỏi đặt ra là tại sao Cloudy vẫn còn sống?

 

Thậm chí còn sống rất ổn nữa, Fleur nhìn về phía tập tài liệu anh Deneger đưa cho. Tài liệu viết, Cloudy vốn là con của hoàng đế Vampire với một người phụ nữ không có pháp thuật, chính vì xuất thân thấp kém này hắn không được công nhận là hoàng tử Vampire mà chỉ được nhận vị trí tử tước sống vật vờ trong hoàng cung dưới sự giám sát của giới hoàng tộc Vampire. Mười sáu năm trước sau một trận ốm nặng hắn đột nhiên được phục hồi chức vị hoàng tử, tiếp đó còn tổ chức liên hôn với công chúa Quỷ tộc đầy danh giá, một bước lên mây. Tuy tài liệu chỉ ghi có thế nhưng nói trắng ra đời hắn khởi sắc là nhờ công trạng dám lấy máu mình giết cả gia tộc Allen. Vậy thì tại sao hắn chưa chết? Và tại sao vương tử Vampire lại biến mất?

 

Fleur chẳng thể hiểu nổi. Nàng thở dài. Nàng có cảm giác mình đang động đến một vấn đề phức tạp mà nàng thì rất ghét điều đó. Đứng trên phương diện là người duy nhất sống sót sau thảm kịch năm ấy nàng lại càng không muốn tìm hiểu về những gì đã xảy ra. Nhà Allen không tha thứ cho tội ác của tộc Vampire nhưng họ đã chọn cách không khơi lại quá khứ. Hoặc chăng đây chưa phải thời điểm thích hợp để làm thế.

 

Fleur lắc đầu xua sạch mấy ý nghĩ khó chịu đi, nàng đã yên vị trên giường chuẩn bị ngủ, nếu mang mấy kẻ dơ bẩn ấy vào trong giấc mơ thì thật có lỗi với tri kỷ Thần Ngủ quá. Giờ hẳn chỉ nên nghĩ đến những người mà nàng yêu thương, tựa như Gil chẳng hạn. Mới xa nhau một ngày mà nàng nhớ Gil quá, không biết giờ này Gil đã ngủ chưa, không biết bệnh viện có đông lắm không, chẳng biết đêm nay Gil có phải thức không… Nàng dụi đầu vào chiếc áo khoác Gil bỏ lại mà tự dưng thấy buồn. Những một tuần mới được gặp nhau, thời gian chờ đợi sao mà lâu quá…

 

Đêm mỗi lúc một khuya khi nàng công chúa đã say ngủ, từ sau chỗ ẩn núp của mình một con mèo vằn mới nhẹ nhàng bước ra. Nó phi thân hình tròn xoe của mình lên chiếc bàn gỗ đang đặt những cuốn sách Fleur vừa mượn, đôi mắt vàng cam sáng rực nhìn về phía trang bìa, dòng bút ký hoa lệ vẫn ở đó.

 

Nareicia.”

Giọt nước mắt trong suốt rơi xuống ướt đẫm những vệt lông vằn. Zaza khuỵu đôi chân của mình xuống như ôm lấy những cuốn sách đượm mùi xưa cũ, cả thân hình nó run lên bần bật….

Cha!”

.

.

.
Ca, ca đang viết gì thế? Ca viết sách à? Oa! Chữ ký của ca đẹp thật nha! Chữ gì thế này? Nareicia? Nareicia?”
.

.
.
Sáng hôm sau Fleur bị đánh thức bởi tiếng gõ cửa của anh Deneger, nàng nhìn đồng hồ, giờ đã là mười giờ sáng. Đầu ong ong nửa tỉnh nửa mơ nàng đi ra mở cửa. Đứng bên ngoài Deneger mặc một bộ lễ phục cầu kỳ, có vẻ anh vừa dự họp gì đó.

 

– Ngủ thiếu giấc à?

 

Anh hỏi nàng. Fleur lắc đầu, thời gian nàng ngủ không ít nhưng nàng vẫn mệt mỏi. Nàng cảm giác mình đã mơ gì đó mà không thể nhớ ra, cảm giác này không hề dễ chịu, nó rút cạn tất cả sức lực của nàng. Có lẽ tuần sau khi Gil trở lại nàng nên bảo anh kê cho mình ít thuốc an thần.

 

– Anh mới tới gặp đại biểu tộc Vampire.

 

Deneger ngồi xuống ghế.

 

– Bọn chúng bảo Vương tử của chúng vẫn khỏe. Hắn sẽ tới trước khi hội bắt đầu.

 

Một câu nói của Deneger làm Fleur tỉnh táo hẳn, nàng chớp chớp mắt nhìn anh.

 

– Bọn chúng đáp thế đấy. Cũng chẳng biết thực hư thế nào.

 

Deneger hớp một ngụm trà cho bớt khô miệng.

 

– Hội cũng chẳng đầy một tháng nữa là bắt đầu rồi, giờ chúng đã trả lời thế chúng ta cứ đợi thôi. Dù sao thánh Fly chỉ bảo em hãy tìm Vương tử Vampire thôi mà đúng không? Còn thời gian qua vì sao hắn biến mất đâu có gì liên quan tới chúng ta.

 

Fleur gật đầu, chuyện liên quan đến gia tộc Vampire bớt một chuyện là tốt một chuyện, nếu có thể cả đời nàng mong đừng bao giờ dính dáng đến chúng. Nhưng việc này đơn giản thế là giải quyết xong rồi? Thánh Fly còn dám chắc nàng sẽ phải tới gặp người, lần này có vẻ người đã đoán trật lất.

 

– Rồi em tính làm gì? Có muốn tới bệnh viện lưu động với Gil không, anh mở cổng không gian cho?

 

Fleur lắc lắc đầu. Tuy nàng rất nhớ Gil nhưng nàng đã bảo với Gil mình phải ở lại chuẩn bị cho lễ hội, nếu nàng tới đó Gil ắt sẽ thấy nghi ngờ. Một tuần sắp tới có lẽ nàng thực sự nên chuyên tâm cho màn diễn khai hội của mình.

– Tùy em. – Deneger đứng dậy. – Kế hoạch chuẩn bị khai hội thế nào Aides sẽ báo cho em sớm thôi. Rảnh rỗi đừng ngủ mãi, rủ Claira hay Luca lên chơi cùng, mấy đứa nó không biết em ở lại học viện đâu.

 

Nói rồi Deneger rời đi, dịp này ai cũng bận rộn cả. Fleur ngồi ngẩn người trên ghế, nàng hết nhìn cửa sổ lại nhìn về phía cái giường, nàng vẫn hơi buồn ngủ, nàng nên viết thư rủ Claira tới chơi hay nên phiêu du tiếp với Thần Ngủ nhỉ?

 

Cuối cùng nửa tỉnh nửa mơ phân vân nghĩ ngợi nàng ngủ gật luôn trên chiếc ghế dài. Căn phòng cao tháp Bắc một lần nữa chìm vào yên tĩnh…

 

Cùng lúc ấy dưới vườn hoa Claira đang vui vẻ xách nước theo chân Luca dọc ngang khắp vườn. So với cô nàng mít ướt mấy hôm trước cứ như hai người khác biệt, lý do là bởi vì từ đó tới giờ, cứ vài tiếng nó lại nhận được một bức thư của Louis. Chuyện trong thư cũng chẳng có gì ngoài mấy lời lẽ sến súa, “anh chưa nhìn thấy cô Hồ nào đẹp bằng em”, “nhớ em quá phải làm sao bây giờ”, “gửi đến em một nụ hôn say đắm”… thế nhưng Claira vẫn có thể đọc tới nghiện, còn ngồi cười đần với mấy bức thư, khiến cho Luca vừa ghen tỵ vừa thấy những kẻ đang yêu quả là hết thuốc chữa.

 

Sau khi tung tăng tưới hết cả một vườn hoa Claira và Luca ngồi nghỉ lại dưới mái hiên căn nhà gỗ hóng mát, Luca lấy ra hai trái dừa cùng một đĩa dưa hồng lớn trong khi Claira mở lá thư mới toanh vừa được một chú bồ câu mang tới.

 

– Louis à? – Luca cắn một miếng dưa. – Tớ nhớ đâu như ảnh vừa gửi thư cho cậu tầm nửa tiếng trước mà, ảnh tới tộc Hồ rảnh vậy sao?

 

– Không phải Louis, – Claira gấp lá thư lại cười toe – Gil đó.

 

– Gil? – Luca ngạc nhiên quay sang. – Có chuyện gì vậy?

 

– Hê, cậu ấy rủ bọn mình lên tháp Bắc chơi. Với Fleur ấy. Tớ cứ tưởng đâu cô ấy đi cùng Gil chứ ra là không phải. Nghe Gil bảo Fleur còn định tham gia chuẩn bị cho màn khai hội cơ. – Claira rạng rỡ khoe. – Đi, ăn xong tụi mình tới tháp Bắc, con gái của tớ càng ngày càng giỏi, thấy không!

 

– Sáng nay tớ còn phải đợi tộc Tinh linh tới lấy hoa mới đi được, – Luca bảo. – Tiện để tớ hái luôn cho Fleur một bó hoa, cậu mang hoa lên trước lát tớ tới sau.

 

– Vậy cũng được, hoa gì ta. – Claira đung đưa hai chân. – Không bằng hái một bó Hướng dương cho nó rạng rỡ.

 

Và thế rồi chục phút sau, mang theo một ôm hoa lớn, Claira vui vẻ rời khỏi căn nhà gỗ. Chỉ còn lại mình Luca, nó thu dọn đồ thật nhanh, đoạn ngồi đợi tộc Tinh Linh tới. Hơn nửa tiếng trôi qua một chàng Tinh Linh mới phóng gió bay đến, chàng ta rối rít xin lỗi nó vì lỡ đâu tới trễ tận mười phút đồng hồ. Luca vừa cười vừa xua tay, Tinh Linh vốn là một chủng tộc đáng yêu như thế.

 

Tới khi Luca tới được căn phòng cao nhất toà tháp Bắc thì trời đã về trưa, nó gõ cửa một lúc lâu mới có người ra mở. Đáng ngạc nhiên, chào đón nó lại là gương mặt ngái ngủ của Fleur.

 

– Claira không có ở đây à?

 

Luca bối rối gãi đầu. Fleur vẫn ngơ ngác nhìn nó.

 

– Cô ấy chưa tới?

 

(Lắc lắc)

 

Hoặc là đã tới gọi cửa nhưng nàng ngủ say quá nên không biết. Fleur mơ màng nghĩ.

 

– Ơ… Thế tớ về nha.

 

Luca vẫy vẫy tay, nó vốn định lên đây ăn trưa, nhưng đó là khi có cả Claira nữa. Mối quan hệ giữa nó với Fleur vẫn chưa thân thiết đến mức ấy, vả lại nhìn mặt nàng có vẻ nàng cần một giấc ngủ hơn một bữa ăn.

 

Và thế rồi, Luca lại quay về ngôi nhà gỗ, trên đường về nó có ghé qua phòng họp của học viện Athens, cả phòng riêng của Claira vậy mà chẳng thấy cô bạn đâu. Trưa trôi qua chiều đã tới, Claira vẫn lặn mất tăm, cả mấy con bồ câu đưa thư của Louis tới cũng chỉ quanh quẩn bên nhà gỗ, chúng không tìm được Claira nên đành đưa tới nơi trước đó chúng đã từng giao thư. Đúng lúc ấy thì Centa tới, Luca nhìn anh trai mình cầm theo một ôm hoa Hướng dương đã héo, tay vẫy vẫy.

 

– Tao thấy bọn nó bị vứt bên đường, thương quá lại mang về đây. Tại mày đó, giờ tao nhìn mấy bông hoa héo cũng thấy thương cảm, sao mà phiền!

 

– Anh nhặt được ở đâu?

 

Luca vội vã đi tới, nó nhận ra đây chính là bó hoa mình hái cho Claira sáng nay.

 

– Ờ, bên cái bụi cây đoạn tháp Tây đi sang tháp Bắc ấy… Mày biết đấy, nay trời mát thế này, nằm ấy ngủ thì ngon hết ý…

 

Cent kể, nhưng Luca không còn chú ý, thay vì lời lảm nhảm của anh trai nó đang nghe thấy một giọng thì thào đứt quãng. Đôi mắt Luca trợn to, giây lát nó vụt chạy đi.

 

– Này! Mày đi đâu đấy! Còn bó hoa này thì sao! Này!

 

*
*
*
– Claira bị bắt cóc rồi!

Cánh cửa tháp Bắc một lần nữa mở ra, đây là lần thứ hai trong ngày Fleur nhìn thấy Luca, trên tay nàng còn cầm nguyên bức thư anh Deneger gửi mà nàng chưa kịp đọc, lần này nàng đã tỉnh táo hoàn toàn để đón nhận thông tin chấn động Luca mang đến. Luca vừa chạy tới sau một quãng đường dài, bám tay vào cửa thở hổn hển, gương mặt cô bé trắng như ma.

 

– Chuyện gì đã xảy ra?

 

– Tớ không biết… – Giọng Luca run run. – Sáng nay Gil gửi thư nên bọn tớ định lên tháp Bắc chơi, tớ có việc nên để Claira đi trước. Nhưng cậu ấy không tới đây, Claira biến mất từ đó đến giờ. Tớ có hái cho Claira một bó hoa để cậu ấy mang lên tặng cậu, vừa nãy anh trai tớ nhặt được nó bên đường. Nó bảo tớ, Claira đã bị bắt đi, nó bảo tớ mau cứu cô ấy. Fleur, Fleur làm sao bây giờ!

 

Luca oà khóc nức nở.

 

– Đáng lẽ tớ không nên để Claira đi một mình, tớ phải đi cùng cô ấy! Làm sao bây giờ!

 

– Bình tĩnh!

 

Fleur chỉ nói vậy, nàng mở bức thư Deneger gửi tới, dưới ánh đèn vàng của hành lang bức thư hiện ra chỉ với một dòng duy nhất:

 

“Toàn tộc Vampire đã rời đi vào chiều nay. Anh sẽ tìm hiểu chuyện gì đã xảy ra.”

Đóng lá thư lại Fleur quay vào phòng, giây lát sau nàng trở ra với một cây đũa phép đã cầm sẵn trên tay. Nàng vỗ nhẹ vào vai Luca an ủi.

 

– Tớ sẽ sớm tìm thấy Claira, đừng lo. Dẫn tớ tới rừng cây, tớ cần gặp một người.

 

Trong bóng đêm dần phủ xuống lâu đài, hai cô gái trẻ nhanh chóng bước qua những hành lang đông đúc, bóng áo chùng dài của họ lướt đi trên nền đá cẩm thạch bóng loáng. Lâu đài xa hoa ngày càng xa, mùi cây cỏ ẩm ướt mỗi lúc một gần, chẳng mấy chốc rừng cây đã ở ngay trước mặt. Nhìn vào khoảng tối hun hút đen không thấy lối, Fleur lạnh lùng lên tiếng.

 

– Thánh Fly, thần đã tới!

 

– Ta biết.

 

Tiếng đáp vọng ra theo giọng cười nhẹ, một bóng trắng dần xuất hiện giữa nền rừng đen thẫm. Thánh Fly vẫn mỉm cười, đôi tay người dang rộng.

 

– Chào em. Cả Luca à, chào con!

 

– Clover ở đâu?

 

Fleur cắt ngang, thánh Fly giờ đã đi đến gần họ.

 

– Clover?

 

Thánh Fly vẫn thản nhiên cười.

 

– Cô ấy rời lâu đài từ chiều rồi.

 

Ánh mắt Fleur dần lạnh xuống, thánh Fly làm như chẳng hay biết, người cứ tiếp tục nói.

 

– Có lẽ là đi với một vài vị khách, tộc Vampire thì phải. Giờ thì họ đã tới Lãnh sự quán Bóng đêm rồi.

 

– Người đã biết? – Fleur lặng lẽ hỏi. – Tại sao người không ngăn cản?

 

– Tại sao ta phải ngăn cản? – Thánh Fly hỏi lại. – Claira vẫn an toàn, cô ấy không gặp nguy hiểm. Nếu muốn can thiệp, không bằng em hãy tự làm đi.

 

– Người muốn buộc thần phải tới tộc Vampire!

 

– Không! – Thánh Fly lắc đầu. – Tùy em thôi, ngay cả giờ em cũng có thể không đi mà.

 

Fleur im lặng, giây lát nàng thở ra một hơi.

 

– Thần sẽ tới tộc Vampire.

 

Thánh Fly cười vẻ hài lòng, ngay lúc đó giọng Fleur lại vang lên.

 

– Mong rằng bọn chúng không làm gì ngu ngốc, bằng không thần sẽ trả cho chúng đủ cả gốc lẫn lãi!

 

– Ha ha…

 

Thánh Fly cười khan, không rõ sao người thấy sau lưng mình lành lạnh, người nhỏ giọng lẩm bẩm.

 

– Đúng là được Lotus nuôi lớn, em cũng chẳng khác cậu ta bao nhiêu.

 

– Tớ cũng muốn đi cùng.

 

Luca bám lấy tay Fleur.

 

– Cho tớ đi với.

 

– Không, con hãy ở lại đây với ta. Cứ tin vào Selen, mọi chuyện sẽ ổn.

 

Trước khi Fleur đáp lời, thánh Fly đã vươn tay ôm lấy Luca vào lòng. Hơi lạnh từ vòng tay người không hiểu sao lại khiến sự run rẩy của Luca biến mất, lo lắng trong lòng nó cũng dần lặng xuống cứ như được nghe một lời chú bình an.

 

– Còn Selen, ta đã sắp xếp người đi cùng em rồi.

 

Thánh Fly vừa dứt lời thì người thứ tư đã xuất hiện, Fleur ngạc nhiên nhìn qua. Nàng nhận ra, đây chẳng phải là chàng thanh niên tóc bạc mà nàng đã vô tình trông thấy dịp xuống vườn hoa chơi tuần trước sao?

 

– Cậu ấy là sứ giả của Đông cung, Nhật Như Vũ!

 

Ra không phải là Thần Ngủ tri kỷ, Fleur nghĩ thầm. Nhật Như Vũ, cái tên này thật quen, nếu nàng nhớ không nhầm người này chính là con trai của Hoàng tử Điện hạ cai quản Đông cung. Vấn đề là một vị chức cao vọng trọng, rảnh rỗi cỡ nào để đi can thiệp vào việc này? Không lẽ, việc tên Vương tử tộc Vampira kia mất tích lại có ảnh hưởng lớn tới thế?

 

– Đông cung cũng có việc riêng. – Thánh Fly bảo. – Tiện thể có cậu ấy đi cùng với em ta cũng an tâm hơn.

 

Fleur cũng chẳng để ý, điều nàng bận tâm bây giờ là mau chóng tìm được Claira và đưa cô bé trở về. Những tên khốn của tộc Vampire chắc chắn có âm mưu gì đó khi bắt Claira đi, không thể không nói chúng đã thành công chọc nàng nổi giận.

 

– Ta sẽ thay Nil mở cổng không gian cho hai người. Selen, chúc em may mắn!

 

Trời tối mịt mù, ở một nơi xa xôi, trong túp lều của tộc tiên tri bà cụ già giương đôi mắt mờ đục ngắm nhìn những đốm lửa nhảy múa, ngọn lửa soi lên trên đôi mắt cụ một hình bóng chói loà. Mười sáu năm bình yên đã trôi qua, Phượng Hoàng rồi cũng phải rời tổ!

 

Hết quyển I.

 

 

Lời tác giả: Quyển I yên bình cuối cùng đã hết. Chuyến Phiêu lưu của Phượng Hoàng cuối cùng cũng bắt đầu.

Tớ đăng liền lúc nhiều chương vì chuẩn bị phải vắng mặt 1 thời gian, nói chung thì theo lịch hẹn 22/11 tớ sẽ trở lại với 1 quyển hai hoàn chỉnh, nhớ chờ tớ nhé. Cảm ơn ai đã đọc đến dòng này, tớ biết rất rõ khả năng viết lách của mình đến đâu, cũng biết rõ quyển 1 vừa rồi tớ mở đầu không được kịch tính, nhưng ai đã theo tớ đến chương này rồi thì chắc các cậu cũng sẽ cảm nhận được, càng chương sau mọi chuyện sẽ càng mở ra và hấp dẫn hơn, diễn biến cũng nhanh hơn, nói chung là đáng để chờ mong hơn. Vậy nhé, hẹn gặp lại các cậu.

Danh Sách Chương

Thành Viên

Thành viên online: Việt Lang Thích Vị và 143 Khách

Thành Viên: 63228
|
Số Chủ Đề: 9315
|
Số Chương: 29127
|
Số Bình Luận: 118806
|
Thành Viên Mới: 17. Thanh Huyền

Zing Audio Truyện

phàm nhân tu tiên audio

tiên nghịch audio

vũ thần chúa tể audio

thế giới hoàn mỹ audio

vô thượng thần đế audio

van co than de

Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta audio

Sư Huynh Ta Quá Ổn Trọng audio

Quỷ Bí Chi Chủ audio

Thiên Cơ Lâu: Bắt Đầu Chế Tạo Âm Hiểm Bảng audio

Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống audio

Tu Chân Tứ Vạn Niên audio

thê vi thượng

truyện teen

yêu thần ký

con đường bá chủ

thần mộ

đế bá

tinh thần biến

thần ấn vương tọa

đấu la đại lục 5

Truyện ebook dịch full

bắt đầu 3000 lượt rút thăm, ta trực tiếp thành bá chủ dị giới

bất diệt thần vương

chư giới tận thế online

đại phụng đả canh nhân

sư huynh ta quá ổn trọng

ta! thiên mệnh đại nhân vật phản phái

thiên cơ lâu: bắt đầu chế tạo âm hiểm bảng

thiếu niên ca hành

thiếu niên bạch mã túy xuân phong

tối cường trang bức đả kiểm hệ thống

tối cường sơn tặc hệ thống

trọng sinh chi tối cường kiếm thần

tu chân tứ vạn niên

vạn cổ tối cường tông

chẳng lẽ thật sự có người cảm thấy sư tôn là phàm nhân sao

đại sư huynh không có gì lạ

phu quân Ẩn cư mười năm, một kiếm trảm tiên đế

núp lùm trăm năm, khi ra ngoài đã vô địch!

quang âm chi ngoại

quật khởi thời đại mới

ta là tham quan các nàng lại nói ta là trung thần

thiên hạ đệ cửu

trọng sinh thay đổi thời đại

xuyên đến năm mất mùa, ta trở thành mẹ chồng cực phẩm

bất diệt long đế

côn luân ma chủ

đan hoàng võ đế

đỉnh cấp khí vận, lặng lẽ tu luyện ngàn năm

đường tăng đánh xuyên tây du

hoả chủng vạn năng

long phù

mỹ thực gia Ở dị giới

nguyên lai ta là tu tiên đại lão

nhân danh bóng đêm – đệ nhất danh sách 2

siêu cấp thần y tại đô thị

ta chỉ muốn an tĩnh làm cẩu đạo bên trong người

từ dã quái bắt đầu tiến hóa thăng cấp

ta tu tiên tại gia tộc

tạo hóa chi vương

thần cấp đại ma đầu

thiên cơ điện

tu chân nói chuyện phiếm quần

tu la ma đế (tu la đế tôn)

từ man hoang tộc trưởng chứng đạo thành thần

tuyệt thế dược thần

vạn tộc chi kiếp

xích tâm tuần thiên

ta thật không phải cái thế cao nhân

ta thật không muốn trọng sinh a

âm phủ thần thám

đại mộng chủ

gia gia tạo phản tại dị giới, ta liền vô địch Ở đô thị!

livestream siêu kinh dị

ta là thần cấp đại phản phái

ta tại trấn ma ti nuôi ma

tây du đại giải trí

trạm thu nhận tai Ách

bần tăng chả ngán ai bao giờ

dạ thiên tử

đế trụ

đối tượng hẹn hò là thần minh chi nữ

đô thị: bắt đầu từ trên đường cứu người

kiếm vương triều

linh cảnh hành giả

ngân hồ

quyền bính

ta thật không muốn làm chúa cứu thế

ta vô địch từ phá của bắt đầu

ta xây gia viên trên lưng huyền vũ

thế tử hung mãnh

thì ra ta là tuyệt thế võ thần

toàn chức nghệ thuật gia

tướng minh

bá võ

bắc tống nhàn vương

thập niên 70: cuộc sống gia đình của cô nàng yêu kiều

thâm hải dư tẫn

gia phụ hán cao tổ

đại thánh truyện

cá mặn lên đệ nhất thiên bảng

binh lâm thiên hạ

toàn dân võng du: bắt đầu vô hạn điểm kỹ năng

đô thị: bắt đầu từ trên đường cứu người

bắt đầu từ một cái giếng biến dị

bắt đầu khen thưởng 100 triệu mạng

bảo hộ tộc trưởng phe ta

bàng môn đạo sĩ Ở thế giới chí quái

bạch thủ yêu sư

thuộc tính tu hành nhân sinh của ta

thoái hóa toàn cầu

thịnh đường quật khởi

[mạt thế] thiên tai càn quét

thiên giáng đại vận

thiên cung

theo hồng nguyệt bắt đầu

thâu hương

thập niên 80: yểu điệu mỹ nhân (cổ xuyên kim)

thập niên 80: tiểu kiều thê

thập niên 80 mẹ kế nuôi con hằng ngày

thập niên 70: trở thành mẹ kế Ác độc của nam chính truyện khởi điểm

thập niên 70: sống lại, làm giàu

thập niên 60: làm giàu, dạy con

thập niên 60: đại nữ xưởng trưởng

thập niên 60: cuộc sống tốt đẹp sau khi trọng sinh

võ công tự động tu luyện: ta tại ma giáo tu thành phật hoàng!

ta mô phỏng con đường trường sinh trong nhóm chat

lãnh địa tại mạt thế

xin nhờ, ta thật không muốn cùng mỹ nữ chưởng môn yêu đương a!

dạy đồ vạn lần trả về, vi sư chưa từng tàng tư

minh thiên hạ

mạt thế vô hạn thôn phệ

mạc cầu tiên duyên

ma vật tế đàn

lược thiên ký

lục địa kiện tiên

lãnh chúa toàn dân: điểm danh nhận giảm giá thần khí

lãnh chúa cầu sinh từ tiểu viện tàn tạ bắt đầu đánh chiếm

kiếm tiên Ở đây

khủng bố sống lại

không để ta chết nữa, ta vô địch thật đấy

khi bác sĩ mở hack

khấu vấn tiên đạo

khai quốc công tặc

hồng hoang quan hệ hộ

hồn chủ

hệ thống siêu cấp tông môn

hệ thống giúp quỷ làm vui

hãn thích

căn cứ số 7

Ở rể (chuế tế)

coi mắt đi nhầm bàn, ta bị đối tượng hẹn hò bắt cóc

điên rồi ! ngươi xác định ngươi là ngự thú sư?

đệ đệ của ta là thiên tuyển chi tử

đại hạ văn thánh

hàn môn kiêu sĩ

hán hương

gen của ta vô hạn tiến hóa

dụ tội

thập niên 70: đoán mệnh sư

đồ đệ của ta đều là trùm phản diện

đấu phá chi dịch bảo hệ thống

đạo quân

đạo lữ hung mãnh của ta cũng trùng sinh

dân gian ngụy văn thực lục

đại quản gia là ma hoàng

đại minh võ phu

đại kiếp chủ

đại chu tiên lại

cường giả hàng lâm Ở đô thị

cuộc sống hằng ngày của kiếm khách cổ đại

cửa hàng kinh doanh Ở dị giới

con ta, nhanh liều cho cha

cỏ dại cũng có hệ thống hack

chung cực toàn năng học sinh

cao thủ thâu hương

cấm kỵ sư

bán tiên

nương tử nhà ta, không thích hợp

ngụy quân tử thấy chết không sờn

ta hôn quân, bắt đầu đưa tặng giang sơn, thành thiên cổ nhất đế

ta tại dị giới thành võ thánh

ta trở thành truyền thuyết Ở hồng kông

ta từ trong gương xoát cấp

tận thế trò chơi ghép hình

thả nữ phù thủy kia ra

nhân sinh của ta có thể vô hạn mô phỏng

ổn trụ biệt lãng

phần mềm treo máy: ta bất tri bất giác liền vô địch

phản phái vô địch: mang theo đồ đệ đi săn khí vận

sủng thú siêu thần

huyền huyễn: ta! bắt đầu sáng tạo thiên cơ lâu!

ta chỉ muốn an tĩnh chơi game

ta có một thân bị động kỹ

thánh khư

thần cấp lựa chọn: ngự thú sư này có Ức điểm dữ dội

thâm không bỉ ngạn

thái cổ thần vương

tên đầu trọc này rất nguy hiểm

tận thế tân thế giới

ta tại tận thế nhặt bảo rương

tại mạt thế, mọi người thay phiên nhau diễn kịch

ta trở thành phú nhị đại phản phái

ta thật sự không mở hắc điếm

ta nguyên thần có thể ký thác thiên đạo

ta làm cẩm lý Ở trò chơi sinh tồn

ta là võ học gia

ta là tùy tùng của nữ phản diện

ta có thể thấy Ẩn tàng cơ duyên

sử thượng đệ nhất mật thám

số 13 phố mink

siêu phẩm vu sư

rich player – võng du thần cấp cường hào

quỷ bí chi chủ

quốc vương vạn tuế

phát thanh khủng bố

phản diện siêu cấp

nhìn thấy thanh máu ta liền vô địch

nhân sinh hung hãn

nguyên tôn

người đưa thư khủng bố

người đọc sách đại ngụy

người chơi hung mãnh

ngạo thế đan thần

mục thần ký

minh triều ngụy quân tử

cổ chân nhân

tuyệt thế vũ thần

tự mình tu thành người đuổi quỷ

trưởng tỷ nhà nông có không gian

trò chơi hệ chữa trị của tôi

tối cường phản phái hệ thống

toàn năng khí thiếu

toàn cầu cao võ

tinh môn

tiêu dao tiểu thư sinh

tiêu dao du

vừa bị từ hôn! siêu cấp thiên hậu mang em bé đến ngăn cửa

y vương cái thế

trùng sinh chi kiêu hùng quật khởi

từ giới giải trí đến nhà giàu số 1

tiên đạo quỷ dị

xuyên việt bắt đầu từ nuôi rồng

xuyên thành thanh niên tri thức nữ phụ về thành phố

xuyên thành nha hoàn của nữ chính, ta nằm yên làm giàu

xe mỹ thực di động của nữ pháo hôi tại mạt thế

wechat của ta kết nối thông tam giới

vừa thành tiên thần, con cháu cầu ta đăng cơ

vũ trụ chức nghiệp tuyển thủ

võ học ta tu luyện có khả năng bạo kích

vô địch thật tịch mịch

vô địch sư thúc tổ

võ công của ta quá thần kỳ, có thể tự động tu luyện

vĩnh dạ thần hành

viễn cổ đi bắt hải sản làm giàu ký

vị hôn thê của ta là kiếm thánh

tùy thân liệp thú không gian (bản dịch)

tu tiên mô phỏng ngàn vạn lần , ta cử thế vô địch

tu tiên ba trăm năm đột nhiên phát hiện là võ hiệp

từ tận thế ta bắt đầu vô địch

tu luyện bắt đầu từ đơn giản hóa công pháp

trùng sinh thế gia tử

trọng sinh trở thành mạnh nhất vũ trụ

trọng sinh đại đạo tặc

trọng sinh 1988: em gái ruột của nam chính truyện niên đại

trò chơi đói khát cầu sinh

triệu hồi cuồng triều Ở mạt thế

trạch nhật phi thăng

toàn dân trò chơi: từ zombie tận thế bắt đầu treo máy

toàn cầu hung thú: ta có vô số thần thoại cấp sủng thú

tiên phủ trường sinh

tiên đình phong đạo truyện

tiệm tạp hoá âm dương