Một

Tại một ngôi làng nọ, có một gia đình nhỏ, nổi tiếng có một cậu con trai siêng năng chăm chỉ tên là Chí Kiên. Hằng ngày, chàng ta làm lụng vất vả, trong khi thanh niên trai tráng trong làng người thì đi học, người thì chuẩn bị vào khoa thi cử, chỉ riêng chàng ta không màng đến những danh lợi, những cầu mong thành công cho riêng bản thân, không học không hành, chỉ đi làm thuê làm mướn, kiếm được đồng bạc nào đều mang về nuôi người cha què quặt và cho người em trai đi học.

Ngày đó học phí rất đắt đỏ, tuy nhiên, người thầy trong thôn quý mến đức tính của chàng, lại thương cho hoàn cảnh khó khăn nên mắt nhắm mắt mở cho em trai chàng được học đầy đủ. 

Dù vậy, trong cái thôn làng này cũng rất ít người có tấm lòng như người thầy nọ, bởi vào hơn mười tám năm trước, đúng ngày mẹ chàng hạ sinh, ông trời giáng xuống mấy trăm đạo thiên lôi, doạ dân làng một phen.

Cùng lúc đó, một ông già lạ mặt đi ngang qua, phán một câu rằng:

“Tai hoạ, tai hoạ tới rồi!”

Dân làng mới hỏi: “Tai hoạ làm sao?”

Ông ta lắc đầu, tỏ vẻ sợ hãi: “Người sinh vào giờ này, ngày này, chắc chắn không phải người bình thường! Kẻ này sinh ra ở đâu sẽ gieo rắc tại hoạ đến đó. Không được, không thể để kẻ đó sinh ra được!”

Ông già nọ đòi xông vào nhà người ta, muốn xem đứa bé cho bằng được. Lúc ấy, mẹ chàng khó sinh, nhất quyết muốn sinh chàng ra, và dặn dò chồng rằng phải chăm sóc chàng cho đàng hoàng. 

Mẹ chàng mất ngay trên giường, cha chàng đau khổ cùng cực, nhưng vẫn giữ lời hứa. Tuy nhiên, lời phán của ông già kỳ lạ ngày đó dần ứng nghiệm, dân chúng nhìn thấy chàng là sợ hãi, hoặc xa lánh, chẳng dám quen thân.

Người cha đáng kính của chàng bị dân làng chửi đánh. Mùa màng không ổn định, thiên tai lại đến thường xuyên, lương thực khó kiếm, cái làng này ngày một đi xuống, thế là dân chúng túng quẫn, dồn uất ức lên gia đình chàng.

Sau khi chàng lên mười tuổi, nơi này mới được khởi sắc hơn một chút. Nhưng cha chàng lại ngày ngày chìm vào rượu chè, cờ bạc, tới mức bị người ta đòi nợ, đánh gãy chân. Sau một thời gian, chẳng biết ông ta đi đâu về mà mang theo một thằng nhóc loắt choắt vào nhà, từ đó về sau, Chí Kiên có thêm một cậu em trai tên là Chí Văn.

Khác với sự hiền lành, nhẫn chịu của Chí Kiên, Chí Văn càng lớn thì tính khí càng nóng nảy, nhiều lần tranh cãi với Chí Kiên những chuyện nhỏ nhặt. Tuy nhiên, thằng nhóc này lại thương anh trai vô cùng.

Lớn lên trong hoàn cảnh như vậy, Chí Kiên vẫn luôn giữ vững sự thiện chí của mình. Khi dân làng cứ đồn này đồn nọ về mình, đắp cái danh “hoạ sát tinh” đó cho chàng, thì chàng vẫn thoải mái nói rằng.

“Thiện hay ác là do tôi, mệnh tôi, tôi làm chủ, sao phải để ý những lời tiên đoán làm gì.”

Chí Kiên vẫn luôn sống ngay thẳng, thậm chí những cô gái trong làng được cha mẹ truyền dạy phải tránh xa chàng, tỏ thái độ không tốt, thì chàng vẫn chẳng để tâm lắm, vẫn giúp đỡ người ta như một lẽ thường tình. Tỉ như có một ngày nọ, chàng bất ngờ gặp một kẻ mắt híp tai dơi đang lôi kéo một cô gái trẻ, trông như đang có ý định xấu với nàng ta. Cậu chàng vội vàng ngăn cản, còn đe doạ hắn nếu còn tái phạm, nhất định sẽ nói cho cả làng biết bộ mặt thật của hắn. Lão mắt híp tai dơi đó ôm thù, vội vàng bỏ chạy.

Chính thế, dần dà, dân làng cũng đã chứng kiến thái độ sống của cậu chàng, nên không làm khó cậu như trước nữa, tuy nhiên họ vẫn giữ sự xa cách, không quá thân thiện với gia đình chàng.

Hằng ngày, Chí Kiên đi làm thuê, ai bảo đi đâu cũng làm, miễn là có tiền. Có những lúc chàng đi làm không công, bị người ta quỵt tiền rồi đuổi đi, nhưng về nhà cũng không than vãn câu nào. Đó là Chí Văn không biết, chứ nếu mà biết thì thằng nhóc đó đã chửi um cả làng lên.

Hai anh em cách nhau cũng chỉ hai tuổi, cao lớn như nhau, mà Chí Văn còn trông đáng sợ dữ dằn nên cũng rất nhiều người bị cái khí thế của cậu doạ sợ.

Vào một ngày nọ, Chí Thành – người cha đáng kính của họ mãi mà không thấy về nhà. Chí Kiên ra ngoài đi tìm mà không thấy, Chí Văn lại lạnh lùng bảo.

“Anh đi tìm ông ta làm gì? Đói thì tự dẫn xác về.”

“Nhưng ngoài trời lạnh lắm, làm gì có chỗ nào cho cha ngủ.” Chí Kiên thở dài, lo lắng nhìn ra cổng suốt.

Chí Văn thản nhiên và cơm vào miệng, nuốt xong mới nói: “Chết thì thôi, tốt nhất là đừng về nữa.”

“Em đừng nói vậy, dù thế nào cũng là cha mình.”

“Cha cái gì, từ lúc em về đây, ông ta lo cho chúng mình được hôm nào.” Chí Văn cười khinh miệt, “Lão già đó mới là gánh nặng cho gia đình này ấy.”

“Em…”

“Anh đừng dạy em nữa. Nghe cái gì thì nghe, chứ cái này em không nghe.” 

Biết em trai cứng đầu, Chí Kiên cũng chỉ đành thở dài. 

Hôm sau, có người chạy qua báo cho Chí Văn rằng cha của cậu đang nằm chỏng vó ở ngoài đường, chả ai dám cắp lão về, bảo hai anh em ra ngoài mà đón.

Chí Văn mặc kệ, hôm nay vừa hay nghỉ học, cậu ở nhà nấu cơm, dọn dẹp cho anh trai trưa về ăn uống, nghỉ ngơi. 

Trưa hôm đó, Chi Kiên về nhà, trên lưng cõng một lão già còm nhom, gầy như da bọc xương, tóc tai bù xù, người dính đầy bùn đất về nhà.

“Lại nữa rồi.” Chí Văn than vãn, “Sao anh không để ông ta chết dí ngoài đường luôn đi?”

“Lạy em. Đừng nói thế.” Chí Kiên đặt cha trên chõng, chẳng biết là ông ta ngủ hay ngất vì đói mà lay mãi không dậy.

“Hừ, mặc kệ anh đấy!” Chí Văn cáu kỉnh nói một câu rồi bỏ vào nhà.

Chàng Chí Kiên pha nước ấm cho cha rồi lặng lẽ lau người, gội đầu sạch sẽ cho Chí Thành. Khi ông ta tỉnh dậy thì đã thấy mình nằm trong phòng, được đắp chăn ấm áp. Cái chăn của ông ta đã mang đi đâu mất rồi, trong nhà có hai cái của hai anh em, Chí Kiên cũng nhường cho cha nốt.

Mà Chí Thành chứng nào tật nấy, vừa tỉnh dậy đã cà thọt cà thọt chạy ra ngoài, thấy mỗi Chí Văn đang cặm cụi trong vườn, Chí Kiên thì vắng nhà, ông ta bèn chạy vào gian phòng của hai anh em, lục tung mọi ngóc ngách, cuối cùng kiếm được vài đồng lẻ mà Chí Kiên để dành, mang trốn đi đánh bạc.

Mọi lần, cùng lắm là Chí Thành bị người ta doạ dẫm, đuổi đánh gãy chân thôi, bởi nhìn ông ta còn mỗi cái xác còm nhom, cổ lúc nào cũng lắc la lắc lư như sắp gãy, có cái của gì quý giá để mà đòi đâu. Mà ông ta cũng chỉ cá cược được mấy đồng, nghĩ không dám chơi lớn, nhiều người cũng nghĩ ông ta không có mà trả nên không chơi quá nhiều với ông ta, nếu chơi thắng nhiều quá, ông ta sẽ nằm ăn vạ, khóc thét ầm ĩ trước cửa người ta, tố người ta ăn cướp. 

Nhưng lần này lại khác, Chí Thành vắng nhà mấy hôm liền, sau đó trở về nhà với vẻ mặt vui phơi phới, mặc quần áo mới, ngậm tẩu thuốc đắt tiền, mang về cho Chí Kiên một đống bạc.

Chí Kiên không yên tâm lắm, nói:

“Cha lấy tiền này ở đâu thì mang trả cho người ta đi!”

Nếu như mọi khi, nghe vậy thì Chí Thành sẽ mắng chửi cậu chàng ghê gớm, nhưng hôm nay lại vui vẻ tự đắc, nói.

“Tiền này là ta tự tay kiếm được bằng trí tuệ của mình, mấy đứa bay thì biết cái gì. Cầm lấy đi, thích gì cứ mua nấy, không phải lo! Mà mày cũng nghỉ ngơi đi, tạm thời đừng đi cày thay trâu cho cha già trắc nết kia nữa, nghỉ! Nhà có tiền rồi, đi làm cái khác!”

Chí Văn cười khẩy, không chạm vào đồng bạc nào.

“Ông thì lấy đâu ra trí tuệ mà ôm về được chừng này tiền? Nói đi, bị ai dụ dỗ rồi? Anh tôi tích góp được vài đồng, mấy hôm trước tự dưng mất sạch, ông mang đi đánh bạc đúng không?”

Bị nói trúng tim đen, Chí Thành lảng tránh, lấp lửng nói.

“Thì, thì có sao đâu. Mà giờ có bạc rồi đấy, chẳng phải là nhờ mấy đồng bạc lẻ đó à?”

“Cha à, số tiền này quá nhiều, cha mang trả họ đi.” Chí Kiên thở dài, “Không thể nào họ để cha dễ dàng mang về nhiều tiền như vậy được, có phải họ hứa hẹn gì với cha không?”

“Hứa, hứa hẹn cái gì?” Chí Thành chột dạ, mắt long lên, tức giận nói, “Tụi bay thì biết cái quái gì! Thôi, tiền cứ để đó, mi không dùng thì ta dùng…”

Rồi ông ta lại lóc cóc lấy một mớ bạc chạy ra ngoài. Hai anh em chỉ biết nhìn nhau, Chí Kiên nói.

“Thôi thì cứ giữ đó, lỡ người ta đến đòi thì vẫn có mà trả.”

Cứ tưởng chuyện đơn giản, nào ngờ vài hôm sau có người hàng xóm hớt hải chạy qua báo tin.

“Chí Khờ, Chí Khờ, mày ra mà xem kìa!”

Chí Kiên chạy ra, người đó nói: “Cha của mày, bị người ta đòi nợ, đang muốn lấy cái mạng của lão kia kìa! Mày ra đầu thôn mà xem!”

“Cái gì?” Chí Văn tức giận, la ầm lên, “Cái lão già này, hôm nay tôi không băm lão ra, tôi không làm người nữa!”

Chí Kiên không nói gì, mặt mày sầm xuống, chạy luôn ra khỏi nhà. Tới đó mới biết, ra là Chí Thành bị dụ đánh bạc, hôm kia thắng được mấy trận, nay lại vác xác đánh tiếp, càng thua càng muốn gỡ, bây giờ không có tiền mà trả.

Chí Văn ôm đống tiền mà lão mang về từ hôm trước theo, ra tới nơi thấy lão bị trói, đánh cho chẳng ra hồn người nữa. Nhưng lão vẫn gào cái mồm lên xin tha, tuy nhiên, người lần này là có họ hàng với quan lớn ở trên, nổi tiếng giàu có, đâu dễ dàng buông tha cho lão.

Chí Văn mang tiền tới trả, phú ông kia còn cười nhạo: “Nhóc con, số bạc này đối với ta chỉ như cái gỉ mũi vậy, mi có biết cha của mi nợ bao nhiêu không?”

Chí Thành gào lên: “Thằng con ngu ngốc, sao lại mang tiền ra đây, thằng ngu này!”

“Ông im đi!” Chí Văn quát, “Bây giờ ông còn to mồm được à?”

Chí Kiên đành quỳ xuống, bình tĩnh nói: “Dạ bẩm ông, cha con nhà tôi thật sự không có cái gì quý giá cả, ông là người rộng lượng, xin ông tha cho cha con tôi lần này, cha tôi cũng vì túng quẫn quá nên mới làm liều…”

“Ha.” Phú ông dò xét nhìn Chí Kiên, ngậm tẩu thuốc, hít một hơi rồi nói với người tùy tùng bên cạnh, “Thằng này, nó tên gì? Sao thằng cha đần độn mà sinh ra thằng con như vậy được.”

“Dạ bẩm, đó là con cả của ông ta ạ.” 

“Ồ.” 

Một lúc sau, phú ông nọ mới nói: “Tha cho nhà mi cũng được, nhưng như vậy thì thiệt cho ta quá.”

“Lạy ông, xin ông nói cho tôi biết để tôi còn biết đường làm theo ạ.”

“Được rồi, bỏ lại hai ngón tay, rồi đi đâu thì tuỳ.”

Chí Kiên im lặng, Chí Thành sợ hãi nhìn con trai, còn Chí Văn thì lạnh lùng nói.

“Vậy thì cứ lấy của ông già đó cả bàn tay cũng được.”

Phú ông lắc đầu, cười bảo: “Không, là cậu kia, cậu đó, để lại hai ngón tay, rồi mang người về tuỳ ý.”

“Sao? Không được!” Chí Văn lập tức phản bác, “Vậy lấy của tôi đi, của tôi cũng được, tay tôi còn khoẻ hơn cả tay của anh ấy.”

Chí Kiên nhìn phú ông chằm chằm, trên gương mặt chàng không tỏ rõ biểu cảm gì. Lúc đó, Chí Thành vội vàng van xin.

“Con trai, con trai à, xin con giúp cha, cha sai rồi. Cha không bao giờ đi đánh bạc nữa. Chỉ… chỉ hai ngón tay thôi, con, con thương cha thì giúp cha, được không con?”

“Ông già điên này!” Chí Văn nghiến răng nghiến lợi, “Câm mồm!”

“Sao? Ý cậu thế nào? Quá hời rồi chứ gì nữa?” Ông ta cười vui vẻ, “Số tiền đó đám người tụi bay có cày cả đời cũng không đền được đâu, chỉ cần hai ngón tay thôi là xoá nợ, chẳng phải ta đây vẫn thiệt à?”

“Anh, anh à…” Chí Văn đỏ mắt, nhìn anh mình như cầu xin, “Hay, hay là em nghỉ học, em cũng về đi làm, về kiếm tiền với anh, chúng ta sống cực một chút không sao mà.”

“Được rồi.” Chí Kiên lãnh đạm nói, không hề nhìn em trai, cũng không nhìn cha, “Vậy, nhờ ông giúp tôi.”

“Ha ha ha…” Phú ông ngửa đầu cười to, sảng khoái nói, “Được! Được lắm! Bay đâu, mang dao, thớt ra đây!”

“Anh à!” Chí Văn trừng mắt, rồi quay sang Chí Thành, quát to, “Ông mau ngăn anh lại đi chứ, lão già đốn mạt này!”

Lúc đó, Chí Kiên được hai tên tuỳ tùng dẫn lên, bọn họ đè cậu xuống, đặt bàn tay trái của cậu lên thớt. Mặc cho tiếng gào khóc của em trai, Chí Kiên không hé răng lời nào, chỉ im lặng làm theo những lời phú ông đưa ra. 

Ngay khi khoảnh khắc con dao hạ xuống, một tiếng thét dài đau đớn vang lên. Người dân ở bên ngoài nghe thấy cũng sợ hãi lây, không ai dám mở mồm bàn tán. 

Danh Sách Chương

Thành Viên

Thành viên online: Tấn Tài Ngô Nguyễn và 405 Khách

Thành Viên: 63868
|
Số Chủ Đề: 9378
|
Số Chương: 29351
|
Số Bình Luận: 119845
|
Thành Viên Mới: hoai thu vu

Audio truyện full

phàm nhân tu tiên audio

tiên nghịch audio

vũ thần chúa tể audio

thế giới hoàn mỹ audio

vô thượng thần đế audio

van co than de

Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta audio

Sư Huynh Ta Quá Ổn Trọng audio

Quỷ Bí Chi Chủ audio

Thiên Cơ Lâu: Bắt Đầu Chế Tạo Âm Hiểm Bảng audio

Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống audio

Tu Chân Tứ Vạn Niên audio

thê vi thượng

truyện teen

yêu thần ký

con đường bá chủ

thần mộ

đế bá

tinh thần biến

thần ấn vương tọa

đấu la đại lục 5

Truyện ebook dịch full

bắt đầu 3000 lượt rút thăm, ta trực tiếp thành bá chủ dị giới

bất diệt thần vương

chư giới tận thế online

đại phụng đả canh nhân

sư huynh ta quá ổn trọng

ta! thiên mệnh đại nhân vật phản phái

thiên cơ lâu: bắt đầu chế tạo âm hiểm bảng

thiếu niên ca hành

thiếu niên bạch mã túy xuân phong

tối cường trang bức đả kiểm hệ thống

tối cường sơn tặc hệ thống

trọng sinh chi tối cường kiếm thần

tu chân tứ vạn niên

vạn cổ tối cường tông

chẳng lẽ thật sự có người cảm thấy sư tôn là phàm nhân sao

đại sư huynh không có gì lạ

phu quân Ẩn cư mười năm, một kiếm trảm tiên đế

núp lùm trăm năm, khi ra ngoài đã vô địch!

quang âm chi ngoại

quật khởi thời đại mới

ta là tham quan các nàng lại nói ta là trung thần

thiên hạ đệ cửu

trọng sinh thay đổi thời đại

xuyên đến năm mất mùa, ta trở thành mẹ chồng cực phẩm

bất diệt long đế

côn luân ma chủ

đan hoàng võ đế

đỉnh cấp khí vận, lặng lẽ tu luyện ngàn năm

đường tăng đánh xuyên tây du

hoả chủng vạn năng

long phù

mỹ thực gia Ở dị giới

nguyên lai ta là tu tiên đại lão

nhân danh bóng đêm – đệ nhất danh sách 2

siêu cấp thần y tại đô thị

ta chỉ muốn an tĩnh làm cẩu đạo bên trong người

từ dã quái bắt đầu tiến hóa thăng cấp

ta tu tiên tại gia tộc

tạo hóa chi vương

thần cấp đại ma đầu

thiên cơ điện

tu chân nói chuyện phiếm quần

tu la ma đế (tu la đế tôn)

từ man hoang tộc trưởng chứng đạo thành thần

tuyệt thế dược thần

vạn tộc chi kiếp

xích tâm tuần thiên

ta thật không phải cái thế cao nhân

ta thật không muốn trọng sinh a

âm phủ thần thám

đại mộng chủ

gia gia tạo phản tại dị giới, ta liền vô địch Ở đô thị!

livestream siêu kinh dị

ta là thần cấp đại phản phái

ta tại trấn ma ti nuôi ma

tây du đại giải trí

trạm thu nhận tai Ách

bần tăng chả ngán ai bao giờ

dạ thiên tử

đế trụ

đối tượng hẹn hò là thần minh chi nữ

đô thị: bắt đầu từ trên đường cứu người

kiếm vương triều

linh cảnh hành giả

ngân hồ

quyền bính

ta thật không muốn làm chúa cứu thế

ta vô địch từ phá của bắt đầu

ta xây gia viên trên lưng huyền vũ

thế tử hung mãnh

thì ra ta là tuyệt thế võ thần

toàn chức nghệ thuật gia

tướng minh

bá võ

bắc tống nhàn vương

thập niên 70: cuộc sống gia đình của cô nàng yêu kiều

thâm hải dư tẫn

gia phụ hán cao tổ

đại thánh truyện

cá mặn lên đệ nhất thiên bảng

binh lâm thiên hạ

toàn dân võng du: bắt đầu vô hạn điểm kỹ năng

đô thị: bắt đầu từ trên đường cứu người

bắt đầu từ một cái giếng biến dị

bắt đầu khen thưởng 100 triệu mạng

bảo hộ tộc trưởng phe ta

bàng môn đạo sĩ Ở thế giới chí quái

bạch thủ yêu sư

thuộc tính tu hành nhân sinh của ta

thoái hóa toàn cầu

thịnh đường quật khởi

[mạt thế] thiên tai càn quét

thiên giáng đại vận

thiên cung

theo hồng nguyệt bắt đầu

thâu hương

thập niên 80: yểu điệu mỹ nhân (cổ xuyên kim)

thập niên 80: tiểu kiều thê

thập niên 80 mẹ kế nuôi con hằng ngày

thập niên 70: trở thành mẹ kế Ác độc của nam chính truyện khởi điểm

thập niên 70: sống lại, làm giàu

thập niên 60: làm giàu, dạy con

thập niên 60: đại nữ xưởng trưởng

thập niên 60: cuộc sống tốt đẹp sau khi trọng sinh

võ công tự động tu luyện: ta tại ma giáo tu thành phật hoàng!

ta mô phỏng con đường trường sinh trong nhóm chat

lãnh địa tại mạt thế

xin nhờ, ta thật không muốn cùng mỹ nữ chưởng môn yêu đương a!

dạy đồ vạn lần trả về, vi sư chưa từng tàng tư

minh thiên hạ

mạt thế vô hạn thôn phệ

mạc cầu tiên duyên

ma vật tế đàn

lược thiên ký

lục địa kiện tiên

lãnh chúa toàn dân: điểm danh nhận giảm giá thần khí

lãnh chúa cầu sinh từ tiểu viện tàn tạ bắt đầu đánh chiếm

kiếm tiên Ở đây

khủng bố sống lại

không để ta chết nữa, ta vô địch thật đấy

khi bác sĩ mở hack

khấu vấn tiên đạo

khai quốc công tặc

hồng hoang quan hệ hộ

hồn chủ

hệ thống siêu cấp tông môn

hệ thống giúp quỷ làm vui

hãn thích

căn cứ số 7

Ở rể (chuế tế)

coi mắt đi nhầm bàn, ta bị đối tượng hẹn hò bắt cóc

điên rồi ! ngươi xác định ngươi là ngự thú sư?

đệ đệ của ta là thiên tuyển chi tử

đại hạ văn thánh

hàn môn kiêu sĩ

hán hương

gen của ta vô hạn tiến hóa

dụ tội

thập niên 70: đoán mệnh sư

đồ đệ của ta đều là trùm phản diện

đấu phá chi dịch bảo hệ thống

đạo quân

đạo lữ hung mãnh của ta cũng trùng sinh

dân gian ngụy văn thực lục

đại quản gia là ma hoàng

đại minh võ phu

đại kiếp chủ

đại chu tiên lại

cường giả hàng lâm Ở đô thị

cuộc sống hằng ngày của kiếm khách cổ đại

cửa hàng kinh doanh Ở dị giới

con ta, nhanh liều cho cha

cỏ dại cũng có hệ thống hack

chung cực toàn năng học sinh

cao thủ thâu hương

cấm kỵ sư

bán tiên

nương tử nhà ta, không thích hợp

ngụy quân tử thấy chết không sờn

ta hôn quân, bắt đầu đưa tặng giang sơn, thành thiên cổ nhất đế

ta tại dị giới thành võ thánh

ta trở thành truyền thuyết Ở hồng kông

ta từ trong gương xoát cấp

tận thế trò chơi ghép hình

thả nữ phù thủy kia ra

nhân sinh của ta có thể vô hạn mô phỏng

ổn trụ biệt lãng

phần mềm treo máy: ta bất tri bất giác liền vô địch

phản phái vô địch: mang theo đồ đệ đi săn khí vận

sủng thú siêu thần

huyền huyễn: ta! bắt đầu sáng tạo thiên cơ lâu!

ta chỉ muốn an tĩnh chơi game

ta có một thân bị động kỹ

thánh khư

thần cấp lựa chọn: ngự thú sư này có Ức điểm dữ dội

thâm không bỉ ngạn

thái cổ thần vương

tên đầu trọc này rất nguy hiểm

tận thế tân thế giới

ta tại tận thế nhặt bảo rương

tại mạt thế, mọi người thay phiên nhau diễn kịch

ta trở thành phú nhị đại phản phái

ta thật sự không mở hắc điếm

ta nguyên thần có thể ký thác thiên đạo

ta làm cẩm lý Ở trò chơi sinh tồn

ta là võ học gia

ta là tùy tùng của nữ phản diện

ta có thể thấy Ẩn tàng cơ duyên

sử thượng đệ nhất mật thám

số 13 phố mink

siêu phẩm vu sư

rich player – võng du thần cấp cường hào

quỷ bí chi chủ

quốc vương vạn tuế

phát thanh khủng bố

phản diện siêu cấp

nhìn thấy thanh máu ta liền vô địch

nhân sinh hung hãn

nguyên tôn

người đưa thư khủng bố

người đọc sách đại ngụy

người chơi hung mãnh

ngạo thế đan thần

mục thần ký

minh triều ngụy quân tử

cổ chân nhân

tuyệt thế vũ thần

tự mình tu thành người đuổi quỷ

trưởng tỷ nhà nông có không gian

trò chơi hệ chữa trị của tôi

tối cường phản phái hệ thống

toàn năng khí thiếu

toàn cầu cao võ

tinh môn

tiêu dao tiểu thư sinh

tiêu dao du

vừa bị từ hôn! siêu cấp thiên hậu mang em bé đến ngăn cửa

y vương cái thế

trùng sinh chi kiêu hùng quật khởi

từ giới giải trí đến nhà giàu số 1

tiên đạo quỷ dị

xuyên việt bắt đầu từ nuôi rồng

xuyên thành thanh niên tri thức nữ phụ về thành phố

xuyên thành nha hoàn của nữ chính, ta nằm yên làm giàu

xe mỹ thực di động của nữ pháo hôi tại mạt thế

wechat của ta kết nối thông tam giới

vừa thành tiên thần, con cháu cầu ta đăng cơ

vũ trụ chức nghiệp tuyển thủ

võ học ta tu luyện có khả năng bạo kích

vô địch thật tịch mịch

vô địch sư thúc tổ

võ công của ta quá thần kỳ, có thể tự động tu luyện

vĩnh dạ thần hành

viễn cổ đi bắt hải sản làm giàu ký

vị hôn thê của ta là kiếm thánh

tùy thân liệp thú không gian (bản dịch)

tu tiên mô phỏng ngàn vạn lần , ta cử thế vô địch

tu tiên ba trăm năm đột nhiên phát hiện là võ hiệp

từ tận thế ta bắt đầu vô địch

tu luyện bắt đầu từ đơn giản hóa công pháp

trùng sinh thế gia tử

trọng sinh trở thành mạnh nhất vũ trụ

trọng sinh đại đạo tặc

trọng sinh 1988: em gái ruột của nam chính truyện niên đại

trò chơi đói khát cầu sinh

triệu hồi cuồng triều Ở mạt thế

trạch nhật phi thăng

toàn dân trò chơi: từ zombie tận thế bắt đầu treo máy

toàn cầu hung thú: ta có vô số thần thoại cấp sủng thú

tiên phủ trường sinh

tiên đình phong đạo truyện

tiệm tạp hoá âm dương