Chương 24. A Điêu Phá Bảo

Diên Tử thả lưng tới tường đá, thở phì phò, đất bụi quyện lẫn mồ hôi bám nham nhở từ đầu đến chân, cáu bẩn một lớp dày. Cậu không nghĩ những bậc thang cuối cùng này lại khó đến thế, là do bản thân đã quá chủ quan rồi.

Mật thất này có tổng cộng bốn nghìn chín trăm tám mươi bậc thang vòng vèo dẫn vào tâm núi. Hơn một năm vừa rồi, Diên Tử kiên trì từng bước từng bước, trước mắt lúc này chỉ còn mười bậc. Không biết có phải do đã thấm mệt mà cảm giác trở nên sai lệch, cậu cảm thấy mấy bậc thang cuối này, mỗi bậc đều gia trì gấp mười pháp lực, từng đợt trấn áp hung hăng cuồn cuộn đập tới, tưởng như cả lối đi tứ bề đá cứng lẫn thân thể nhỏ bé của cậu đều từng chút một bị xói mòn, từng cử động bị cản trở kịch liệt.

Suốt cả canh giờ vừa rồi, chật vật lắm cậu mới bước thêm được một bậc.

Nhưng Diên Tử không thể quay lên, ánh mắt trầm mặc sâu kín của Lâm chưởng môn khi đó vẫn đang lởn vởn trước mắt.

Lúc sẩm tối, sau khi cùng Tiểu Linh từ dưới trấn trở về, Người gọi riêng cậu vào thư phòng, lệnh cho cậu ngay lúc đó đi xuống mật thất, còn nói rất nhỏ rằng, lần này bằng mọi giá cậu phải lấy được thứ ở dưới đó lên, nhất định không được bỏ dở giữa chừng!

Giây phút ấy Diên Tử chỉ nghĩ, hẳn là do thời gian cấp bách, ngày mai cả đoàn lên đường, cho nên Lâm chưởng môn muốn cậu nhanh chóng có một món vũ khí riêng để phòng thân.

Trên đường đi xuống đây, càng nghĩ càng thấy ngờ vực.

Bằng mọi giá?

Giống như đây là cơ hội duy nhất của Diên Tử. Tứ phía áp lực vẫn đang không ngừng công kích, cậu không có nhiều thời gian suy ngẫm thêm…

Để hiểu rằng, đây là cơ hội duy nhất của Lâm chưởng môn!

Một đợt áp bức hung tợn trực tiếp dội tới, Diên Tử vừa rồi phân tâm chưa kịp trấn định, lập tức bị đẩy mạnh ra sau, tấm lưng gầy đập tàn nhẫn lên tường đá, cậu rên to một tiếng.

Một lát, cậu vặn vẹo cắn răng đứng dậy, tiếp tục men theo bờ tường, chùng người bước tiếp.

Diên Tử ở sâu trong lòng núi, bên ngoài chớp mắt đã trôi qua hai ngày, nhưng cậu không hề ý thức được thời gian, một mình cứ ngất lại tỉnh, cứ tỉnh lại ngất, mệt quá thì ngồi một góc ngủ gục, bất chợt giật mình tỉnh dậy đều sẽ gọi tên Lâm chưởng môn, đói phải cắn răng chịu đựng, khát thì vuốt cho mồ hôi bết trên tóc trôi vào miệng được giọt nào tốt giọt đó. Trước giờ không phải là chưa từng chịu khổ, nhưng loại chuyện cực nhọc tới cực độ này, Diên Tử quả thực lần đầu trải qua.

Đến khi gần chạm được tới bậc thang cuối cùng, thiếu niên nhỏ chỉ còn chút sức tàn, rệu rã cấu tường đá nhẵn thín bằng mười đầu ngón tay nhỏ bé. Lúc này nếu không đủ bản lĩnh sẽ lập tức ngã ngào ra trước khi chạm đích, nhưng Diên Tử cố hết sức gồng mình, nghiến răng chặt đến mức, đám xương cổ đua nhau trồi lên, tưởng như một chút nữa là sẽ chọc thủng lớp da mỏng. Cậu gào lên một tiếng thảm thiết…

Bên ngoài, Lâm chưởng môn đã an bài từ trước, bằng cách nào đó đúng vào thời gian này dưới trấn bỗng tổ chức nhiều lễ hội náo nhiệt, Người căn dặn đám Sở Kính hộ tống đoàn người Hoàng thất xuống Điểu trấn trước, nghỉ ngơi vui chơi một vài ngày, đợi Diên Tử và Tiểu Linh đuổi tới rồi sẽ cùng xuất phát.

Đám người phàm nhân đó sớm đã rời đi, cho nên bọn họ không trải qua cơn địa trấn vừa rồi.

Cát Lưu Đỉnh như con rồng già toàn thân cô kết tầng tầng rêu phong bỗng rung người thức giấc. Ngọn tháp thông hùng vĩ khẽ lắc lư giữa đất trời. Mây xanh sợ hãi tán loạn tan biến. Vô vàn khe nứt mảnh nhỏ như ác trùng, trong chớp mắt lan ra khắp nơi, tựa như muốn tách ngọn núi đồ sộ thành trăm ngàn mảnh, tiếng răng rắc chốc chốc lại vang lên, âm ỉ mãi không thôi. Đất tảng, sỏi đá trườn rầm rập bên dốc núi. Dưới sơn môn, đống đá xinh đẹp của Diên Tử chục thước chất cao thi nhau ngả ngớn, một lát thì thành một bãi đá ngổn ngang, bừa bộn lăn lóc.

Trong lòng núi, Diên Tử toàn thân run bần bật, hai tay chống đầu gối, mắt đầy huyết sắc chầm chập ngước lên.

Thanh âm ong ong bất tận đã hoàn toàn biến mất.

Như cảm thấy gì, Diên Tử cố xoay đầu nhìn lại. Dường như là ảo giác, cậu cảm thấy những bậc thang được gia cố pháp lực vừa lùi ra rất xa, đường dẫn lên mặt đất càng lúc càng nhỏ bé mờ ảo, lúc này chỉ còn phảng phất vài tia sáng vàng yếu ớt.

Bốn phía như được kéo giãn vạn phần, trước mặt, khoảng không màu trắng kỳ lạ dần dần hiện rõ.

Dễ thấy đây không phải là kết giới, mà đơn thuần chỉ là một căn phòng tụ đầy khói trắng, rất dày và cô đặc, trong không khí hàng tỷ vệt sáng nổi bật, thi nhau vụt lên vụt xuống, đan xen không ngớt, chốc chốc vô tình va quệt vào nhau sẽ hình thành vô vàn vụ nổ nhỏ, chấm bạc li ti bắn ra, chỉ kịp ánh lên một nhịp liền lập tức tan biến.

Diên Tử mạnh dạn xuyên bàn chân qua lớp màng ngăn cách.

Kỳ lạ nối tiếp kỳ lạ, cả cơ thể Diên Tử cứ phần nào xuyên qua liền sẽ như được hồi sinh. Không chỉ sức lực được kéo lại tới tám phần, cậu nhóc tròn mắt nhìn xuống tay chân, đều cảm thấy da dẻ hồng hào tươi sáng hơn không ít, cơn đói khát mệt mỏi rất nhanh đã biến mất.

Một lát, Diên Tử đã tỉnh táo hơn, định tâm tập trung vào đại sự. Cậu đưa mắt nhìn tới, phát hiện sâu tít bên trong kia dường như có vật gì đó gắn trên tường, vùng khói xung quanh có lẽ là không màu, lúc này phát sáng không ngừng chính là do thứ kia phát ra. Rất có thể, đó chính là món vũ khí mà trước nay Diên Tử ao ước, cậu không chần chừ, rảo chân bước tới.

Càng bước sâu vào trong, thực cảnh lại càng trở nên mông lung mơ hồ. Một giây ngoái đầu nhìn lại, tường đá và bậc thang đã không còn, bốn bề chỉ có khói trắng và hàng tỷ vệt sáng nổ bùm vô thanh.

Khi Diên Tử quay đầu nhìn về phía điểm đích thì vật gắn trên tường ban nãy cũng biến mất. Cậu đang đứng giữa một không gian vô định.

Ngây ra một lúc, Diên Tử hít một hơi sâu, hết sức bình tĩnh phóng tầm mắt rộng nhất có thể, hy vọng lại tìm thấy món bảo bối. Đôi chân vẫn tiếp tục bước tới.

Trôi qua không ít thời gian, cậu không rõ mình đã đi đến đâu, đang ở đâu, bỗng dưng Diên Tử bị dọa cho giật bắn mình.

Từ nơi xa phía trước bỗng xuất hiện một chấm sáng, có vẻ như nó đang lao tới rất nhanh, Diên Tử trợn trừng mắt quan sát, thân mình vô thức lùi chậm đôi ba bước. Do khói trắng quá đặc, chấm sáng đến rất gần cậu mới nhìn được rõ, là phong kích. Chính là kiểu, khi dùng vũ khí xuất chiêu, nếu không trực tiếp chém vào vật thể thì trong không khí sẽ hình thành một vết gió vô hình, di động vũ bão.

Phong kích đang tiếp cận Diên Tử kia lấp lánh ánh bạc, nhờ vậy mà có hình, nó hơi cong, rất dài, hai đầu thuôn nhọn.

Nó lao tới phần thân dưới của cậu, giống như muốn cứa ngang, chặt đôi cơ thể. Diên Tử nhanh nhẹn, một chân trụ, một chân xoay nhanh chóng tạo đà, vừa phi thân lên cao nhảy tránh, vừa linh hoạt quay người một vòng, bàn tay phải duỗi căng năm ngón, dùng má tay làm công kích, trực tiếp chém một đường chéo sâu.

Phong kích và đường chém của Diên Tử va chạm, uỳnh lớn một tiếng, áp bức tỏa ra tứ phía, tại nơi phát nổ như tâm pháo hoa, bắn tỏa ra ngàn vạn chấm sáng, lập lòe đôi nhịp rồi tắt lụi.

Ngay khi phong kích này tan rã, một phong kích khác lập tức xuất hiện. Đường đi của nó còn thấp hơn lần trước, nhắm đầu gối đối phương mà tấn công, lần này cũng nhanh hơn gấp bội. Diên Tử vừa rồi từ từ hạ người từ trên cao xuống, mà cái động tác này đa phần nhờ ngoại lực, hiếm có ai thả lỏng để rơi mà nhanh cho được. Cậu chưa kịp điều chỉnh lại tư thế, phong kích liền đã xé gió lao tới. Vừa chạm mặt đất, Diên Tử cuống quít gập đôi đầu gối, toàn thân như vũ nữ uốn dẻo, ngửa người ưỡn thẳng ra sau. Cơ thể Diên Tử đương nhiên không thể xinh đẹp và mềm mại như nữ nhân, mấy chục cái xương sườn thi nhau la lối. Cậu vừa rên đau vừa liếc ngược nhìn tới vệt sáng hung tợn, hú hồn thở phào một cái. Xém thì mất chân rồi.

Phong kích này chưa chịu xung đột cho nên không lập tức tan đi, nó rất ngang tàng xoay mình quay lại. Diên Tử thở ra còn chưa hết hơi, mắt đã trợn to vội vã bật dậy. Thực may, khoảng cách lúc này cho cậu đủ thời gian để chuẩn bị thế công. Chân phải làm bàn đạp, hơi lùi chân trái về sau, thân thể nhỏ như con báo rình mồi, thu tròn một cục trên mặt đất, căn tầm bay tới của tên địch bất đắc dĩ, bất ngờ trực diện lao tới. Cậu quyết định đánh giáp lá cà.

Mà đánh giáp lá cà thì yếu tố bất ngờ chính là then chốt. Mặc dù địch này không có mắt nhưng Diên Tử vẫn làm đúng bài mà Lâm chưởng môn dạy, cố ý úp bàn tay phải xuống, giấu má tay ra sau lưng. Rất nhanh, cổ chân động nhẹ, toàn thân trong tích tắc xoay ngang, kịp lướt sóng đôi đối hướng với địch, tránh được nó. Chưa đợi nó quay lại, cậu đẩy một lượng lực vuông góc với mặt đất, tận dụng thời cơ phi người lao đến, đưa má tay nãy giờ giấu đi, chém liên tiếp mười nhát vào không khí. Mười phản kích tuần tự phát ra, va chạm keng keng với phong kích. Trước đó cậu phát đều lực, cho nên vừa đúng lần thứ mười tiếp xúc, phong kích kia rốt cuộc cũng mờ nhạt dần.

Mãi cho đến khi bị phong kích thứ tư đánh cho bối rối, Diên Tử mới hơi ngờ ngợ. Đến cái thứ bảy xém thì bị cắt mất chỏm tóc tròn, cậu mới tám phần chắc chắn.

Đây chẳng phải là Khiết Chính Tâm ư? Đám phong kích kia nãy giờ từng đợt từng đợt ép tới, chính là ép cậu xuất ra từng chiêu của Khiết Chính Tâm!

Từ trước đến giờ luyện tập lâu như thế, nhuần nhuyễn đến như thế, vậy mà mãi hôm nay Diên Tử mới thực sự đạt được thứ gọi là ‘cảm giác’. Hóa ra Khiết Chính Tâm chân chính chính là như vậy, từng đợt công kích đều chắc chắn, dứt khoát, nhất cử nhất động đều rất vững vàng, tâm tư tuyệt đối không được một giây nao núng.

Không gian hư vô vẫn lung linh trăm nghìn vệt sáng nhỏ vùn vụt ngang dọc, từng cử động của Diên Tử nhờ vậy mà được họa theo, sau mỗi lượt phi thân, phía sau đều để lại một dải sáng bạc.

Sau khi phản công tia phong kích thứ hai mươi, Diên Tử mới thở ra, vô tình đảo mắt nhìn xung quanh.

Cậu lập tức hoảng hốt, lông tơ sau gáy nhanh chóng dựng đứng hết lên, bên tay dễ dàng cảm thấy từng đợt da gà run rẩy.

Giữa vùng không gian vô định nổi bật lên một hình thù bạch quang khổng lồ rực rỡ.

Một ngôi sao sáu cánh.

Và Diên Tử đang đứng ở chính tâm ngôi sao này.

Bấy giờ cậu mới vỡ lẽ rồi tự hỏi, Thiên Môn Truyền Tống có hai mươi mốt động tác ư?

Vừa rồi cậu tự động xuất chiêu rồi tự đẩy bản thân đứng vào điểm chính giữa. Động tác bốc đồng này vô tình là do nhiều ngày trước, lúc tự luyện trên Vân Hà Cốc, cậu lỡ đà chém đôi màn nước êm đềm của thác nhỏ. Trước giờ đều nghĩ nó vô tri vô giác, ai dè khi đó nó dường như tức giận, nổi lên một trận thủy triều, sỏi đá dưới lòng suối yên ả bị nó thịnh nộ triệu hồi. Vẫn nhớ lúc đó bản thân còn đang ngây ra há mồm kinh ngạc thì đã bị nó ném tới ném tấp, đánh trả một lúc không cách nào thắng nên phải chạy vào nhà trốn biệt cả buổi.

Thác nước thế mà như ghim thù, những ngày sau cứ thấy cậu thò mặt ra liền chọi đá ném tới cửa nhà. Rốt cuộc sau nửa tháng mình mẩy thâm tím lẫn vài trăm lần bí thở dưới lòng nước, đấy là chưa kể toàn thân như miếng vải bị thủy triều quật qua quật lại giữa hai bờ suối, sau cùng cậu cũng miễn cưỡng áp đảo.

Suốt hai ngày sau đó, Diên Tử ngẩn ra ngồi nhìn nó, mãi mới chợt tỉnh ngộ, thác này do sư huynh tạo tác, với tính cách của huynh ấy mà bỗng dưng đang yên lành bị người ta chọc tới, huynh ấy không đánh cho hắn thân bại danh liệt mới là lạ.

Đầu nghĩ tới Di Ẩn, Diên Tử thích thú khẽ nhích khóe miệng, ngốc nghếch đờ người. Đúng lúc này xung quanh chợt nổi cơn rung chuyển, cậu còn chưa kịp hoàn hồn mà đứng cho vững, lúc mở mắt đã thấy mình trở về giữa gian nhà trong mật thất. Ngoảnh đầu nhìn sau lưng, bậc thang và tường đá vẫn gọn gàng gần đó, xung quanh khói đã mỏng đi phân nửa.

Lúc này Diên Tử mới lần đầu nhìn tỏ, căn phòng này không lớn, bốn phía tường đất xù xì rắn rỏi, ánh bạc ban nãy còn chói lòa nhức nhối, giờ đây êm dịu thuần khiết, nhất mực thanh cao.

Nhìn theo bóng mình phản chiếu trên mặt đất, cậu dễ dàng đoán được nguồn sáng đang nằm ở đâu. Diên Tử xoay gót, vừa kịp nhìn tới liền đã mở to mắt kinh ngạc, thốt ra một tiếng gọi lớn:

“A Điêu?!”

A Điêu là món vũ khí gỗ đầu tiên cậu đẽo ra, cậu đương nhiên có ấn tượng với nó, nhìn qua đã nhận ra bút tích vụng về của mình, chính là đôi ba nét ngang dọc vô duyên nơi chuôi đao. Ký ức nhanh chóng ùa về, cậu còn mang máng nhớ, năm đó đã tặng cho Đằng Đằng dịp sinh thần của hắn.

“Sao ngươi lại ở đây?”

Lời vừa dứt Diên Tử liền nhận ra không đúng. A Điêu chỉ là đồ chơi bằng gỗ, nhỏ xíu xiu cậu đeo bên hông. Đao cong trước mặt này quả thực giống A Điêu đến mức phải kinh ngạc, không chệch một ly, có điều nó nó là kim khí, kích thước tương đương thanh đao cong mà Lâm chưởng môn không muốn tặng cho cậu, dường như còn to hơn một chút.

Đao kia treo trên tường đá, giống như tù nhân bị hai sợi xích to trói chéo.

Diên Tử hơi e dè, ngẫm nghĩ một lát mới nhấc chân tiến tới, tháo hai đầu xích bên dưới ra.

Tay vừa chạm vào chuôi đao, Diên Tử lập tức như bị sét đánh, cánh tay rung lên dữ dội, cậu sợ hãi buông vội tay ra, bật lùi về sau mấy bước.

Trong một khoảnh khắc đó, Diên Tử kịp nhìn thấy một thân ảnh lạ lẫm. Một người khoác trên mình áo choàng dài rực đỏ, đội mũ trùm, vành mũ che mất phân nửa diện mạo, rất giống kiểu Kiến San hay diện. Trong lòng Diên Tử vì sao đó dấy động một thứ cảm xúc vừa xa lạ, vừa thân thuộc. Tay phải của y cầm thanh đao bạc, dường như chính là thanh đao trước mặt này, biểu diễn một tư thế cậu biết rất rõ, chính là động tác thứ hai mươi của Khiết Chính Tâm. Y phóng ra một nguồn lực kinh hãn, biển máu đỏ tươi sau đó chỉ kịp ánh lên khi khung cảnh đã hóa lu mờ.

Lồng ngực Diên Tử lập tức nhói lên một tràng đau đớn khủng khiếp, cậu chưa kịp chuẩn bị đón nhận, vô thức cong người túm chặt ngực trái.

Tiếp tục là một cảm giác tò mò khó kiềm chế, bất chấp cơn đau chưa dứt, Diên Tử mạnh dạn vươn tay, tóm lấy chuôi đao một lần nữa.

Nhưng cậu không có cơ hội thứ hai. Lần này tay chạm tới chuôi đao, không còn bị giật nữa, Diên Tử có hơi hụt hẫng, nhấc nó rời tường, đưa gần tới trước ngực.

Nhưng đao kia không ngoan ngoãn nằm trong tay, vừa được Diên Tử giải thoát nó đã bất ngờ rời đi, bay cách cậu một đoạn không xa, lơ lửng treo mình giữa không trung, ngang tầm mắt cậu, giống như đang muốn trò chuyện với cậu. Lúc này, từ lưỡi đao phóng ra những tia sáng nhỏ có hồn, vẽ vào không trung hai bên phải trái. Một lát, hai hàng chữ chậm rãi thành hình.

Thân vạn lượng… Nguyện ý cáng?

Diên Tử kinh ngạc, ngây người một lúc, mãi mới hiểu ra, bèn thong thả gật đầu.

Chữ liền biến mất. Hai hàng chữ khác tiếp tục được họa ra:

Hung thân ẩn. Cầu giai nhân!

Lúc này Diên Tử mới hiểu, thì ra bốn câu này ý nghĩa chính là như vậy. Từ trước đến giờ, bốn trang sách cuối của Thiên Môn Truyền Tống cậu chỉ học vẹt, bởi vốn tưởng Khiết Chính Tâm đơn giản chỉ là một bài võ, chẳng có động tác nào khiến cậu cảm thấy bản thân nặng vạn cân, cũng không có chỗ nào khiến cậu cảm thấy sát khí ứ đọng, chuyện gặp giai nhân nào đó đương nhiên lại càng không.

Ra là lời đao kia muốn nói. ‘Hung thân ẩn’ kia hóa ra chính là cảnh tượng vừa rồi. Diên Tử suy ngẫm một lát, tự hỏi mình rồi lại tự phỏng đoán. Bài phú này vỏn vẹn hai chục trang, trước sau đều chỉ là một câu chuyện về thanh đao trước mặt. Người mặc áo choàng đỏ kia có phải là chủ nhân của nó, y rốt cuộc đã làm ra chuyện gì khiến đao này một thân vấy máu tanh?

Đao kia vẫn kiên nhẫn phát ra từng đợt sáng bạc dịu dàng, nó khẽ rung rinh giữa không gian, vô cùng thanh cao và xinh đẹp!

Diên Tử nhìn tới, nghĩ sao đáp vậy, cậu lại khẽ gật đầu.

Bấy giờ bạch quang trên đao mới dần lụi tàn, một lát nó biến thành một thanh thiết đao bình thường. Lúc Diên Tử vươn tay cầm lấy thì nó bất ngờ xoay nhẹ, đủ nhanh để cứa một đường mỏng trên đầu ngón trỏ tay phải của Diên Tử. Máu từ đó chảy ra đôi giọt, nó xoay ngang hứng lấy, máu trong tích tắc chìm vào thân đao.

Đao trích máu nhận chủ.

Diên Tử không đau, chỉ khẽ xuýt xoa nơi đầu lưỡi. Chứng kiến chuyện vừa rồi, nội tâm sầu hỉ lẫn lộn, sau cùng tiểu thiếu niên chỉ khẽ gọi nó hết sức bi thương:

“A Điêu à, ngươi hãy là A Điêu Phá Bảo!”

***

Công đạo lập, gian tà tắc

Ngộ sai sát, lũng tà tâm

Đao thác nhận, chân tâm lịch

Đối ứng nhân, rúng chân tình

Đối nguy nạn, dũng cảm phản

Đối âm kế, lược trí mưu

Trụ bản lãnh, khước thoái lui

Bảo giá thủ, liệt bất kinh

Thân vạn lượng, nguyện ý cáng?

Hung thân ẩn, cầu giai nhân!

***

Đạo chính lập nên, gian tà bị ngăn chặn 

Giết lầm người vô tội, tâm tình hóa u mê

Thân ta ủy thác, chỉ chọn người chân tâm trong sạch

Biết đúng sai, biết chân tình mà đối nhân xử thế

Gặp nguy nan, biết dũng cảm phản kháng

Gặp mưu kế, biết dùng trí đối trọi

Kẻ trước sau bản lĩnh không chùn bước

Thế đường cùng vững một lòng quyết tâm

Ta nặng vạn cân, người có nguyện ý trọn đời gánh vác?

Thân ta ám hung tà, người có nguyện, lọc lòng ta trong sạch?

Danh Sách Chương
Tiểu Phiêu Diêu

Tiểu Phiêu Diêu (2 năm trước.)

Level: 7

80%

Số Xu: 3125

Phong Nhàn

Hảo bảo vật!

Thật vất vả mới có được! :(


Phong Nhàn

Phong Nhàn (2 năm trước.)

Level: 10

82%

Số Xu: 15554

Hảo bảo vật!


Thành Viên

Thành viên online: Hoàng Huy và 99 Khách

Thành Viên: 63430
|
Số Chủ Đề: 9329
|
Số Chương: 29161
|
Số Bình Luận: 119040
|
Thành Viên Mới: HEO CON123

Audio truyện full

phàm nhân tu tiên audio

tiên nghịch audio

vũ thần chúa tể audio

thế giới hoàn mỹ audio

vô thượng thần đế audio

van co than de

Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta audio

Sư Huynh Ta Quá Ổn Trọng audio

Quỷ Bí Chi Chủ audio

Thiên Cơ Lâu: Bắt Đầu Chế Tạo Âm Hiểm Bảng audio

Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống audio

Tu Chân Tứ Vạn Niên audio

thê vi thượng

truyện teen

yêu thần ký

con đường bá chủ

thần mộ

đế bá

tinh thần biến

thần ấn vương tọa

đấu la đại lục 5

Truyện ebook dịch full

bắt đầu 3000 lượt rút thăm, ta trực tiếp thành bá chủ dị giới

bất diệt thần vương

chư giới tận thế online

đại phụng đả canh nhân

sư huynh ta quá ổn trọng

ta! thiên mệnh đại nhân vật phản phái

thiên cơ lâu: bắt đầu chế tạo âm hiểm bảng

thiếu niên ca hành

thiếu niên bạch mã túy xuân phong

tối cường trang bức đả kiểm hệ thống

tối cường sơn tặc hệ thống

trọng sinh chi tối cường kiếm thần

tu chân tứ vạn niên

vạn cổ tối cường tông

chẳng lẽ thật sự có người cảm thấy sư tôn là phàm nhân sao

đại sư huynh không có gì lạ

phu quân Ẩn cư mười năm, một kiếm trảm tiên đế

núp lùm trăm năm, khi ra ngoài đã vô địch!

quang âm chi ngoại

quật khởi thời đại mới

ta là tham quan các nàng lại nói ta là trung thần

thiên hạ đệ cửu

trọng sinh thay đổi thời đại

xuyên đến năm mất mùa, ta trở thành mẹ chồng cực phẩm

bất diệt long đế

côn luân ma chủ

đan hoàng võ đế

đỉnh cấp khí vận, lặng lẽ tu luyện ngàn năm

đường tăng đánh xuyên tây du

hoả chủng vạn năng

long phù

mỹ thực gia Ở dị giới

nguyên lai ta là tu tiên đại lão

nhân danh bóng đêm – đệ nhất danh sách 2

siêu cấp thần y tại đô thị

ta chỉ muốn an tĩnh làm cẩu đạo bên trong người

từ dã quái bắt đầu tiến hóa thăng cấp

ta tu tiên tại gia tộc

tạo hóa chi vương

thần cấp đại ma đầu

thiên cơ điện

tu chân nói chuyện phiếm quần

tu la ma đế (tu la đế tôn)

từ man hoang tộc trưởng chứng đạo thành thần

tuyệt thế dược thần

vạn tộc chi kiếp

xích tâm tuần thiên

ta thật không phải cái thế cao nhân

ta thật không muốn trọng sinh a

âm phủ thần thám

đại mộng chủ

gia gia tạo phản tại dị giới, ta liền vô địch Ở đô thị!

livestream siêu kinh dị

ta là thần cấp đại phản phái

ta tại trấn ma ti nuôi ma

tây du đại giải trí

trạm thu nhận tai Ách

bần tăng chả ngán ai bao giờ

dạ thiên tử

đế trụ

đối tượng hẹn hò là thần minh chi nữ

đô thị: bắt đầu từ trên đường cứu người

kiếm vương triều

linh cảnh hành giả

ngân hồ

quyền bính

ta thật không muốn làm chúa cứu thế

ta vô địch từ phá của bắt đầu

ta xây gia viên trên lưng huyền vũ

thế tử hung mãnh

thì ra ta là tuyệt thế võ thần

toàn chức nghệ thuật gia

tướng minh

bá võ

bắc tống nhàn vương

thập niên 70: cuộc sống gia đình của cô nàng yêu kiều

thâm hải dư tẫn

gia phụ hán cao tổ

đại thánh truyện

cá mặn lên đệ nhất thiên bảng

binh lâm thiên hạ

toàn dân võng du: bắt đầu vô hạn điểm kỹ năng

đô thị: bắt đầu từ trên đường cứu người

bắt đầu từ một cái giếng biến dị

bắt đầu khen thưởng 100 triệu mạng

bảo hộ tộc trưởng phe ta

bàng môn đạo sĩ Ở thế giới chí quái

bạch thủ yêu sư

thuộc tính tu hành nhân sinh của ta

thoái hóa toàn cầu

thịnh đường quật khởi

[mạt thế] thiên tai càn quét

thiên giáng đại vận

thiên cung

theo hồng nguyệt bắt đầu

thâu hương

thập niên 80: yểu điệu mỹ nhân (cổ xuyên kim)

thập niên 80: tiểu kiều thê

thập niên 80 mẹ kế nuôi con hằng ngày

thập niên 70: trở thành mẹ kế Ác độc của nam chính truyện khởi điểm

thập niên 70: sống lại, làm giàu

thập niên 60: làm giàu, dạy con

thập niên 60: đại nữ xưởng trưởng

thập niên 60: cuộc sống tốt đẹp sau khi trọng sinh

võ công tự động tu luyện: ta tại ma giáo tu thành phật hoàng!

ta mô phỏng con đường trường sinh trong nhóm chat

lãnh địa tại mạt thế

xin nhờ, ta thật không muốn cùng mỹ nữ chưởng môn yêu đương a!

dạy đồ vạn lần trả về, vi sư chưa từng tàng tư

minh thiên hạ

mạt thế vô hạn thôn phệ

mạc cầu tiên duyên

ma vật tế đàn

lược thiên ký

lục địa kiện tiên

lãnh chúa toàn dân: điểm danh nhận giảm giá thần khí

lãnh chúa cầu sinh từ tiểu viện tàn tạ bắt đầu đánh chiếm

kiếm tiên Ở đây

khủng bố sống lại

không để ta chết nữa, ta vô địch thật đấy

khi bác sĩ mở hack

khấu vấn tiên đạo

khai quốc công tặc

hồng hoang quan hệ hộ

hồn chủ

hệ thống siêu cấp tông môn

hệ thống giúp quỷ làm vui

hãn thích

căn cứ số 7

Ở rể (chuế tế)

coi mắt đi nhầm bàn, ta bị đối tượng hẹn hò bắt cóc

điên rồi ! ngươi xác định ngươi là ngự thú sư?

đệ đệ của ta là thiên tuyển chi tử

đại hạ văn thánh

hàn môn kiêu sĩ

hán hương

gen của ta vô hạn tiến hóa

dụ tội

thập niên 70: đoán mệnh sư

đồ đệ của ta đều là trùm phản diện

đấu phá chi dịch bảo hệ thống

đạo quân

đạo lữ hung mãnh của ta cũng trùng sinh

dân gian ngụy văn thực lục

đại quản gia là ma hoàng

đại minh võ phu

đại kiếp chủ

đại chu tiên lại

cường giả hàng lâm Ở đô thị

cuộc sống hằng ngày của kiếm khách cổ đại

cửa hàng kinh doanh Ở dị giới

con ta, nhanh liều cho cha

cỏ dại cũng có hệ thống hack

chung cực toàn năng học sinh

cao thủ thâu hương

cấm kỵ sư

bán tiên

nương tử nhà ta, không thích hợp

ngụy quân tử thấy chết không sờn

ta hôn quân, bắt đầu đưa tặng giang sơn, thành thiên cổ nhất đế

ta tại dị giới thành võ thánh

ta trở thành truyền thuyết Ở hồng kông

ta từ trong gương xoát cấp

tận thế trò chơi ghép hình

thả nữ phù thủy kia ra

nhân sinh của ta có thể vô hạn mô phỏng

ổn trụ biệt lãng

phần mềm treo máy: ta bất tri bất giác liền vô địch

phản phái vô địch: mang theo đồ đệ đi săn khí vận

sủng thú siêu thần

huyền huyễn: ta! bắt đầu sáng tạo thiên cơ lâu!

ta chỉ muốn an tĩnh chơi game

ta có một thân bị động kỹ

thánh khư

thần cấp lựa chọn: ngự thú sư này có Ức điểm dữ dội

thâm không bỉ ngạn

thái cổ thần vương

tên đầu trọc này rất nguy hiểm

tận thế tân thế giới

ta tại tận thế nhặt bảo rương

tại mạt thế, mọi người thay phiên nhau diễn kịch

ta trở thành phú nhị đại phản phái

ta thật sự không mở hắc điếm

ta nguyên thần có thể ký thác thiên đạo

ta làm cẩm lý Ở trò chơi sinh tồn

ta là võ học gia

ta là tùy tùng của nữ phản diện

ta có thể thấy Ẩn tàng cơ duyên

sử thượng đệ nhất mật thám

số 13 phố mink

siêu phẩm vu sư

rich player – võng du thần cấp cường hào

quỷ bí chi chủ

quốc vương vạn tuế

phát thanh khủng bố

phản diện siêu cấp

nhìn thấy thanh máu ta liền vô địch

nhân sinh hung hãn

nguyên tôn

người đưa thư khủng bố

người đọc sách đại ngụy

người chơi hung mãnh

ngạo thế đan thần

mục thần ký

minh triều ngụy quân tử

cổ chân nhân

tuyệt thế vũ thần

tự mình tu thành người đuổi quỷ

trưởng tỷ nhà nông có không gian

trò chơi hệ chữa trị của tôi

tối cường phản phái hệ thống

toàn năng khí thiếu

toàn cầu cao võ

tinh môn

tiêu dao tiểu thư sinh

tiêu dao du

vừa bị từ hôn! siêu cấp thiên hậu mang em bé đến ngăn cửa

y vương cái thế

trùng sinh chi kiêu hùng quật khởi

từ giới giải trí đến nhà giàu số 1

tiên đạo quỷ dị

xuyên việt bắt đầu từ nuôi rồng

xuyên thành thanh niên tri thức nữ phụ về thành phố

xuyên thành nha hoàn của nữ chính, ta nằm yên làm giàu

xe mỹ thực di động của nữ pháo hôi tại mạt thế

wechat của ta kết nối thông tam giới

vừa thành tiên thần, con cháu cầu ta đăng cơ

vũ trụ chức nghiệp tuyển thủ

võ học ta tu luyện có khả năng bạo kích

vô địch thật tịch mịch

vô địch sư thúc tổ

võ công của ta quá thần kỳ, có thể tự động tu luyện

vĩnh dạ thần hành

viễn cổ đi bắt hải sản làm giàu ký

vị hôn thê của ta là kiếm thánh

tùy thân liệp thú không gian (bản dịch)

tu tiên mô phỏng ngàn vạn lần , ta cử thế vô địch

tu tiên ba trăm năm đột nhiên phát hiện là võ hiệp

từ tận thế ta bắt đầu vô địch

tu luyện bắt đầu từ đơn giản hóa công pháp

trùng sinh thế gia tử

trọng sinh trở thành mạnh nhất vũ trụ

trọng sinh đại đạo tặc

trọng sinh 1988: em gái ruột của nam chính truyện niên đại

trò chơi đói khát cầu sinh

triệu hồi cuồng triều Ở mạt thế

trạch nhật phi thăng

toàn dân trò chơi: từ zombie tận thế bắt đầu treo máy

toàn cầu hung thú: ta có vô số thần thoại cấp sủng thú

tiên phủ trường sinh

tiên đình phong đạo truyện

tiệm tạp hoá âm dương