Phần Một – Giải Cứu

Phần Một: Giải Cứu

Ánh hoàng hôn dần buông, từng đám mây hồng bồng bềnh bay về phương xa, cả một vùng nhuộm lấy màu đỏ rực. Bên lưu vực sông Hồng, chính là các bá tánh hiền lành, lưng đeo gùi, chất chồng gỗ, thức ăn. Còn có vài cô bé, ôm bó rơm mịn, ngồi trên lưng trâu cùng với các cậu nhóc tóc ba chởm, miệng ngậm cành tre, cười cười nói nói.

Phía bên lũy tre giáp rừng, có một vị thiếu niên trông đã mười tám tuổi, tướng mạo khôi ngô tuấn tú, đôi mắt sáng như chớp, dáng ngồi oai vị, khoác trên người bộ gấm vàng họa những đường chỉ bạc hình mây óng ánh theo ánh mặt trời, lưng đeo đoản kiếm, đầu đội mũ rơm, hướng về góc trời chạng vạng.

Khúc sông Hồng nhỏ  bé này lâu rồi không có khách đến thăm, nhưng không ngờ vị khách lần này lại có nét phong trần khác thường, có thể ví như đấng trượng phu đầu đội trời chân dặm đất.

Thế nhưng, nơi đây cũng chỉ là một  làng nhỏ, sống cách biệt với chốn phồn hoa, chỉ là một vùng ngoại ô ở Tĩnh Hải Quân, nên cũng không có quán rượu hay một nơi để nghỉ qua đêm.

Làn gió nhẹ thổi qua, khiến áo và tóc người lây động, thế nhưng cũng không thể gọi một ánh nhìn hướng về góc chân trời  đầy nỗi buồn. Bỗng nhiên, từ phía bên kia ngọn núi, cả đàn chim từ đâu chẳng rõ bay loạn xạ về trước, báo hiệu điềm không lành. Dù rằng gió không thể  gọi được một ánh nhìn, nhưng tiếng vỗ cánh và tiếng kêu hớt hãi của loài chim lại gây sự chú  ý. Đôi mắt sáng như muôn vạn tinh tú nhìn về phía ấy, khuôn mặt trầm ngâm bao điều. Cuối cùng, người cất sách tre và bút vào túi, tay hất mạnh chiếc áo choàng, khoác vội sau vai. Chân nhanh thoăng thoắt đạp lấy dây, cả người bật lên yên ngựa. Đôi tay săn chắc nhanh chóng giật mạnh dây cương, một tiếng “hí” ngựa vang lên lay động cả ngôi làng, vừa dứt thì không nhìn thấy bóng dáng người đâu nữa.

Ở cánh rừng bên kia, có một đám người mặc đồ cùng kiểu, suông một màu đen. Đội mũ đồng, tay cầm thương sắt, chỉa thẳng về hướng của những con người toàn thân đầy vết thương, đầu tóc rối bời, gương mặt lấm leo bùn đất. Chỉ cần gục xuống vài bước, là chúng đánh đập chả thương tiếc. Nhưng đau thảm thay, tất cả những phạm nhân ở đây đều là các thiếu nữ chân yếu tay mềm, chả có khả năng gây hại đến ai.

Họ bị áp giải vì tội gì cũng không ai rõ, nhưng theo lời truyền miệng của nhân dân sống gần đó rằng cứ hễ những người thiếu nữ chưa chồng đã chửa, bị mất cha từ nhỏ hay vốn không biết cha mình là ai đều bị xem là tội đồ cần bài trừ ngay lập tức. Cứ hễ một đến hai năm, sẽ có một viên tra đột xuất, hễ phát hiện ra ai thì bắt kẻ ấy.

Thực chất, điều này có từ bao giờ chẳng ai rõ, chỉ biết là cứ định kì vài năm lại ngẫu nhiên có ngày là viên quan ấy đi cùng một đạo binh để áp giải họ đi. Nhưng không dừng lại ở đó, bây giờ cứ hễ thấy thiếu nữ xinh đẹp đang đi dạo bên cánh rừng liền bắt ngay, đến cả người thân ra phân trần cũng không thế cứu vãn. Chúng còn dựa uy của họ Khúc ra để hù dọa, cũng chính vì thế, người dân nơi đây càng căm phẫn Khúc gia hơn.

Vẫn là hình ảnh quen thuộc, vẫn là tiếng khóc  than, gào thét trong tuyệt vọng đau đớn của những người phụ nữ, phía xa xa là ánh mắt đau buồn của người thân, người thương bất lực nhìn theo vết hằn trên đất còn xót lại. Lòng tỏ đầy nỗi lo, không biết rồi cuộc đời họ sẽ đi về đâu…

Hình như, ai đó đã phi ngựa rời khỏi lưu vực sông Hồng, men theo lối mòn rừng đã nhìn rõ mọi chuyện. Dù rằng người không biết chuyện thực hư  là  thế nào, nhưng nhìn thấy những người thiếu nữ bị đánh đập không thương tiếc như vậy chả thể kìm lòng được. Đôi bàn tay cậu nắm chặt, bước chân không một chút dè chừng hướng về trước.

Không biết từ đâu, một cánh tay đầy bùn đất, vết thương chằng chịt, trên miệng vết thương ung mủ đen, thối nát hết cả một cánh tay. Từng ngón tay cử động khó nhọc, như đang cố hết sức để bò về trước. Từ trong bụi cây, mái tóc xơ xác, rối bù xuất hiện. Gương mắt của một người  thiếu nữ theo đó mà lộ diện.

Đôi mắt nàng đỏ lệ, khuôn mặt bệch trắng, khắp mặt là những vết trày xước khắp nơi. Vừa nhìn thấy cậu, nàng đã gục xuống, không thể tiếp tục tiến về trước. Đôi mắt vị thiếu niên khẽ giựt, cậu nhanh tay cởi bỏ áo choàng, khoác lên người nàng. Tiếp tục tiến về trước, nơi mà bọn binh lính kia đang tra tấn những nữ nhân vô tội.

Từ phía trong cánh rừng, cậu bước ra oai vị, cả vùng trời  tưởng chừng đang dần tối đi bỗng nhiên hừng sáng. Hình như không để ý đến cậu, chúng tiếp tục tra đánh cách thiếu nữ, giựt mạnh dây thừng kéo họ đi.

Một vầng sáng phảng chiếu nhờ ánh mặt trời, khiến chúng chói cả mắt. Phút chốc, từng đoạn dây thừng kéo lấy họ bị đứt đoạn. Nghe đâu đó, chính là tiếng gươm xé nát cả gió chiều, đau điếng cả màng nhĩ. Bọn tham binh ấy sau khi định hình lại, liền nhìn thấy bóng dáng người thiếu niên diện trên người bộ gấm thanh hoa, tay cầm trường kiến, trên đó có khắc chữ “Ngô”, trên cáng có khắc hình mây, lưỡi kiếm chạm khắc kí hiệu cổ, đâu đó ẩn hiện vài chú rồng uy quyền.

Từ trong đám người kia, một kẻ cầm gậy lông, đầu đội nón đen, bộ áo quan sang trọng bước lên đầu. Chỉ điều rằng, trên người hắn không hề có kí hiệu đại diện cho ai, nên rất có thể chúng chính là bọn tặc sơn.

– Ngươi là ai?

Người mặt áo quan với khuôn mặt già cõi, trông đã bốn mươi xuân. Từng từ ở khóe môi hắn thốt ra nghe thật kêu ngạo, nhìn là biết người này chả đâu vào đâu.

– Câu này ta phải hỏi ngươi mới đúng! Ngươi rốt cuộc là người của ai lại đến đây gây họa?

Hùng tráng làm sao, giọng nói người ấm áp đến lạ thường nhưng lại khiến cho cả núi  rừng dường như nín câm. Từng đám mây ngừng nhảy mừng, gió ngừng vui đùa, đến cả những tên lính đằng kia cũng dè chừng, lùi một chân, tay giơ thẳng thương về trước, đồng loạt chỉa về vị thiếu niên ấy.

Tên mặc áo quan nheo mày, đôi mắt lộ chút vẻ tức giận:

– Hỗn xược! Ngươi là kẻ nào? Lại dám ngăn cản việc công? Ngươi không sợ ta sẽ dùng quốc pháp mà xử tội sao? Ta thấy ngươi vẫn còn trẻ, gương mặt sáng lạng, đừng lo những việc không đâu, hủy hoại bản thân!

Vị thiếu niên nhếch môi cười, khuôn mặt tỏ vẻ khinh bỉ tột độ:

– Quốc pháp? Ta đường là con cháu Khúc gia! Lại chưa bao giờ nghe nói nhà Đường có loại pháp này! Chi bằng… ta và ngươi, cùng đến Đường Lâm, hai mặt một lời trước Tiết độ sứ phân xử việc này?

Tên mặc áo quan xanh mặt, hắn lùi về sau vài bước, miệng trở nên rung rẩy:

–  Ngươi đừng lo chuyện bao đồng, kẻo không chừng nay mai họ Khúc các ngươi bị phế chức…

Không để hắn tiếp lời, vị thiếu niên liền cất thanh kiếm sắt nhọn vào bao đựng độc đáo. Trên đó là cả một chú rồng được mạ vàng uống quanh, tạo nên nét hùng dũng của người cầm. Cậu bước về  đằng trước, cách hắn một bước chân liền giơ bao, dọng mạnh xuống mặt đất, bỗng nhiên cây cối ở hai bên lay động, đến đất cũng có chút rung chuyển.

– Ngươi đang sợ hãi điều gì? Rõ nhà tự lấy quốc pháp ra mà hù dọa, thế bây giờ lại rung sợ đến Khúc gia phân rõ sự tình?

Những ngón tay thon dài lại không kém phần rắn chắc của vị thiếu niên nhẹ bấu lấy bao kiếm, rút nó lên. Tiếp tục bước về trước, khuôn mặt nghiêm nghị kiến tên mặc áo quan kia cũng sợ hãi mà lùi đi.

– Còn nữa, nếu ngươi nói “việc công” thì ắt phải có lệnh nhỉ? Vậy… cho ta hỏi ngươi có lệnh bài hay bất cứ thứ gì để  chứng minh chăng?

Khuôn mặt hắn xanh rờn, cả người rung lẩy bẩy, đến cả bọn binh đằng sau cũng hạ thương, dường như muốn trốn chạy. Nhìn thấy hắn vẫn lặng thin không khai lời nào, đôi mắt vị thiếu niên lóe lên một tia sáng, dường như đã hiểu ra được điều gì, động tác cậu nhanh như chớp đến cả mắt thường nhìn cũng chả rõ, bao kiếm đã kề tận cổ tên kia. Trán hắn dần lấm tấm mồ hôi, khóe môi rung lên, nhìn dáng miệng như muốn nói ra hai chữ “tha mạng” nhưng thay vào đó hắn nuốt nước bọt vào trong và ép bản thân im lặng. Bao chả thế giữu nổi kiếm, tia nắng mặt trời được phản chiếu chói cả mắt từ phần lưỡi kiếm được lộ ra. Đôi mắt tên kia sợ hãi, chân tay run rẩy đứng chả vững, liền ngồi phịch xuống. Nhưng cũng rất nhanh, hắn xoay người bò dậy rồi chạy đi, bọn người đằng sau thấy thế cũng chạy loạn xoạn đi mất tăm.

Thế nhưng, vị thiếu niên ấy chả buồn đuổi theo, chỉ vội thu kiếm, đôi mắt nhìn về chân trời, lại tiếp tục suy nghĩ trầm ngâm.

Lần lượt, từng người của các thiếu nữ lại đỡ họ dậy, dìu họ vào làng. Trong đám người ấy, có một bóng dáng vị bô lão râu tóc bạc phơ, mặc trên người chiếc áo bà ba đã bạc màu. Khuôn mặt người mỉm cười điềm đạm, vài nếp nhăn dường như lộ rõ, hai tay đưa lên chấp lại cung kính, khẽ cuối người:

– Đa tạ công tử đã ra tay hành hiệp trượng nghĩa! Nếu không có công tử ở đây thì chắc là cháu gái của lão không có đường quay về.

Nghe thấy tiếng ngân yếu ớt của cụ, vị thiếu niên ấy liền quay sang đỡ lấy tay. Khóe môi nhẹ hở nụ cười, từng ngón tay cậu nắm chặt bàn tay khô ráp của lão:

– Cụ đừng nói vậy! Vốn dĩ cháu cũng chỉ là kẻ qua đường. Thấy chuyện không may thì ra tay giúp đỡ. Thực ra con cũng chả có quan hệ gì với nhà họ Khúc, nhưng nhìn y phục của chúng, nếu không lấy oai của Khúc gia ra ắt chúng sẽ không quay đầu.

Đôi mắt cậu lóe lên một tia hoài nghi:

– Cơ mà, cháu vẫn còn điều chưa rõ. Tại sao bọn quan binh ấy lại mang những người thiếu nữ đi, còn tra tấn tàn bạo như vậy?

Cụ im lặng một hồi, đôi mắt chứa đầy tâm sự. Ông trầm ngâm nhìn về phía chạng vạng:

– Cách đây mười năm về trước, chúng bắt đầu xuất hiện… Chúng nói rằng, Khúc gia có lệnh cứ hễ thiếu nữ nào chưa chồng đã chửa hay góa phụ đều bị xem là yêu nghiệp cần tiêu diệt, sau những lần rà soát ấy lại mang đi ít cũng hơn năm người. Dạo những năm gần đây, chả hiểu sao chúng càng tác oai tác quái, vì không kiếm được những người có thể mang đi, chúng liền dùng uy ra tay với dân lành, bắt các người con gái trong làng đi. Về chuyện họ đi đâu thì cũng chả ai rõ, chỉ là nghe đồn nhẹ lắm thì bị bán vào lầu xanh, nặng hơn thì bán thân cho các quan ở tỉnh miền Bắc.

Từng giọt lệ của cụ bắt đầu tuông rơi, ông mím chặt môi, tay run run lau khóe mắt:

– Cụ không thể hiểu nổi! Dân làng chúng tôi vốn sinh ra đã thiếu thốn nhiều thứ, tưởng rằng dân ta lên nắm chính quyền mọi chuyện sẽ tốt đẹp hơn, không ngờ cũng như thế! Lẽ nào chỉ vì danh lợi… mà họ bán đứng cả dân tộc?

Đôi mắt vị thiếu niên ấy nhói lên một tia tức giận, kèm theo là sự oán trách. Nhưng cậu liền nhẹ nhàng vỗ lưng ông và  ôn tồn nói:

– Cụ đừng đau lòng… Đôi khi, những gì mắt ta trông thấy chưa hẳn đã là sự thật! Bọn quan binh khi nãy có thể là mượn danh họ Khúc, trên áo lại không có kí hiệu, cũng có thể là bọn đạo tặc hoành thành. Trách là chỉ trách họ không quan tâm đến đời sống nhân dân ở ngoại thành, nên mới khiến cho mọi người chịu khổ như vậy. Cháu nghĩ… nếu như chúng ta viết một lá đơn lên cho Khúc gia xem, lỡ đâu lại có chiều hướng tốt!

– Cậu biết đấy! Dân chúng tôi lo cơm ba bữa cũng chả xong, vì thế cũng không có thời gian để học chữ. Làm sao viết một lá thư để cấp báo về tình trạng này…?

Khuôn mặt cậu mỉm cười ôn nhu, đôi mắt ấm áp:

– Về việc này… cháu có thể giúp ông!

– Cảm ơn cậu rất nhiều!

Nhìn thấy gương mặt cười hài lòng của ông, nếp nhăn được tạo bởi hai chân mày vị thiếu niên có chút dịu đi. Sau đó cậu liền dẫn ông vào bụi rậm, nơi có người con gái đầy vết thương để xem có quen biết không? Nhưng chỉ tiếc rằng cụ ấy chỉ lắc đầu bảo  là trong làng chưa bao giờ thấy người con gái này. Cậu đành đoán rằng có thể cô  ấy bị đưa từ một nơi khác tới. Cậu nhanh tay đỡ lấy cơ thể nhỏ bé, nhẹ tựa lông vũ của cô, nhấc bỗng vào lòng ngực cậu, khẽ cuối người cáo biệt cụ. Chân thoăng thoắt đã  leo lên người chú ngựa, rồi phóng đi về phương xa.

Lúc này, bầu trời bắt đầu sập tối, chỉ còn đâu đó một chút về ánh sáng của hoàng hôn yên bình. Tiếng vó ngựa xé gió cứ như vậy mà xa dần, ở phía xa xa là dáng người gầy guộc, đang vẫy tay tạm biệt.

Danh Sách Chương

Thành Viên

Thành viên online: Việt Lang Ran Ani Hoàng Huy Bản Ngô Nguyên (Artem Pictor) và 79 Khách

Thành Viên: 63211
|
Số Chủ Đề: 9314
|
Số Chương: 29118
|
Số Bình Luận: 118785
|
Thành Viên Mới: bạch định Quốc

Zing Audio Truyện

phàm nhân tu tiên audio

tiên nghịch audio

vũ thần chúa tể audio

thế giới hoàn mỹ audio

vô thượng thần đế audio

van co than de

Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta audio

Sư Huynh Ta Quá Ổn Trọng audio

Quỷ Bí Chi Chủ audio

Thiên Cơ Lâu: Bắt Đầu Chế Tạo Âm Hiểm Bảng audio

Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống audio

Tu Chân Tứ Vạn Niên audio

thê vi thượng

truyện teen

yêu thần ký

con đường bá chủ

thần mộ

đế bá

tinh thần biến

thần ấn vương tọa

đấu la đại lục 5

Truyện ebook dịch full

bắt đầu 3000 lượt rút thăm, ta trực tiếp thành bá chủ dị giới

bất diệt thần vương

chư giới tận thế online

đại phụng đả canh nhân

sư huynh ta quá ổn trọng

ta! thiên mệnh đại nhân vật phản phái

thiên cơ lâu: bắt đầu chế tạo âm hiểm bảng

thiếu niên ca hành

thiếu niên bạch mã túy xuân phong

tối cường trang bức đả kiểm hệ thống

tối cường sơn tặc hệ thống

trọng sinh chi tối cường kiếm thần

tu chân tứ vạn niên

vạn cổ tối cường tông

chẳng lẽ thật sự có người cảm thấy sư tôn là phàm nhân sao

đại sư huynh không có gì lạ

phu quân Ẩn cư mười năm, một kiếm trảm tiên đế

núp lùm trăm năm, khi ra ngoài đã vô địch!

quang âm chi ngoại

quật khởi thời đại mới

ta là tham quan các nàng lại nói ta là trung thần

thiên hạ đệ cửu

trọng sinh thay đổi thời đại

xuyên đến năm mất mùa, ta trở thành mẹ chồng cực phẩm

bất diệt long đế

côn luân ma chủ

đan hoàng võ đế

đỉnh cấp khí vận, lặng lẽ tu luyện ngàn năm

đường tăng đánh xuyên tây du

hoả chủng vạn năng

long phù

mỹ thực gia Ở dị giới

nguyên lai ta là tu tiên đại lão

nhân danh bóng đêm – đệ nhất danh sách 2

siêu cấp thần y tại đô thị

ta chỉ muốn an tĩnh làm cẩu đạo bên trong người

từ dã quái bắt đầu tiến hóa thăng cấp

ta tu tiên tại gia tộc

tạo hóa chi vương

thần cấp đại ma đầu

thiên cơ điện

tu chân nói chuyện phiếm quần

tu la ma đế (tu la đế tôn)

từ man hoang tộc trưởng chứng đạo thành thần

tuyệt thế dược thần

vạn tộc chi kiếp

xích tâm tuần thiên

ta thật không phải cái thế cao nhân

ta thật không muốn trọng sinh a

âm phủ thần thám

đại mộng chủ

gia gia tạo phản tại dị giới, ta liền vô địch Ở đô thị!

livestream siêu kinh dị

ta là thần cấp đại phản phái

ta tại trấn ma ti nuôi ma

tây du đại giải trí

trạm thu nhận tai Ách

bần tăng chả ngán ai bao giờ

dạ thiên tử

đế trụ

đối tượng hẹn hò là thần minh chi nữ

đô thị: bắt đầu từ trên đường cứu người

kiếm vương triều

linh cảnh hành giả

ngân hồ

quyền bính

ta thật không muốn làm chúa cứu thế

ta vô địch từ phá của bắt đầu

ta xây gia viên trên lưng huyền vũ

thế tử hung mãnh

thì ra ta là tuyệt thế võ thần

toàn chức nghệ thuật gia

tướng minh

bá võ

bắc tống nhàn vương

thập niên 70: cuộc sống gia đình của cô nàng yêu kiều

thâm hải dư tẫn

gia phụ hán cao tổ

đại thánh truyện

cá mặn lên đệ nhất thiên bảng

binh lâm thiên hạ

toàn dân võng du: bắt đầu vô hạn điểm kỹ năng

đô thị: bắt đầu từ trên đường cứu người

bắt đầu từ một cái giếng biến dị

bắt đầu khen thưởng 100 triệu mạng

bảo hộ tộc trưởng phe ta

bàng môn đạo sĩ Ở thế giới chí quái

bạch thủ yêu sư

thuộc tính tu hành nhân sinh của ta

thoái hóa toàn cầu

thịnh đường quật khởi

[mạt thế] thiên tai càn quét

thiên giáng đại vận

thiên cung

theo hồng nguyệt bắt đầu

thâu hương

thập niên 80: yểu điệu mỹ nhân (cổ xuyên kim)

thập niên 80: tiểu kiều thê

thập niên 80 mẹ kế nuôi con hằng ngày

thập niên 70: trở thành mẹ kế Ác độc của nam chính truyện khởi điểm

thập niên 70: sống lại, làm giàu

thập niên 60: làm giàu, dạy con

thập niên 60: đại nữ xưởng trưởng

thập niên 60: cuộc sống tốt đẹp sau khi trọng sinh

võ công tự động tu luyện: ta tại ma giáo tu thành phật hoàng!

ta mô phỏng con đường trường sinh trong nhóm chat

lãnh địa tại mạt thế

xin nhờ, ta thật không muốn cùng mỹ nữ chưởng môn yêu đương a!

dạy đồ vạn lần trả về, vi sư chưa từng tàng tư

minh thiên hạ

mạt thế vô hạn thôn phệ

mạc cầu tiên duyên

ma vật tế đàn

lược thiên ký

lục địa kiện tiên

lãnh chúa toàn dân: điểm danh nhận giảm giá thần khí

lãnh chúa cầu sinh từ tiểu viện tàn tạ bắt đầu đánh chiếm

kiếm tiên Ở đây

khủng bố sống lại

không để ta chết nữa, ta vô địch thật đấy

khi bác sĩ mở hack

khấu vấn tiên đạo

khai quốc công tặc

hồng hoang quan hệ hộ

hồn chủ

hệ thống siêu cấp tông môn

hệ thống giúp quỷ làm vui

hãn thích

căn cứ số 7

Ở rể (chuế tế)

coi mắt đi nhầm bàn, ta bị đối tượng hẹn hò bắt cóc

điên rồi ! ngươi xác định ngươi là ngự thú sư?

đệ đệ của ta là thiên tuyển chi tử

đại hạ văn thánh

hàn môn kiêu sĩ

hán hương

gen của ta vô hạn tiến hóa

dụ tội

thập niên 70: đoán mệnh sư

đồ đệ của ta đều là trùm phản diện

đấu phá chi dịch bảo hệ thống

đạo quân

đạo lữ hung mãnh của ta cũng trùng sinh

dân gian ngụy văn thực lục

đại quản gia là ma hoàng

đại minh võ phu

đại kiếp chủ

đại chu tiên lại

cường giả hàng lâm Ở đô thị

cuộc sống hằng ngày của kiếm khách cổ đại

cửa hàng kinh doanh Ở dị giới

con ta, nhanh liều cho cha

cỏ dại cũng có hệ thống hack

chung cực toàn năng học sinh

cao thủ thâu hương

cấm kỵ sư

bán tiên

nương tử nhà ta, không thích hợp

ngụy quân tử thấy chết không sờn

ta hôn quân, bắt đầu đưa tặng giang sơn, thành thiên cổ nhất đế

ta tại dị giới thành võ thánh

ta trở thành truyền thuyết Ở hồng kông

ta từ trong gương xoát cấp

tận thế trò chơi ghép hình

thả nữ phù thủy kia ra

nhân sinh của ta có thể vô hạn mô phỏng

ổn trụ biệt lãng

phần mềm treo máy: ta bất tri bất giác liền vô địch

phản phái vô địch: mang theo đồ đệ đi săn khí vận

sủng thú siêu thần

huyền huyễn: ta! bắt đầu sáng tạo thiên cơ lâu!

ta chỉ muốn an tĩnh chơi game

ta có một thân bị động kỹ

thánh khư

thần cấp lựa chọn: ngự thú sư này có Ức điểm dữ dội

thâm không bỉ ngạn

thái cổ thần vương

tên đầu trọc này rất nguy hiểm

tận thế tân thế giới

ta tại tận thế nhặt bảo rương

tại mạt thế, mọi người thay phiên nhau diễn kịch

ta trở thành phú nhị đại phản phái

ta thật sự không mở hắc điếm

ta nguyên thần có thể ký thác thiên đạo

ta làm cẩm lý Ở trò chơi sinh tồn

ta là võ học gia

ta là tùy tùng của nữ phản diện

ta có thể thấy Ẩn tàng cơ duyên

sử thượng đệ nhất mật thám

số 13 phố mink

siêu phẩm vu sư

rich player – võng du thần cấp cường hào

quỷ bí chi chủ

quốc vương vạn tuế

phát thanh khủng bố

phản diện siêu cấp

nhìn thấy thanh máu ta liền vô địch

nhân sinh hung hãn

nguyên tôn

người đưa thư khủng bố

người đọc sách đại ngụy

người chơi hung mãnh

ngạo thế đan thần

mục thần ký

minh triều ngụy quân tử

cổ chân nhân

tuyệt thế vũ thần

tự mình tu thành người đuổi quỷ

trưởng tỷ nhà nông có không gian

trò chơi hệ chữa trị của tôi

tối cường phản phái hệ thống

toàn năng khí thiếu

toàn cầu cao võ

tinh môn

tiêu dao tiểu thư sinh

tiêu dao du

vừa bị từ hôn! siêu cấp thiên hậu mang em bé đến ngăn cửa

y vương cái thế

trùng sinh chi kiêu hùng quật khởi

từ giới giải trí đến nhà giàu số 1

tiên đạo quỷ dị

xuyên việt bắt đầu từ nuôi rồng

xuyên thành thanh niên tri thức nữ phụ về thành phố

xuyên thành nha hoàn của nữ chính, ta nằm yên làm giàu

xe mỹ thực di động của nữ pháo hôi tại mạt thế

wechat của ta kết nối thông tam giới

vừa thành tiên thần, con cháu cầu ta đăng cơ

vũ trụ chức nghiệp tuyển thủ

võ học ta tu luyện có khả năng bạo kích

vô địch thật tịch mịch

vô địch sư thúc tổ

võ công của ta quá thần kỳ, có thể tự động tu luyện

vĩnh dạ thần hành

viễn cổ đi bắt hải sản làm giàu ký

vị hôn thê của ta là kiếm thánh

tùy thân liệp thú không gian (bản dịch)

tu tiên mô phỏng ngàn vạn lần , ta cử thế vô địch

tu tiên ba trăm năm đột nhiên phát hiện là võ hiệp

từ tận thế ta bắt đầu vô địch

tu luyện bắt đầu từ đơn giản hóa công pháp

trùng sinh thế gia tử

trọng sinh trở thành mạnh nhất vũ trụ

trọng sinh đại đạo tặc

trọng sinh 1988: em gái ruột của nam chính truyện niên đại

trò chơi đói khát cầu sinh

triệu hồi cuồng triều Ở mạt thế

trạch nhật phi thăng

toàn dân trò chơi: từ zombie tận thế bắt đầu treo máy

toàn cầu hung thú: ta có vô số thần thoại cấp sủng thú

tiên phủ trường sinh

tiên đình phong đạo truyện

tiệm tạp hoá âm dương