Chương XII: Ánh sao rực rỡ

“Hãy sống tỏa sáng, rồi chết một cách rực rỡ như những ngôi sao.”

**********

Nick mở mắt.

Những gì xung quanh, nó đã thấy rất nhiều lần, không khiến nó bất ngờ nữa. Ngược lại, nó hít sâu, cố gắng thư giãn bản thân. Tim nó đập mạnh.

Lần thứ hai nó nhìn nơi này gần như thế.

Trong khoảnh khắc, chớp xé ngang đám mây mưa trên nền trời đen đặc. Và sấm rền, uỳnh oàng vang vọng khắp cánh đồng lúa.

Lơ lửng trên không, nó ngửa mặt, đón lấy những hạt mưa mát lạnh. Gió quật mưa vào người nó, ướt sũng. Tiếng mưa va vào bộ giáp kim loại thật khó phân biệt với tiếng rào rào của mưa.

Gió thổi, làm đổ rạp những cây lúa và, mưa làm chúng ngập úng.

Cơn mưa này không hề khó chịu. Nó làm Nick cảm thấy thoải mái trước mọi thứ, trước chiến trường. Dù đã quen, nhưng trước một trận đánh, thật khó để giữ bình tĩnh. Mọi thứ cứ như đang kêu gào bên tai nó, tiếng mưa hóa thành tiếng rên rỉ.

Những linh hồn nó đã giết. Những vết thương nó đã nhận. Những kinh nghiệm nó đã có. Những cơ bắp trong cơ thể. Và thanh kiếm trong tay. Và tấm khiên, và bộ giáp.

Điều khiển cơ thể này đã dễ dàng hơn. Áp lực lên nó cũng ít đi, và nó có thể bay tự do hơn. Khả năng thích nghi của nó rất tốt, nhất là dưới mưa.

Không có lí do gì đặc biệt cả. Chỉ là, nó thích mưa.

Nhãn cầu nó căng lên trước tiếng gầm của gã khổng lồ. Cơ thể nó chuyển động khi nghe mệnh lệnh. Thật khó khăn – Nick chưa bao giờ nghe chỉ thị cả. Nó hơi bất ngờ.

Tiếng gầm của gã mang cơn giận dữ khủng khiếp, át đi cả tiếng sấm. Nó đứng theo những người lính, vào đội hình. Dường như nó là người có vai trò tấn công tầm xa, và thanh kiếm này để tung ra phép thuật chứ không phải để chém.

Nó đánh giá đối thủ, thật bình tĩnh. Lần trước nó đã chết ngay lập tức.

… Thật sự, không có cơ may chiến thắng trước hắn ta. Một chút luyện tập của nó là không đủ. Những bó cơ bắp cứng như thép, cơn giận dữ lớn đến bất thường và – sức mạnh được trui rèn qua bao trận chiến.

Tuy nhiên, tiềm năng của con người là vô hạn. Nếu sức mạnh không thể so bì, vậy thì dùng trí tuệ là được. Một đội dù gồm những thành viên yếu đuối cũng có thể giết một kẻ đơn độc mạnh mẽ.

Trong trận chiến sinh tử, một thành viên chết đi, những người còn lại vẫn sẽ có cơ hội. Tung ra đòn đánh vào khoảnh khắc kẻ kia chết đi.

“Tuy nhiên, mình không thể sử dụng phép thuật.”

Phép thuật không phải thứ chỉ cần đọc câu chú mà thành.

Nó là cả một quá trình: được kiến tạo từ bên trong cơ thể, rồi phóng thích ra môi trường.

Chỉ có một cái. Một cái nó bật ra một cách vô thức, trong cơn phẫn nộ.

Câu chú này, có lẽ đã tồn tại trong tiềm thức nó – ăn sâu vào đó như một bản năng.

“Mình đã… sử dụng nó… bao nhiêu lần?”

Thứ nó không hề biết – quá khứ của nó.

Ảo ảnh bỗng chốc hiện ra.

“Không… Cái gì… thế này…”

Không gian nhuộm màu đỏ. Tăm tối.

Trong bóng đêm, nó có thể ngửi được mùi sắt. Tanh và nồng. Thứ gì đó trơn và nhớt nhát dưới chân. Và cả trên tay nó.

Là máu.

Máu nhuộm đỏ đôi tay nó, rớt từng giọt xuống mặt đất.

“… Yuuri?”

Nó loáng thấy cô bé.

“Chị ổn chứ?”

Run rẩy bước đi, nó trượt chân và ngã xuống. Âm thanh gỗ vang lên. Ánh sáng rõ hơn một chút. Đây là nhà nó.

Yuuri bất động, tựa lưng vào tường, mắt vô hồn không chút sự sống. Chiếc đuôi bị vấy đỏ, mất đi màu đen nhánh thuần khiết.

“Yuuri…”

Nó ôm lấy cô.

“Xuống địa ngục đi…”

“Mau xuống đây đi…”

“Chết đi…”

“Tên sát nhân…”

“Ta nguyền rủa ngươi…”

Những kẻ đã chết rên rỉ bên tai nó.

“Hãy nhìn xem… ngươi… sẽ làm gì…”

Giọng nói to và rõ nhất thì thầm lạnh lẽo. Nước mắt bất chợt chảy khỏi khóe mi nó.

“Hãy xem thứ ngươi tôi rèn sẽ làm gì..”

“Câm đi!”

Nó bịt chặt tai lại, nhắm nghiền mắt, cố ngăn dòng lệ.

Trước nó, hiện ra một cánh cổng. Rực cháy như mặt trời, nó dẫn Nick tới hỏa ngục. Nạn nhân của nó đang gào thét. Cánh tay của chúng như kéo Nick vào.

“Sao không chết đi… Để bảo vệ cô ấy?”

Nick sực tỉnh. Đôi mắt nó mở to. Hít dài một hơi, như nó vẫn hay làm để giữ bình tĩnh, nó quẳng đi chiếc khiên, cầm lấy thanh kiếm.

“Bảo vệ?”

Nó cười. Cười như điên dại. Tiếng cười vang vọng trong gian nhà trống rỗng tối tăm. Bóng tối dày đặc thêm.

“Khỏi bản thân ta ư?”

Nụ cười càng méo mó, giọng nó càng khan hơn.

“Ta…”

Nó rút kiếm. Âm thanh kim loại lạnh lẽo kéo dài, nghe sắc đến gai người.

“Ta sẽ mạnh hơn, để bảo vệ cô bé!”

“Higensouku!”

Những hạt bụi ánh sáng sinh ra từ máu. Chúng xuất hiện như linh hồn vậy, bao bọc lấy thanh kiếm – lưỡi kiếm biến dạng. Mỏng đi, rồi dài hơn, sắc bén hơn.

Nó vung kiếm.

Thanh kiếm chém đôi cánh cổng, đưa nó trở lại đồng cỏ.

Lực xung kích tung ra hất bay nó.

Thứ nó vừa cắt đôi là nhát chém của gã khổng lồ.

“Mạnh hơn nữa… chứ gì?”

Sấm gào lên. Bầu trời sáng rực.

Lúa nghiêng ngả dưới cơn mưa nặng hạt.

Sát khí ánh lên trong mắt, bàn tay nó nắm chặt thanh kiếm.

“Dantes! Quay trở lại đội hình mau!”

Bỏ ngoài tai mệnh lệnh, nó lao thẳng tới, rồi đột ngột nhảy. Nó có thể cảm nhận sức gió khủng khiếp và nhiệt độ nóng cháy vừa lướt qua dưới chân.

“Higensouku!”

Thanh kiếm phát sáng cùng lúc với tia chớp. Nó đâm thẳng vào gáy gã khổng lồ.

Cả cơ thể sũng nước của nó có thể cảm nhận được thanh kiếm gãy vụn. Gã bất ngờ được bao bọc trong làn [Năng Lượng] đỏ rực.

Giữa cơn bão, dòng máu đỏ rơi vô lực xuống cánh đồng, cùng cơ thể nó.

Nó có thể cảm nhận mùi thơm của bông lúa, trộn lẫn với hương đất, và cả mùi mưa. Chúng khiến nó thoải mái.

**********

Bước ra khỏi phòng tối, Michisa phấn khích bắt chước những nhân vật trong phim. Mái tóc vàng tinh nghịch nhảy theo mỗi động tác của cô.

Mới hơn bảy giờ. Trời hãy còn sáng, không rõ do thời tiết hay do ánh đèn lấp lánh của những tòa cao ốc. Đường phố rất đông – dòng người qua lại tấp nập. Vài cơn gió hiếm hoi thổi qua, không mang tới cái mát mẻ trên cánh đồng, mà ngược lại, chỉ thấy sự ngột ngạt.

Nick bước đi trên vỉa hè, hòa vào dòng người đông đúc. Giữa họ như có một khoảng trống lớn, và cô bé đứng hoàn hảo trong đó. Cô tung tăng, quay lại nhìn nó, nghiêng đầu, và cười hì.

Cô bé vẫn luôn năng động thế này.

Nó ngửa mặt, khép hờ mắt, thư thái thở dài. Bảy giờ tối, cái nóng hập lên từ mặt đường vẫn còn, nhưng không gay gắt như ban ngày. Thỉnh thoảng, nó giẫm phải chiếc lá khô, âm thanh giòn khô khốc vang lên.

Bỗng cô bé dừng chân, mặt hơi xịu xuống.

“… Đói rồi à?’

Cô gật đầu ngay tức khắc, khiến mấy sợi tóc đung đưa.

“Khá thành thật đấy nhỉ?”

Hơi đỏ mặt, cô bụm má, quay đi.

**********

Ngồi trên băng ghế gỗ của quán ăn, nó mới để ý tới cô. Mặc một chiếc váy xếp trắng tinh khôi, ngắn trên đùi. Dù là mùa hè, cô vẫn mang đôi vớ chân mỏng. Trên tóc cô có đính một bông hoa nhỏ, bằng kim loại. Có lẽ là hoa hồng trắng. Khi gặp ánh sáng, nó lấp lánh.

Xinh thật – nó thầm nhủ. Tuy nhiên, chưa đủ chạm tới nó.

“Một con mèo ngốc dễ thương là đủ lắm rồi…”

Cô nhìn nó, hơi ngạc nhiên, rồi đẩy sang một đĩa thức ăn cùng chiếc dĩa gỗ.

“Nè, cậu không ăn ư?”

Nick nhấp một ngụm cà phê, khẽ thở dài, rồi lắc đầu. Đúng lúc ấy, ánh đèn từ ngoài cửa sổ chiếu vào.

“Tôi không thấy đói.”

Rồi nó đẩy chiếc đĩa toàn đồ ngọt lại. Trang trí cũng khá bắt mắt, tuy nhiên, nó không thích ăn đồ ngọt. Một lượng nhỏ mỗi ngày là cần thiết cho cơ thể, nhưng nhiều hơn nữa chẳng tốt lành gì.

“Hể? Nhưng mà… Cậu phải ăn đi chứ, thế mới giống hai chúng ta đi…”

Michisa nói chưa dứt câu, mặt bỗng đỏ lựng, cúi gằm, chọt chọt hai ngón trỏ vào nhau.

Phần cuối lí nhí trong cổ họng, nó không thể nghe được. Đó là một lời thì thầm trong bí mật, hẳn rồi.

“Ừ, thế nào cũng được.”

Nó đưa mắt nhìn quanh, và lập tức bắt gặp một thứ rất quen thuộc.

Ai đó mặc Hoodie hồng trùm mũ kín mặt, với đôi tai mèo lớn ở trên. Chiếc áo không quá dài, nhưng lại ôm gần kín đùi. Chân đeo đôi giày thể thao đỏ có hình vẽ ngôi sao bên thân. Và, đôi tất dài kín mắt cá cũng màu hồng.

Cách phối đồ thường thấy ở những bé loli.

Người ấy ngồi sau hai đứa vài chiếc bàn. Khí chất của hắn, Nick đã nghi ngờ từ trước. Ba lần đụng trên đường, gặp trong rạp chiếu phim, rồi lại bám theo tới tận đây. Có khả năng là ngẫu nhiên, nhưng…

Hắn ta gọi ra một đĩa Tempura toàn hải sản chiên và bắt đầu gắp… với tốc độ không tưởng. Thứ gì đó cựa quậy trong áo, rồi bung hẳn ra… một cái đuôi mèo đen nhánh. Hắn ta chấm phải quá nhiều mù tạt, giật nảy mình, hốt hoảng uống liền vài cốc nước, khiến chiếc mũ bật ra, để lộ nguyên Yuuri đang đỏ mặt sắp khóc.

Dù đang ăn, đôi mắt lấp lánh của cô đôi lúc vẫn liếc về phía Michisa và Nick. Chỉ là khoảng cách giữa mỗi lần cứ thưa dần, thưa dần đi.

Nick rón rén lại gần Yuuri, và nhéo má cô.

“Au au au au au! Nick nàm nì nậy!?”

“Câu đó phải là em hỏi mới đúng. Chị đang làm gì vậy?”

Vừa nói, nó vừa kéo cặp má của cô sang hai bên. Michisa nhìn, khúc khích cười.

“Au au au! Đâu… Đâu có làm gì đâu!”

Nick gật gù, nhắm mắt, ra vẻ đã hiểu. Yuuri bỗng thở phào, hơi thở làm bông hoa trên bàn lay động.

“Chị nghĩ em sẽ tin thật à!? Từ chiều đến giờ chị theo em làm gì hả?”

Cô giật thót, nhìn chằm chằm vào băng ghế đối diện, rồi nắm cái đuôi.

“Đâu… đâu có theo… cả chiều đâu!”

“Thế này nhất định là có rồi!”

Yuuri rất ít khi nói dối, vì thật ra, cô chẳng biết cái quỷ gì cả. Ban ngày ngoài lúc học, cô thường nằm dài trên mái nhà lúc sáng sớm và trên sàn gỗ lúc nắng gắt. Nếu không ngủ, cô sẽ lăn lộn trong nhà, dồn bắt thứ nào đó trong không khí.

Nên là, cô chẳng biết nói dối như thế nào cho thật.

Nick xoa đầu cô, nắm lấy hai cái tai mềm mại.

“Hà… đúng là mèo ngốc. Thế, Lean đang làm gì ở đây vậy?”

Nó chỉ tay về phía băng ghế. Dù rất mờ nhạt, nó vẫn cảm nhận được khí tức con người.

“Chậc. Tinh quá đấy, Nick.”

“Đã tàng hình còn ngồi chỗ khuất nhất sao? Đúng là theo dõi có khác.”

Lean dần hiện lên, từ không khí. Như Nick nói, phần ghế này khá khuất, nên chẳng có ai bắt gặp cảnh đó cả.

Cô mặc bộ đầm công sở, cùng chiếc kính không gọng như thường ngày. Bộ ngực chen lấn nhau trong áo, chỉ chực chờ bật ra ngoài. Những đường cong hoàn hảo khiến phái nữ phải ghen tị. Và, khuôn mặt mĩ miều cùng mái tóc dài tạo cho cô vẻ đẹp trưởng thành. hẳn khi ở trên người cô. Bộ ngực cỡ khủng chen lấn nhau trong áo tạ

“Thế, tại sao lại theo dõi em? Với cả, phép thuật chị vừa dùng là gì?”

Lean đặt tay lên trán, hất tóc mái, và nói rõ to. Những tiếng rì rầm lao xao khi nghe được cô nói – cảm giác như những cành cây cảnh cũng đang tiếp gió.

“Tất nhiên là vì không thể để lỡ một vở hài kịch lãng mạn tuyệt hảo thế này rồi!”

Rồi cô cười lớn. Đôi tai dài rung rung theo cô.

“Rồi, rồi. Thế nào cũng được.”

Nó quay lưng, trở lại chỗ ngồi. Vài cô gái hiếu kỳ nhìn nó và Michisa, lầm rầm hoặc cười khúc khích. Không khí sinh động hẳn lên so với trước: sự im lặng đến mức tĩnh mịch của quán cà phê này đã biến mất. Những giai điệu nhẹ nổi lên.

Cảm giác như họ đang biến Nick và Michisa thành nhân vật chính vậy.

Nick đưa một miếng lên miệng. Là bánh Mochi dâu. Có hơi lạ, nhưng vẫn rất ngon. Miếng bánh được rưới lên lớp sirup hồng đỏ, đặt một lát dâu tây lên trên. Đưa vào miệng, vị dâu tươi, sirup, đường và nhân dâu hòa quyện như vắn lại thành một miếng mềm dẻo.

“Nick, sao vậy?”

“Không có gì đâu. Đám kì quặc ấy mà…”

“Nhưng đó là Yuuri mà?”

“Thế nên mới kì quặc.”

Nó để ý, mặt cô đã đỏ như gấc chín. Nheo mắt khó hiểu, nó đặt tay lên trán cô.

“Cậu ổn chứ?”

“Hể? Hể!?”

**********

Hai bóng người liêu xiêu đổ dưới ánh đèn đường.

“Này, Nick…”

“Hử?”

Nó nhìn sang cô. Cơn gió đêm lướt qua, mép váy cô khẽ rung động.

“Tại sao cậu… cố gắng đến thế?”

Cô nhìn nó bằng đôi mắt long lanh.

Khoanh tay sau đầu, nó ngửa lên trời, ngắm nhìn những ngôi sao lấp lánh huyền ảo. Mặt trăng xanh trắng tỏa sáng, chiếm lấy sân khấu – màn đêm.

“Ai biết được?”

Cô bước nhanh tới trước mặt nó, ánh mắt hổ phách ánh lên tia khó hiểu.

“Nói cho mình đi!”

Nó khẽ nhếch mép, đưa tay gãi đầu.

“Cậu chưa cần biết đâu, vả lại, cũng chẳng có lí do gì tôi phải nói.”

Michisa thở dài, rồi cũng nhìn lên.

Những ngôi sao tựa hàng triệu viên thủy tinh sáng long lanh.

“Nick này…”

Cô với tay lên bầu trời. Đúng lúc ấy, một ngôi sao lóe lên.

“Cậu nghĩ thế nào là một ngôi sao chết?”

Nick nhìn cô. Cô vẫn đứng đó, nắm tay, vẻ xa xăm.

“Tôi không rõ lắm. Chúng sẽ nổ tung khi chết, biến thành một hố đen hoặc một tinh vân, hoặc một “Mặt Trời” khác.”

Nick cười.

“Kẻ chết lại có thể nuốt chửng kẻ còn sống. Hoặc sẽ sống lại. Hoặc làm nguồn sống cho kẻ khác. Đúng là một điều lố bịch của vũ trụ.”

Michisa nhắm mắt lại, khóe môi khẽ cong lên.

Bên đường, một chú dế nhảy qua. Vài bụi cây xào xạc trước gió.

Thế giới bỗng lặng im. Như chỉ có nó với cô ở đây vậy.

“Nhưng mà, chúng thật đẹp.”

“Ừm.”

Nó thích những ngôi sao lóe sáng trên nền trời đêm. Những ngôi sao lóe sáng, rồi vụt tắt. Những ngôi sao đã đi đến cuối sự tồn tại của mình lại mang một vẻ đẹp kì lạ không sao diễn tả thành lời.

“Cậu nghĩ, cuộc đời con người có thể như vậy không?”

“Có lẽ.”

Có kẻ dù không còn nữa, di sản vẫn đủ để tuyệt diệt con người. Có kẻ vì cứu người mà chết đi, để lại ơn mãi mãi không trả được.

Có kẻ đã chết rồi mà vẫn sống, như nó đây.

Nhưng, Michisa lại nói điều khác.

“Sinh ra, sống và tỏa sáng, rồi chết đi một cách rực rỡ. Cậu có nghĩ, có thể không?”

“Nếu cậu cố gắng.”

Khóe mắt cô bỗng ướt. Giọt nước mắt lóng lánh như những vì sao trên bầu trời.

Nó không hiểu, nhưng vẫn đưa tay gạt giọt nước mắt đi.

“Xin lỗi…”

Cô cúi mặt xuống. Mái tóc cô rủ xuống.

“Tớ lại nói gì đó kì lạ à?”

Cả hai đã bước gần tới nhà cô. Một ngôi sao băng khẽ lướt qua.

Trước đoạn đường rẽ vào, cô đứng lại, cười thật tươi. Khuôn mặt xinh xắn không còn chút buồn bã.

“Cảm ơn cậu nhé! Hôm nay, vui lắm!”

Nick quay đi, biểu cảm không đổi. Vẫn giữ vẻ mặt vô cảm của mình, nó cất bước.

Nhưng chưa được bao xa, nó nói.

“Tôi cũng thế.”

Đôi mắt Michisa mở to. Cô nắm hai bàn tay, đặt trước ngực, gật đầu mạnh. Như có ánh sáng của sự vui vẻ tỏa ra từ cô lúc ấy.

“Ừm!”

Chợt, Nick ngã khụy. Bản thân không còn cảm giác, nhưng tâm trí vẫn tỉnh táo.

Từ chân, lan đến bụng, rồi hai tay và cuối cùng là đầu – trí óc nó có thể cảm nhận bóng tối dần nuốt chửng mình.

“Nick!”

Michisa hét lên và ôm lấy cơ thể nó trước khi đập xuống nền đường lạnh lẽo. Vài viên sỏi trên đường bị gạt đi.

Yuuri và Lean bước nhanh tới từ một góc khuất bên cây đèn đường. Vẻ hốt hoảng có thể thấy rõ trên khuôn mặt họ, nhưng vẫn cố trấn an cô bé.

“Bình tĩnh, Michisa. Vào nhà đi, Nick để tôi và Yuuri lo.”

“Nhưng mà, Nick…”

Lean nhấc bổng Nick lên. Cánh tay nó buông thõng như con rối đứt dây.

“Cậu ta mắc bệnh về máu ấy mà. Tôi sẽ lo cho cậu ta, đừng lo lắng.”

Thấy cô bé vẫn quỳ, chết trân dưới đất, Yuuri nắm tay cô.

“Michisa, em cứ yên tâm đi! Nhất định, Nick sẽ không sao đâu mà!”

“Cậu ấy sẽ ổn…”

“Ừm! Nhưng bọn chị cần đưa đi ngay, không chốc nữa máu me tùm lum, gớm lắm đó! Em cứ yên tâm đi, nhé!”

Cô bé nghe thế, thở dài, bàn tay đan chặt lấy tay Yuuri.

“Nhất định, nhé?”

“Nhất định!”

Cái đuôi mèo nhảy nhót loạn xạ. Nó đang rất hoảng sợ, hệt như chủ nó.

Hai người đưa Nick đi được một quãng, tấm áo nó bắt đầu bị nhuộm đỏ.

**********

Tỉnh giấc dưới mái nhà quen thuộc, nó ho. Ho một tràng nhẹ. Tiếng ho lan đi rồi trở lại, như nhanh và đặc hơn trong căn phòng toàn gỗ.

Những thớ gỗ tối màu, tỏa hơi mát lạnh.

Quyển sách dày cộm vẫn nằm trên bàn. Cuốn sổ tay nhỏ bên đầu giường, nó đã bỏ quên bấy lâu nay vì luyện tập.

Lần này tỉnh giấc, không ai cạnh bên nó cả. Nó không thể cử động, vì cơn đau thiêu đốt cơ thể. Nó cũng không thể nói, vì nơi cuống họng như bị thiêu đốt.

Nó đành hít một hơi dài. Có mùi gỗ cũ, và mùi buổi sáng.

 

 

Danh Sách Chương

Thành Viên

Thành viên online: Lan Anh Đỗ (Lanh) và 185 Khách

Thành Viên: 63321
|
Số Chủ Đề: 9320
|
Số Chương: 29095
|
Số Bình Luận: 118892
|
Thành Viên Mới: Tôi Apk

Zing Audio Truyện

phàm nhân tu tiên audio

tiên nghịch audio

vũ thần chúa tể audio

thế giới hoàn mỹ audio

vô thượng thần đế audio

van co than de

Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta audio

Sư Huynh Ta Quá Ổn Trọng audio

Quỷ Bí Chi Chủ audio

Thiên Cơ Lâu: Bắt Đầu Chế Tạo Âm Hiểm Bảng audio

Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống audio

Tu Chân Tứ Vạn Niên audio

thê vi thượng

truyện teen

yêu thần ký

con đường bá chủ

thần mộ

đế bá

tinh thần biến

thần ấn vương tọa

đấu la đại lục 5

Truyện ebook dịch full

bắt đầu 3000 lượt rút thăm, ta trực tiếp thành bá chủ dị giới

bất diệt thần vương

chư giới tận thế online

đại phụng đả canh nhân

sư huynh ta quá ổn trọng

ta! thiên mệnh đại nhân vật phản phái

thiên cơ lâu: bắt đầu chế tạo âm hiểm bảng

thiếu niên ca hành

thiếu niên bạch mã túy xuân phong

tối cường trang bức đả kiểm hệ thống

tối cường sơn tặc hệ thống

trọng sinh chi tối cường kiếm thần

tu chân tứ vạn niên

vạn cổ tối cường tông

chẳng lẽ thật sự có người cảm thấy sư tôn là phàm nhân sao

đại sư huynh không có gì lạ

phu quân Ẩn cư mười năm, một kiếm trảm tiên đế

núp lùm trăm năm, khi ra ngoài đã vô địch!

quang âm chi ngoại

quật khởi thời đại mới

ta là tham quan các nàng lại nói ta là trung thần

thiên hạ đệ cửu

trọng sinh thay đổi thời đại

xuyên đến năm mất mùa, ta trở thành mẹ chồng cực phẩm

bất diệt long đế

côn luân ma chủ

đan hoàng võ đế

đỉnh cấp khí vận, lặng lẽ tu luyện ngàn năm

đường tăng đánh xuyên tây du

hoả chủng vạn năng

long phù

mỹ thực gia Ở dị giới

nguyên lai ta là tu tiên đại lão

nhân danh bóng đêm – đệ nhất danh sách 2

siêu cấp thần y tại đô thị

ta chỉ muốn an tĩnh làm cẩu đạo bên trong người

từ dã quái bắt đầu tiến hóa thăng cấp

ta tu tiên tại gia tộc

tạo hóa chi vương

thần cấp đại ma đầu

thiên cơ điện

tu chân nói chuyện phiếm quần

tu la ma đế (tu la đế tôn)

từ man hoang tộc trưởng chứng đạo thành thần

tuyệt thế dược thần

vạn tộc chi kiếp

xích tâm tuần thiên

ta thật không phải cái thế cao nhân

ta thật không muốn trọng sinh a

âm phủ thần thám

đại mộng chủ

gia gia tạo phản tại dị giới, ta liền vô địch Ở đô thị!

livestream siêu kinh dị

ta là thần cấp đại phản phái

ta tại trấn ma ti nuôi ma

tây du đại giải trí

trạm thu nhận tai Ách

bần tăng chả ngán ai bao giờ

dạ thiên tử

đế trụ

đối tượng hẹn hò là thần minh chi nữ

đô thị: bắt đầu từ trên đường cứu người

kiếm vương triều

linh cảnh hành giả

ngân hồ

quyền bính

ta thật không muốn làm chúa cứu thế

ta vô địch từ phá của bắt đầu

ta xây gia viên trên lưng huyền vũ

thế tử hung mãnh

thì ra ta là tuyệt thế võ thần

toàn chức nghệ thuật gia

tướng minh

bá võ

bắc tống nhàn vương

thập niên 70: cuộc sống gia đình của cô nàng yêu kiều

thâm hải dư tẫn

gia phụ hán cao tổ

đại thánh truyện

cá mặn lên đệ nhất thiên bảng

binh lâm thiên hạ

toàn dân võng du: bắt đầu vô hạn điểm kỹ năng

đô thị: bắt đầu từ trên đường cứu người

bắt đầu từ một cái giếng biến dị

bắt đầu khen thưởng 100 triệu mạng

bảo hộ tộc trưởng phe ta

bàng môn đạo sĩ Ở thế giới chí quái

bạch thủ yêu sư

thuộc tính tu hành nhân sinh của ta

thoái hóa toàn cầu

thịnh đường quật khởi

[mạt thế] thiên tai càn quét

thiên giáng đại vận

thiên cung

theo hồng nguyệt bắt đầu

thâu hương

thập niên 80: yểu điệu mỹ nhân (cổ xuyên kim)

thập niên 80: tiểu kiều thê

thập niên 80 mẹ kế nuôi con hằng ngày

thập niên 70: trở thành mẹ kế Ác độc của nam chính truyện khởi điểm

thập niên 70: sống lại, làm giàu

thập niên 60: làm giàu, dạy con

thập niên 60: đại nữ xưởng trưởng

thập niên 60: cuộc sống tốt đẹp sau khi trọng sinh

võ công tự động tu luyện: ta tại ma giáo tu thành phật hoàng!

ta mô phỏng con đường trường sinh trong nhóm chat

lãnh địa tại mạt thế

xin nhờ, ta thật không muốn cùng mỹ nữ chưởng môn yêu đương a!

dạy đồ vạn lần trả về, vi sư chưa từng tàng tư

minh thiên hạ

mạt thế vô hạn thôn phệ

mạc cầu tiên duyên

ma vật tế đàn

lược thiên ký

lục địa kiện tiên

lãnh chúa toàn dân: điểm danh nhận giảm giá thần khí

lãnh chúa cầu sinh từ tiểu viện tàn tạ bắt đầu đánh chiếm

kiếm tiên Ở đây

khủng bố sống lại

không để ta chết nữa, ta vô địch thật đấy

khi bác sĩ mở hack

khấu vấn tiên đạo

khai quốc công tặc

hồng hoang quan hệ hộ

hồn chủ

hệ thống siêu cấp tông môn

hệ thống giúp quỷ làm vui

hãn thích

căn cứ số 7

Ở rể (chuế tế)

coi mắt đi nhầm bàn, ta bị đối tượng hẹn hò bắt cóc

điên rồi ! ngươi xác định ngươi là ngự thú sư?

đệ đệ của ta là thiên tuyển chi tử

đại hạ văn thánh

hàn môn kiêu sĩ

hán hương

gen của ta vô hạn tiến hóa

dụ tội

thập niên 70: đoán mệnh sư

đồ đệ của ta đều là trùm phản diện

đấu phá chi dịch bảo hệ thống

đạo quân

đạo lữ hung mãnh của ta cũng trùng sinh

dân gian ngụy văn thực lục

đại quản gia là ma hoàng

đại minh võ phu

đại kiếp chủ

đại chu tiên lại

cường giả hàng lâm Ở đô thị

cuộc sống hằng ngày của kiếm khách cổ đại

cửa hàng kinh doanh Ở dị giới

con ta, nhanh liều cho cha

cỏ dại cũng có hệ thống hack

chung cực toàn năng học sinh

cao thủ thâu hương

cấm kỵ sư

bán tiên

nương tử nhà ta, không thích hợp

ngụy quân tử thấy chết không sờn

ta hôn quân, bắt đầu đưa tặng giang sơn, thành thiên cổ nhất đế

ta tại dị giới thành võ thánh

ta trở thành truyền thuyết Ở hồng kông

ta từ trong gương xoát cấp

tận thế trò chơi ghép hình

thả nữ phù thủy kia ra

nhân sinh của ta có thể vô hạn mô phỏng

ổn trụ biệt lãng

phần mềm treo máy: ta bất tri bất giác liền vô địch

phản phái vô địch: mang theo đồ đệ đi săn khí vận

sủng thú siêu thần

huyền huyễn: ta! bắt đầu sáng tạo thiên cơ lâu!

ta chỉ muốn an tĩnh chơi game

ta có một thân bị động kỹ

thánh khư

thần cấp lựa chọn: ngự thú sư này có Ức điểm dữ dội

thâm không bỉ ngạn

thái cổ thần vương

tên đầu trọc này rất nguy hiểm

tận thế tân thế giới

ta tại tận thế nhặt bảo rương

tại mạt thế, mọi người thay phiên nhau diễn kịch

ta trở thành phú nhị đại phản phái

ta thật sự không mở hắc điếm

ta nguyên thần có thể ký thác thiên đạo

ta làm cẩm lý Ở trò chơi sinh tồn

ta là võ học gia

ta là tùy tùng của nữ phản diện

ta có thể thấy Ẩn tàng cơ duyên

sử thượng đệ nhất mật thám

số 13 phố mink

siêu phẩm vu sư

rich player – võng du thần cấp cường hào

quỷ bí chi chủ

quốc vương vạn tuế

phát thanh khủng bố

phản diện siêu cấp

nhìn thấy thanh máu ta liền vô địch

nhân sinh hung hãn

nguyên tôn

người đưa thư khủng bố

người đọc sách đại ngụy

người chơi hung mãnh

ngạo thế đan thần

mục thần ký

minh triều ngụy quân tử

cổ chân nhân

tuyệt thế vũ thần

tự mình tu thành người đuổi quỷ

trưởng tỷ nhà nông có không gian

trò chơi hệ chữa trị của tôi

tối cường phản phái hệ thống

toàn năng khí thiếu

toàn cầu cao võ

tinh môn

tiêu dao tiểu thư sinh

tiêu dao du

vừa bị từ hôn! siêu cấp thiên hậu mang em bé đến ngăn cửa

y vương cái thế

trùng sinh chi kiêu hùng quật khởi

từ giới giải trí đến nhà giàu số 1

tiên đạo quỷ dị

xuyên việt bắt đầu từ nuôi rồng

xuyên thành thanh niên tri thức nữ phụ về thành phố

xuyên thành nha hoàn của nữ chính, ta nằm yên làm giàu

xe mỹ thực di động của nữ pháo hôi tại mạt thế

wechat của ta kết nối thông tam giới

vừa thành tiên thần, con cháu cầu ta đăng cơ

vũ trụ chức nghiệp tuyển thủ

võ học ta tu luyện có khả năng bạo kích

vô địch thật tịch mịch

vô địch sư thúc tổ

võ công của ta quá thần kỳ, có thể tự động tu luyện

vĩnh dạ thần hành

viễn cổ đi bắt hải sản làm giàu ký

vị hôn thê của ta là kiếm thánh

tùy thân liệp thú không gian (bản dịch)

tu tiên mô phỏng ngàn vạn lần , ta cử thế vô địch

tu tiên ba trăm năm đột nhiên phát hiện là võ hiệp

từ tận thế ta bắt đầu vô địch

tu luyện bắt đầu từ đơn giản hóa công pháp

trùng sinh thế gia tử

trọng sinh trở thành mạnh nhất vũ trụ

trọng sinh đại đạo tặc

trọng sinh 1988: em gái ruột của nam chính truyện niên đại

trò chơi đói khát cầu sinh

triệu hồi cuồng triều Ở mạt thế

trạch nhật phi thăng

toàn dân trò chơi: từ zombie tận thế bắt đầu treo máy

toàn cầu hung thú: ta có vô số thần thoại cấp sủng thú

tiên phủ trường sinh

tiên đình phong đạo truyện

tiệm tạp hoá âm dương