- Thuốc an thần và tôi
- Tác giả: Trần Tú Linh
- Thể loại:
- Nguồn: Vnkings.com
- Rating: [K] Mọi độ tuổi đều đọc được
- Tình trạng: Đã hoàn thành
- Lượt xem: 582 · Số từ: 898
- Bình luận: 5 · Bình luận Facebook:
-
Lượt thích: 5 Indigo 陳秀玲 Tiểu Từ Hi Huyền Trang Quỳnh Nguyễn Ngọc Như
Những ngày đầu năm ấy, không còn một không khí Tết Nguyên Đán bình thường như trước kia, mọi người luôn hồi hộp dán mắt vào tin thời sự trực tiếp trên tivi, những toà nhà bị sụp, phía dưới những đống bê tông cốt thép đổ nát là những thi thể được nhân viên cứu hộ đào bới mang lên. Hình ảnh tang thương, tiếng gào thét kêu tên người nhà đang bị kẹt dưới đống gạch đá kia làm cho mọi người đang xem qua màn ảnh tivi phải rơi nước mắt và không ngừng cầu nguyện cho người thân gia đình họ.
Đêm hôm đó vào cái ngày xảy ra cơn động đất mạnh mà lần đầu tiên trong đời gặp phải, phản ứng đầu tiên của tôi là nằm yên, không la hét, mở to mắt nhìn lên trần nhà và cảm nhận xem chuyện gì đang xảy ra, chiếc giường đung đưa như cái võng ầu ơ ngày xưa mẹ ru ngủ. Nhưng nó không dừng lại ở việc đung đưa mà nó bắt đầu rung lắc làm cho nghiêng ngả các vật dụng trong nhà. Tiếng tivi rớt, tủ quần áo cũng nghiêng mình chao đảo, độ rung lắc bắt đầu tăng dần.
Sau gần mười giây nếu tôi nhớ không nhầm thì ông chồng tôi mới ngừng la hét hoảng sợ và kêu tôi tiếp tục ngủ đi. Lúc ấy chỉ muốn tét mông lão chồng nhát gan nhất hệ mặt trời. Bù lại ông ấy lúc hoảng sợ nhất vẫn ôm chặt tôi, lấy thân thể của bản thân bao bọc toàn bộ thân thể của tôi. Ngôn tình hiện thực thì chỉ có nhiêu đó thôi, sau đó lão lại tiếp tục đi vào giấc ngủ như chưa có chuyện gì xảy ra, mặc cho phòng ốc đang rơi rớt đồ đạc loạn xì ngầu.
Tôi khó đi vào giấc ngủ sâu kể từ đêm hôm ấy, phải sử dụng đến thuốc an thần của bác sĩ kê đơn cho mãi đến tận bây giờ. Phần vì sợ hãi, phần vì lần đầu tiên trong đời gặp phải động đất nên sinh ra lo lắng, hoang mang tột độ.
Sáng hôm sau, tin tức đến tai tôi, toà nhà cách một con hẻm gần nhà tôi bị sụp nghiêng chắn ngang đường, may là không có thiệt hại về nhân mạng, tất cả diễn ra trước mắt tôi như một bộ phim bom tấn Hollywood hành động kiêm khoa học viễn tưởng. Công tác cứu hộ được rốt ráng thực hiện, nào người, nào xe, nào máy móc cứu hộ vào cuộc. Khu tôi ở thiệt hại về nhà cửa, các khu khác thì xảy ra bị kịch, con số tử vong lên đến 50, 60… rồi 115người, 96 người bị thương trong một toà nhà chung cư. Những hình ảnh đập vào mắt tôi nó gây ám ảnh khi lực lượng cứu hộ mang thi thể từng người mắc kẹt trong đống bê tông cốt thép đổ nát đó ra bên ngoài, nó đáng sợ đến mức nào tôi không dám nhớ lại nữa. Dù trên tivi họ phát trực tiếp cảnh cứu hộ và có che mờ những hình ảnh nhạy cảm, nhưng nó quá khủng khiếp đối với tôi lúc đó.
Ghi lại đây trên trang viết truyện vnkings này ở danh mục Nhật ký Online với mục đích gì tôi cũng không biết, chỉ cảm thấy rằng khi viết ra từng câu từng chữ, lòng mình như được rà soát lại mớ hỗn độn suy nghĩ. Trước kia, khi mỗi lần đi lấy thuốc an thần, gặp bác sĩ tôi luôn cảm giác có một sự ngại ngùng, rằng chuyện gì đang xảy ra với mình vậy? Tại sao phải uống thuốc an thần, mình đang bị bệnh về tâm lý ư?
Nhưng bây giờ, sau tám năm dùng thuốc an thần và mỗi lần thăm khám gặp bác sĩ, tôi đã có thể trải lòng, tâm sự cởi mở hơn với ông, kể về tôi của một tháng nay gặp gỡ ai, trải qua những chuỗi ngày như thế nào cho ông được rõ tình hình mà kê đơn thuốc. Bác sĩ cười hiền từ và nói rằng tôi đã trở về trạng thái vui vẻ, không lo lắng, sợ hãi như những năm về trước, lượng thuốc cũng giảm dần và không cần uống liên tục hàng ngày, chỉ khi nào khó ngủ thì uống bổ sung một viên thôi cho ngon giấc.
Ngay tại lúc này, khi tôi đang chuẩn bị đăng bài viết của mình thì Đài Loan lại có trận động đất mạnh cường độ 6.2, tôi không dám ấn vào xem chi tiết bản tin và thầm lặng chìm vào trong sự cầu nguyện tất cả sẽ được bình an, không xảy ra thương vong về người, thiệt hại về tài sản, nhà cửa… trên khắp mọi nơi trên đất Đài.
Gởi lời chúc bình an đến tất cả mọi người, không quên nhắn nhủ bản thân hãy vô tư, bình tĩnh mà sống. Động đất, lũ lụt, hạn hán, thiên tai và thậm chí chiến tranh đã và đang hiện diện trong quả địa cầu này, không nơi nào là bình yên tuyệt đối, chỉ có thể tự tìm sự an yên tương đối trong tâm hồn mỗi người.
… những viên thuốc an thần và tôi…
陳秀玲 (2 năm trước.)
Level: 5
Số Xu: 109
Chào bạn! Cảm ơn vì đã đọc bài viết, chúc buổi tối vui vẻ ạ!
Quỳnh Nguyễn Ngọc Như (2 năm trước.)
Level: 11
Số Xu: 1695
陳秀玲 (2 năm trước.)
Level: 5
Số Xu: 109
Xin cảm ơn ☺️ Hihi chúc bạn ngày cuối tuần vui vẻ ạ
陳秀玲 (2 năm trước.)
Level: 5
Số Xu: 109
Xin cảm ơn ☺️ Hihi chúc bạn ngày cuối tuần vui vẻ ạ
Tiểu Từ Hi (2 năm trước.)
Level: 10
Số Xu: 7588
Bài viết sâu sắc quá! Chúc tác giả sớm vượt qua được quá khứ nha